Khổ Vì ... Đại Gia

Chương 10: Chương 10

Thảo sửng sờ, mẹ nó thì hoảng hốt, còn cha con lão Tô thì choáng váng

-chú … !!

-ha ha … mày tưởng tao tin mày hả thằng chó, mày chỉ là hàng xóm nhà Thảo, từ khi nào mày thành chồng nó vậy

Thằng Bảo ôm cái bụng bự cười ngặt nghẽo, bất chấp thái độ coi thường của cha con nó, anh bước tới từ tốn ngồi vào ghế, dáng vẽ uy quyền

-sắp, Thảo là vợ chưa cưới của tao

-xời, thế mà cũng bày đặt tinh tướng, mày tưởng mày là ai mà dám tranh với cha con tao, bộ mày ko biết danh Tô mập nức tiếng Hà Nội này sao

-biết, Tô đại gia chuyên buôn bán tô chén bể nỗi tiếng HN, dạo trước còn bị bắt vì tội buôn lậu kia mà, ai còn lạ gì ông

Minh phớt lờ vẽ mặt đỏ bừng vì tức của lão mập, anh ung dung nói tiếp

-nhưng nói gì thì nói, ông mập đây cũng ko bằng 1 góc của thằng này, dám đυ.ng vào người của tao thì quả là đáng khen

-mày là thằng chó nào mà tao phải sợ

-hừ, mày ko cần biết, nhưng mày cứ thử đυ.ng vào vợ chưa cưới của tao thì biết

-thằng chó, tao sẽ ày hối hận vì những lời vừa rồi, tui bay xông lên đập chết nó cho tao

Lão mập quát lên, rồi nhanh chóng lùi ra sau cho tụi đàn em làm việc, nhưng bọn chúng chưa kịp làm gì thì bất ngờ 1 toán 1 cầm mã tấu từ ngoài lao vào

-Anh Minh, tụi này đến giúp anh đây, thằng mập mày chán sống rồi mới dám đυ.ng vào Hoàng Thiên Minh – anh 2 của tụi này

Lão mập nghe cái tên Hoàng Thiên Minh thì giật mình, đứng ko vững, lại thêm tụi thằng Lâm mã tấu khiến lão hoảng ra mặt

Lão nhìn sửng vào khuôn mặt đc giấu sau bộ râu đen ngòm, dáng vẽ thư thái bất cần của Minh khiến lão rùng mình

-Hoàng … Thiên … Minh

-Phải ! là tao

-Người thừa kế duy nhất tập đoàn Hoàng Thiên …

-Là tao – Minh đứng lên, anh bước về phía lão mập, trừng con mắt nhìn lão

-Làm sao tao tin mày chính là ..

-Mày cứ thử đắc tội, à mà ko mày đã đắc tội với tao rồi còn gì

Câu nói ko có tí ti nào đùa của Minh, công thêm ánh mắt ánh lên cái nhìn cương nghị khiến Tô sợ xanh mặt, hắn tin chắc kẻ đang đối mặt với hắn là đại thiếu gia nhà họ Hoàng, ko có thằng ngu nào dám mạo nhận 1 tên tuổi lừng lẫy như vậy đc

-Con Thảo … là vợ chưa cưới của mày sao

-Đúng thế, mày con dám tranh với tao ko – Minh cười gằn

Ở cái đất Hà Nội này xét về gia thế, thì Tô đại gia con phải xếp sau 1 đại gia khác Hoàng Thiên minh chính là người đó, tiền và quyền lực của tập đoàn nhà họ Hoàng đủ sức đè chết bất cứ ai dám ngáng đường

Thật là ko may cho kẻ nào dám đắc tội với nhà họ Hoàng, và lão cũng ko muốn tán gia bại sản vì chuyện này

Lão Tô nuốt cục nước bọt nghẹn đắng, lão lắp bắp

-trừ khi con Thảo … thật sự … là vợ mày … bằng ko mẹ con nó sẽ phải trả giá… cho chuyện này …

-Bảo … về !

Lão quát thằng con quý tử của mình khiến nó nãy giờ đứng chôn chân phải ỳ ạch nhấc cái thân nặng hơn cả tạ chạy theo ông bố

Bố con nhà thằng Bảo vừa đi khỏi, Thảo liền thở hắt ra, nãy giờ con nhỏ nín thở lắng nghe câu chuyện, nó nhìn ông chú, người này thật sự lạ thiếu gia nhà họ Hoàng sao

-Cảm ơn chú đã giúp cháu, ơn này cháu ko biết lấy gì báo đáp, cháu biết chú là người tốt muốn giúp mẹ con cháu nhưng còn chuyện vợ chưa cưới chú ko cần phải làm thiệt đâu ạ

-Lần này có lẽ phải làm thiệt rồi – Minh nói mà mặt ko biểu lộ tý cảm xúc nào

-Là sao chú ???

Bà Liên nãy giờ quan sát người thanh niên kì lạ kia, lòng tự hỏi rốt cuộc cậu ta là người như thế nào mà có thể khiến cho Tô đại gia phải sợ ra mặt đến thế

-Cậu Minh, cảm ơn cậu đã giúp đở nhưng chuyện này mẹ con tôi có thể lo đc, cậu ko cần phải làm vậy đâu

-Rất tiếc, bây giờ mọi chuyện đã đi quá xa rồi, chuyện này liên quan đến danh dự nhà họ Hoàng, và quan trọng hơn hết, lão Tô sẽ vẫn ko buông tha ẹ con cô nếu Thảo ko về làm dâu nhà họ Hoàng

Mẹ con Thảo trố mắt ngạc nhiên, họ ko ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này, dù biết người thâm hiểm như lão Tô sẽ ko bỏ qua mọi chuyện nhưng việc trở thành người nhà họ Hoàng thì …

-Cô biết lão Tô là người thế nào rồi đấy, dù cô có dọn nhà hay trốn đến chân trời góc biển nào, 1 khi đã đắc tội với hắn thì dù thế nào hắn cũng tìm ra cô. Mẹ con cô có thể suy nghĩ về việc này, nhưng tôi xin nói 1 điều rằng trừ khi Thảo trở thành vợ của Hoàng Thiên minh này thì mọi chuyện mới có thể kết thúc

-Chuyện này quả thật quá nghiêm trọng rồi cậu Minh ạ, tôi biết gia đình cậu là như thế nào, và lão Tô là người ra sao, tuy nhiên bé Thảo còn đang đi học, nó ko thể kết hôn đc

-Chuyện này cô có thể yên tâm, nói trắng ra đây là 1 cuộc giao dịch, sau khi cưới xong Thảo vẫn có thể đi học bình thường, tôi hứa sẽ ko xâm phạm đến cô bé, sau 1 năm gia đình tôi có thể tài trợ cho Thảo ra nước ngoài du học, như thế vừa có thể tránh đc lão Tô lại vừa có lợi cho thảo

-Thật sự tôi muốn biết, vì sao cậu lại làm thế - Bà Liên tỏ vẽ băn khoăn

-Cũng do hoàn cảnh, bà nội của tôi đang ốm nặng, nguyện vọng cuối cùng của bà là có thể thấy tôi yên bề gia thất, chính vì vậy tôi mới làm chuyện này

1 thoáng âu sầu trong đôi mắt Minh, anh cũng ko hiểu tại sao bản thân lại nói ra chuyện này, và tại sao anh lại chọn con nhỏ hàng xóm làm người đóng với anh vở kịch này, anh ko muốn lấy vợ nhưng lại ko dám làm trái lời bà

-Nếu cô ko an tâm về cháu, thì tôi sẽ nhờ luật sư soạn 1 bản hợp đồng ghi rõ mọi chuyện

Trái với thái độ cương quyết của Minh, bà Liên có vẽ do dự, chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời của đứa con gái duy nhất của bà kia mà

-Về chuyện này mẹ con cô cần thời gian suy nghĩ

Cha con thằng Bảo là người như thế nào ai cũng biết, 1 đại gia khét tiếng và cũng liên quan ít nhiều đến xã hội đen, đắc tội với chúng thì ko thể tránh khỏi kết cục bi đát

Nhưng còn cậu thanh niên tướng tá dữ dằn kia, dù là người thừa kế của 1 gia đình danh gia vọng tộc, nhưng liệu có thể tin rằng cậu ta ko giống lão Tô kia chứ

Các vị đại gia, xét cho cùng cũng giống nhau cả

-Thảo ơi, ko hay rồi, mẹ cháu bị tai nạn giao thông đang cấp cứu ở bệnh viện kìa, cháu mau đến đó đi

Tiếng cô Chi hàng xóm khiến Thảo giật mình, nó chạy từ trong nhà ra mà tim đập thình thịch, nó ko dám tin vào những gì nó vừa nghe thấy

-trời ơi, có thiệt ko cô Chi, mẹ cháu có làm sao ko

-mẹ cháu đang đc cấp cứu, thiệt là xui xẽo, cô và mẹ cháu đang qua đường thì Thằng Bảo, nó phóng xe đυ.ng vào mẹ cháu, đúng là thằng trời đánh

tay chân con nhỏ rụng rời, nó luống cuống thay quần áo rồi chạy theo cô Chi vào bệnh viện, mối lo sợ đè nặng tâm trí nó

Mẹ nó mà có mệnh hệ nào thì …

Nó đợi ở phòng chờ ôm mặt khóc nức nở lòng cầu nguyện ẹ nó qua cơn nguy kịch

trời ơi tại sao tai họa cứ luôn giáng xuống gia đình nó

Mẹ ! người thân duy nhất của nó đang lâm nguy mà nó ko làm gì đc

Cũng tại nó nên mẹ mới bị thằng Bảo làm hại, thằng ******** đó thật quá độc ác

Cửa phòng cấp cứu bật mở, mẹ nó nằm trên chiếc băng ca với cái đầu băng trắng xóa, Thảo vội chạy đến nó ko kìm đc nước mắt khi nhìn thấy mẹ nó nằm thiêm thϊếp với khuôn mặt xanh xao

-mẹ cháu có sao ko bác sĩ

-bà ấy bị chấn thương ở đầu, ko nặng lắm nhưng có máu tụ nên tạm thời hôn mê, cháu có thể yên tâm, mẹ cháu sẽ sớm tĩnh thôi

Thảo nghe bác sĩ nói thế thì dường như trút đc gánh nặng, tự dưng nó cảm giác chân mình ko còn tý sức lực nào, nó ngồi bệt xuống

-cảm ơn trời đất đã thương lấy mẹ con

May là mẹ nó ko sao, nhưng chuyện thằng mập dám ám hại mẹ nó nhất định nó sẽ ko bỏ qua. Sự kiện này đã khiến nó dũng cảm hơn để đi đến 1 quyết định

……….

Thảo ký roẹt 1 cái vào bản hợp đồng hôn nhân giữa nó và ông chú Minh

-bản hợp đồng này có giá trị kể từ hôm nay, nhóc nên chuẩn bị mọi thứ từ bây giờ đi

-cháu biết rồi, nhưng chú phải hứa với cháu 1 chuyện

-chuyện gì ?

-chú phải giúp cháu cho thằng Bảo 1 bài học

Nó nói mà ko giấu đc vẽ căm tức trong lời nói, ông chú nhìn nó ngạc nhiên, rồi sau đó nở nụ cười khó hiểu

-có vẽ đã lớn hơn 1 chút rồi – Minh cười nhạt

-chú hứa nhé

-đc

Thế là bắt đầu từ ngày hôm đó, cuộc đời nó đã sang trang mới