Bạch Thần đã đi được một đoạn đường nhưng lại trở về khi phát hiện bản thân quên mang theo bóp tiền. Bước vào nhà, lại không nhìn thấy cậu đâu anh hoang mang lập tức đi lục tung cả căn nhà lên, cuối cùng thật may mắn anh cũng tìm thấy Ngô Trình trong phòng làm việc của mình.
Bạch Thần đi như bay lại chỗ Ngô Trình đang đứng rồi ôm chầm lấy cậu, dụi đầu vào hõm cổ cậu giọng hơi nghẹn ngào.
"Em vào đây làm gì, biết anh tìm em nãy giờ không hả?"
Ngô Trình đang cứng người khi chuyện xấu mình làm đã bị phát hiện, thế mà hành động tiếp theo của Bạch Thần khiến cậu không kịp trở tay.
Bạch Thần dơ tay hất hết tất cả đồ trên bàn xuống rồi để Ngô Trình nằm trên đó. Miệng anh không ngừng day cắn chiếc cổ trắng nõn của cậu, tay anh không ngừng sờ mó khắp cơ thể Ngô Trình. Từng dấu hôn đỏ thẩm nhanh chóng xuất hiện khắp người cậu, Bạch Thần nhai cắn xương quai xanh của Ngô Trình rồi như tức giận mà cắn mạnh lên đó.
Cảm nhận được cơn đau khi da thịt bị cắn Ngô Trình nhăn mày lại, bật giọng.
"A."
Bạch Thần nghe được giọng của Ngô Trình thì nở nụ cười, lại tiếp tục chu du trên từng tất da thịt non mịn của người thương. Chiếc áo Ngô Trình mặc nhanh chóng bị xé tan nát ném dưới đất, qυầи ɭóŧ cũng không thể tránh khỏi số phận bị tàn nhẫn dày xéo kia. Bạch Thần một đường hôn dài xuống bên trong đùi non của Ngô Trình rồi cắи ʍút̼ đến tàn nhẫn.
Chỗ những vết hôn của Bạch Thần để lại có chỗ rơm rớm máu, Ngô Trình dùng tay muốn đẩy Bạch Thần đang phát điên ra nhưng lại bị anh dùng dây nịt trói lại.
Lật người Ngô Trình lại nâng mông cậu lên, nhìn thấy nơi lỗ huyệt đang khép chặt đỏ hồng Bạch Thần hôn lên hai cánh mông rồi dài đến hoa cúc của Ngô Trình. Anh đưa chiếc lưỡi mềm mại ước át của mình liếʍ lên hoa cúc đang bị ép phơi bày trước mắt.
Ngô Trình cảm nhận nơi giữa hai mông mình đang được Bạch Thần liếʍ láp mở rộng trong miệng không kìm được mà bắt đầu rêи ɾỉ, lỗ da^ʍ cũng bắt đầu mất kiểm soát mà chảy nước.
"Ah... A.... A.... Ha.... Ưʍ... Um... S... Sướиɠ.... Ah....a... Ư."
Bạch Thần cảm nhận được cúc huyệt của Ngô Trình bắt đầu phát da^ʍ thì ngồi dậy, dùng tay đánh mạnh vào chiếc mông căng mẩy của cậu, miệng chửi mắng.
"Đồ đĩ này, chưa gì đã bắt đầu phát da^ʍ."
Ngô Trình nghe Bạch Thần chửi mình như thế lập tức thẹn quá hóa giận, cắn môi không cho bản thân phát ra thêm tiếng động nào nữa. Nhưng tiếc thay eo cậu đã mất kiểm soát mà tự động di chuyển.
Bạch Thần nhìn quanh phòng lập tức viên thủy tinh hình tròn bằng quả trứng gà ở góc tủ sách được anh chú ý, bước lại cầm viên thủy tinh lên rồi đi lại đưa đến trước mặt Ngô Trình, anh khẽ mỉm cười.
"Vợ à, hôm nay chồng tập cho em cách đẻ con nha."
Ngô Trình chưa biết rõ chuyện gì đang xảy ra đã bị anh từ từ nhét viên thủy tinh vào trong. Cảm giác lành lạch trơn tuột khiến cậu co rút hậu nguyệt càng kịch liệt hơn. Nước mắt cũng men theo khóe mắt mà chảy xuống, miệng mất khống chế mà kêu rên.
"Ahh.. A... Ah.... Lấy ra... Ah... A... Khó chịu hức ah... Um."
Bạch Thần không những không lấy ra mà còn cố ý nhấp sâu vào trong khiến Ngô Trình lớn giọng mà than khóc. Xong rồi Bạch Thần đứng dậy dịnh bước ra khỏi phòng, trước khi đi còn để lại một câu.
"Anh vào bếp lấy đồ, lúc anh quay về mà em để rớt ra ngoài anh nhất định đem em xuống sảnh lớn của trung cư chơi chết em ở đó."
Bạch Thần chậm rãi đi vào bếp lấy trong tủ lạnh ra mấy quả dưa leo rồi mới ung dung quay trở về phòng làm việc. Vừa bước vào cửa phòng đã bị cảnh tượng trước mắt kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nước từ lỗ da^ʍ của Ngô Trình chảy xuống ướt cả một khoảng lớn trên bàn làm việc. Mông cậu không ngừng đung đưa, miệng liên tục rêи ɾỉ.
Bạch Thần bước vào vun tay đánh mạnh vào hai cánh mông căng mẩy của cậu, khiến Ngô Trình vừa đau vừa sướиɠ mà bất giác bắn ra khắp mặt bàn, giọng cậu thúc thít vang lên.
"Chồng ơi, không thích cái này. Muốn dươиɠ ѵậŧ của anh. Ưʍ... Ah...hức."
Bạch Thần mạnh bạo đưa tay bóp nắng hai cánh mông thịt của cậu giọng nói tà da^ʍ vang lên đáp lại.
"Em tự mình đẻ ra đi, ngoan đẻ con cho chồng coi nào."
Vừa nói anh vừa lật người cậu lại để mặt hai người đối diện với nhau. Khóe mắt Ngô Trình đã đỏ hoe vì khóc lâu, cậu cắn môi đưa đôi mắt ướŧ áŧ động tình nhìn chăm chú vào Bạch Thần.
"Anh... Ah... Um... Lấy ra a.... Ah... Cho em ah... Đi ưʍ... Hức."
Bạch Thần đứng trước sự cầu xin của Ngô Trình chỉ nhúng vai tỏ vẻ không quan tâm rồi thờ ơ đáp lời.
"Em tự mình đẻ ra đi chứ."
Ngô Trình cố gắng dùng lực co thắt ở cúc huyệt để đẩy quả cầu thủy tinh ra nhưng chẳng hiểu sao cậu càng muốn đẩy nó ra thì nó lại càng trơn tụt vào sâu bên trong.
"Chồng ơi hức ah... A... Ư... Nó vào sâu bên trong rồi ah... Hức ahhh...a...a."
Bạch Thần cười đểu, đưa miệng lên đầṳ ѵú đã dựng đứng vì nứиɠ của Ngô Trình cắn mạnh rồi day kéo, tay bên kia liên tục ngắt nhéo đầṳ ѵú còn lại. Anh còn không biết liêm sỉ cười nói.
"Để chồng giúp em nha."
Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ hai phía Ngô Trình không biết làm sao, cậu cố gắng hết sức để đẩy viên thủy tinh kia ra ngoài. Cuối cùng sau bao nổ lực, một tiếng "Cạch" khi thủy tinh chạm vào nền nhà cũng vang lên.
Bạch Thần buông đầṳ ѵú đã bị mình dày vò đến nát bấy ra vui vẻ nhìn Ngô Trình thở dốc. Tiếp đến anh cầm lấy quả dưa leo to cỡ 3 ngón tay cộng lại dứt khoát đút sâu vào bên trong Ngô Trình.