Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

Chương 4: Âm Hồn Chiết Chỉ Thuật

Trong đầu Lục Khiêm xuất hiện một cái mâm tròn lớn lấp lóe ánh sáng vàng rực, tựa như một mặt gương hoàng kim.

Toàn bộ cái gương được đúc bằng vàng ròng, phù văn huyền ảo, thần quang rạng rỡ.

Hình như trên đó còn có hai hàng chữ nhỏ.

Vô Danh tâm pháp (nhập môn: 3/10)

Âm Hồn Chiết Chỉ thuật (nhập môn: 0/10)

Đằng sau mỗi hàng chữ nhỏ đều có một cái vòng tròn màu đen, phía trên khắc vạch đo mức độ cũng màu đen nốt.

Vạch độ đằng sau Vô Danh tâm pháp sáng lên ba đốt, vòng tròn đen nhánh nhiễm vàng một phần ba.

"Đây là..." Lục Khiêm kinh ngạc, với chút kinh nghiệm qua nhiều năm của hắn thì vòng tròn đen giống như một loại thanh tiến độ nào đó, còn vạch khắc độ phía trên chắc là tiến độ.

Thanh tiến độ này dùng cái gì để thúc đẩy vậy nhỉ?

Có phải thanh tiến độ đầy là hắn sẽ đột phá?

" Âm Hồn Chiết Chỉ thuật nghe rất giống đồ ông nội mình để lại."

Chuyện làm hắn kinh ngạc hơn chính là vòng tròn đằng sau Âm Hồn Chiết Chỉ thuật.

Hắn chợt nhớ tới trước khi xuyên qua hắn đang sắp xếp di vật của ông nội tại gia tộc.

Trong lúc vô tình đã lật ra một mặt gương hoàng kim cùng một tờ giấy viết Âm Hồn Chiết Chỉ thuật.

Lúc đó tấm gương chợt tỏa ra kim quang, chờ đến khi tỉnh lại hắn đã tiến đến dị giới.

"Chẳng lẽ chuyện cha mình từng kể chính là sự thật?" Lục Khiêm tự lẩm bẩm.

Ông nội Lục Khiêm sống đến một trăm tuổi, sáu mươi tuổi mới sinh con.

Ông kinh doanh một cửa hàng giấy, bán các loại giấy mai táng.

Truyền thuyết kể rằng lúc ông còn trẻ tuổi cũng là một nhân vật phong vân. Người giấy ông tự tay làm thậm chí còn có thể sống dậy, vãi đậu thành binh, có quyền năng quỷ thần.

Nghe nói lúc kháng chiến ông còn dùng người giấy diệt cả một đội quân Nhật.

Đương nhiên, chuyện Lục Khiêm nghe được hơi bị phóng đại.

Nhưng cẩn thận hồi tưởng lại, có lẽ ông hắn thật sự có ít đồ.

Khi hắn còn bé, cửa hàng bán giấy thường xuyên có người ngồi xe sang đến bái phỏng.

Những người này không mua người giấy, chỉ đặc biệt tới gặp ông nội, có điều toàn bộ đều bị đuổi đi.

"Có vạch mức độ thì nhất định sẽ có biện pháp làm nó tăng lên. Trời cũng giúp ta, ta có thể được cứu rồi!" Trong mắt Lục Khiêm lóe lên một tia lửa nóng, lòng bàn tay rịn đầy mồ hôi.

Nếu thuật gấp giấy này thật sự lợi hại như vậy, trong cuộc khảo hạch mười ngày sau, hắn không cần lo lắng sẽ bị hại nữa.

Việc cấp bách là phải biết rõ phương pháp làm cái vòng tròn đen này tăng tiến độ.

Vạch của Vô Danh tâm pháp sáng lên ba cái.

Hồi tưởng lại, rõ ràng hắn chỉ vận công, trong lúc đó thì ăn một loại thuốc.

Chẳng lẽ có liên quan đến việc vận công hoặc thuốc?

Nghĩ tới đây, Lục Khiêm vội vàng ngồi xếp bằng, vận chuyển nội khí chu thiên.

Nửa canh giờ sau, chu thiên đi được một vòng.

Trong thức hải, vòng tròn đen nhánh phóng ra kim quang, một cái khắc độ hơi sáng lên.

Vô Danh tâm pháp (nhập môn: 4/10)

"Quả nhiên hữu hiệu." Lục Khiêm mừng rỡ nói.

Đến khi tăng lên tới mức đầy vạch khắc độ, vòng tròn đen nhánh chuyển hóa thành vòng tròn kim sắc, hẳn là có thể đột phá.

Thế là Lục Khiêm lại vận công lần nữa.

4/10, 5/10...

Trong cơ thể tràn đầy chân khí, toàn thân tràn ngập lực lượng, trước kia chân khí lớn chừng sợi tóc, giờ đã lớn bằng chiếc đũa.

Lúc vận công lần nữa, trước mắt Lục Khiêm tối sầm lại, một cỗ cảm giác buồn nôn xông tới, thiếu chút nữa làm hắn hôn mê bất tỉnh.

Luyện tinh hóa khí, hóa chính là khí huyết, vận công quá nhiều ngược lại sẽ tổn thương nguyên khí.

Bình thường hành công chia làm ba lần sáng trưa tối.

Mỗi lần từ nửa canh giờ đến một canh giờ.

Nếu như sử dụng thuốc hồi HP, khả năng số lần vận công sẽ tăng nhiều một chút.

"Ông trời đền bù cho người siêng năng, có cố gắng liền có thu hoạch, gương hoàng kim này thật sự là thần vật." Lục Khiêm cảm thán nói.

Người bình thường tu luyện sẽ gặp trở ngại về tư chất, ngộ tính và hoàn cảnh.

Cho dù ngày ngày khổ luyện, chẳng qua dùng lực mười phần mà cũng chỉ đạt được hai ba phần.

Người làm nhiều công ít đã là kẻ có thiên phú tuyệt hảo.

Về sau một khi lười biếng thì thậm chí còn bị suy yếu.

Bản thân không học sẽ giống như đi ngược dòng, không tiến ắt lùi.

Mà cái gương tròn này lại có thể làm cho hắn cày cấy một chút đã thu hoạch được một chút.

Quả là thần vật!

Tu luyện Vô Danh tâm pháp xong, tiếp theo chính là Âm Hồn Chiết Chỉ thuật.

Tinh thần hội tụ bên trên thuật gấp giấy, một đoạn tin tức xuất hiện trong đầu hắn.