Sau khi trở về nhà, Tô Tuyết Vy thu dọn đồ đạc, vừa nghe đoạn ghi âm trong tai nghe, vừa nấu ăn, cô đột nhiên hừ lạnh một tiếng, cuối cùng cô cũng biết được kế hoạch của Trình Vũ Thanh và Mạnh Tú Cầm.
Trình Vũ Thanh tàn nhẫn như vậy, để có được Thịnh Vân Hạo, có thể từ bỏ bất cứ thứ gì sao?
Lại còn muốn Mạnh Tú Cầm tới gϊếŧ cô, cô thực sự không hiểu tại sao Thịnh Vân Hạo vẫn sẽ bảo vệ cô ta.
Cô cụp mắt xuống, cô bây giờ có quyền gì mà nói về người khác, Thịnh Vân Hạo sẽ không tin cô nữa, nếu không vì Tô Thần Vũ, có lẽ cô sớm đã bị tống vào tù từ lâu rồi, biết chuyện mà không báo là một tội lớn.
Lục Đan Bạch dựa vào khung cửa nhìn bóng lưng của Tô Tuyết Vy đang bận rộn, cô muốn nói gì đó, nhưng lại bị Chu Hạo Thanh kéo sang một bên, cô nhìn anh một cách kỳ lạ hỏi: “Sao vậy?"
"Tuyết Vy và cô Linh Ngọc có hợp tác, cô biết không?"
Chuyện hợp tác này đã nói trước mặt Chu Hạo Thanh, nhưng anh lúc đó cũng không quan tâm, chỉ cảm thấy hai người bọn họ không thể làm được chuyện gì, hiện tại xem ra chuyện không đơn giản như vậy.
“Tôi không biết, Tuyết Vy chưa bao giờ đề cập đến chuyện này với tôi.” Lục Đan Bạch tròn mắt ngạc nhiên.
Chu Hạo Thanh kể ngọn ngành từ đầu đến cuối tình hình lúc đó, Lục Đan Bạch càng nghe càng cau mày, chuyện này chắc chắn không đơn giản như vậy.
Đột nhiên, Lục Đan Bạch nhớ tới lúc ở bệnh viện, có một người đã đi nhầm phòng, sau đó lại mất tập trung, vẻ mặt của Tô Tuyết Vy quả thực có chút không tự nhiên.
"Họ rốt cuộc vì chuyện gì mà hợp tác vậy?"
Tô Tuyết Vy mang theo thứ gì đó, đặt ở trên bàn, nhìn hai người bên cạnh nói: “Hai người đang nói chuyện gì vậy? Đến giờ ăn rồi."
Hai người nhận ra giọng nói của mình dường như to hơn, nếu bị Tô Tuyết Vy biết bọn họ đang nói chuyện này, có lẽ hai người họ vĩnh viễn đừng nghĩ đến việc biết sự thật.
Tô Tuyết Vy quay lại phòng bếp, lặng lẽ ném tai nghe vào thùng rác, không chút do dự, tuyệt đối không được để bọn họ biết kế hoạch của mình.
Bây giờ chỉ cần Mạnh Tú Cầm đến tìm cô, cô có thể nắm bắt được cơ hội tốt hơn, Trình Vũ Thanh sớm muộn gì cũng bị bại lộ, Thịnh Vân Hạo nhất định phải biết sự thật.
Sau khi ăn cơm xong, Tô Tuyết Vy đưa Tô Thần Vũ lên lầu ngủ, còn hai người đang nói chuyện ở dưới lầu.
“Tuyết Vy, thực sự đã trở nên thay đổi một chút rồi.” Lục Đan Bạch ngồi trên ghế sô pha, nhìn chằm chằm vào chiếc bàn trước mặt.
Chu Hạo Thanh không hiểu tại sao lại trở nên như thế, chỉ có thể chậm rãi nói: “Yên tâm đi, Tuyết Vy vẫn là Tuyết Vy mà chúng ta biết, chỉ có điều cô ấy có con đường riêng của mình."
Lục Đan Bạch không nói, có thể là trực giác của cô cũng có thể là ảo giác của cô, cô luôn cảm thấy Tô Tuyết Vy sẽ trở thành Tô Minh Nguyệt thứ hai.
Tuy nhiên, sự lo lắng của cô là không cần thiết, Tô Tuyết Vy không thể trở thành Tô Minh Nguyệt thứ hai, cũng không thể trở thành Trình Vũ Thanh, cô ấy là Tô Tuyết Vy, cô như vậy cũng là vì để chứng minh mình vô tội.
Tô Tuyết Vy ở trên lầu nhưng hoàn toàn không ngủ, sau khi Tô Thần Vũ ngủ say, cô lấy điện thoại di động và một chiếc tai nghe khác ra, bắt đầu theo dõi.
Máy nghe trộm được lắp trong nhà của Mạnh Tú Cầm đã được tháo ra, nhưng may mắn thay, chiếc máy nghe trộm còn lại trên quần áo của bà ta lần trước vẫn chưa rơi ra.
Mạnh Tú Cầm vẫn luôn đi đi lại lại quanh nhà, cố gắng tìm xem máy nghe trộm rốt cuộc đang ở đâu, rốt cuộc ai muốn làm hại bà ta, từ trước tới nay mấy “chuyện tốt” này đều do một tay Trình Vũ Thanh làm ra cả, và rồi như chợt nhớ ra điều gì đó, tìm số điện thoại của người đó rồi bấm gọi.
"Cô Linh Ngọc, chúng ta ra ngoài gặp nhau đi, nhân tiện nói chuyện."
Một giọng nói khó hiểu vang lên từ đầu dây bên kia: “Tại sao tôi phải gặp bà? Hơn nữa, giữa hai chúng ta hình như không có chuyện gì để nói."
Mạnh Tú Cầm hừ lạnh: “Giữa chúng ta thật sự không có gì để nói, nhưng, đừng quên giao dịch giữa cô và Trình Vũ Thanh là gì."
Nghe Mạnh Tú Cầm nói, ngữ khí Trì Linh Ngọc không ổn mở miệng: “Bà đừng tưởng rằng dùng Trình Vũ Thanh có thể uy hϊếp tôi."
Tô Tuyết Vy nghe cuộc đối thoại của hai người, chỉ cảm thấy hơi buồn cười, hiện tại cả hai người đó đã đi đến bước đường này rồi, lại còn dọa dẫm nhau, nhưng mà, điều Mạnh Tú Cầm nói tiếp theo lại khiến Tô Tuyết Vy kinh ngạc.
"Trình Vũ Thanh dĩ nhiên không thể uy hϊếp cô, có điều nếu như tôi nói Tô Tuyết Vy cũng sẽ không giúp cô, cô nghĩ lý do này như thế nào?"
Mạnh Tú Cầm tinh quái bắt thóp, trực tiếp lật bài với Trì Linh Ngọc, bà ta biết rằng Trì Linh Ngọc bây giờ là con tốt của Tô Tuyết Vy, chỉ cần lôi kéo được cô ta, Tô Tuyết Vy tuyệt đối sẽ không xuất hiện.
Tô Tuyết Vy không biết ý nghĩ của Mạnh Tú Cầm, cô chỉ hừ lạnh mấy tiếng, kiên nhẫn chờ câu trả lời của Trì Linh Ngọc, nếu Trì Linh Ngọc dám nói một lời về giao dịch thì cô sẽ xóa bỏ Trì Linh Ngọc ra khỏi kế hoạch của mình.
"Bà Tú Cầm, bà đang lôi kéo tôi vào liên minh với bà sao? Nhưng xin lỗi, tôi đã có lựa chọn tốt hơn rồi, tôi hy vọng bà có thể tự cứu lấy mình, dù sao thì, Trình Vũ Thanh không phải là người dễ đối phó."
Trì Linh Ngọc cuối cùng cũng nắm được cái rễ Tô Tuyết Vy cứu mạng của cô ta, cô ta sao có thể dễ dàng buông tay, đừng nói là Mạnh Tú Cầm, cho dù Trình Vũ Thanh đến cũng vậy. Cô ta sẽ cúp máy trong tích tắc.
Mạnh Tú Cầm nhìn chiếc điện thoại đã bị cúp, vẻ mặt khó coi không lên tiếng, chỉ nói những lời độc ác: “Con khốn! Cho mày mặt mũi mày lại không cần!"
Vừa cúp điện thoại, Trì Linh Ngọc liền gọi cho Tô Tuyết Vy nói: “Cô Tueyets Vy, vừa rồi Mạnh Tú Cầm tìm tôi hợp tác, nhưng tôi không đồng ý bà ta."
Tô Tuyết Vy bước ra ban công nghe điện thoại, cô không muốn đánh thức Tô Thần Vũ, nghe Trì Linh Ngọc giải thích qua điện thoại, cô cười nói: “Tôi biết, tôi chưa bao giờ nghi ngờ cô, cô Linh Ngọc, có một chuyện tôi hy vọng cô có thể kiểm tra giúp tôi."
"Chuyện gì vậy?"
"Là về những chuyện Trình Vũ Thanh đã làm trong những năm qua, tất cả tài liệu đều phải chi tiết."
Tô Tuyết Vy đã sẵn sàng phản công, chỉ cần Trình Vũ Thanh dám manh động một chút thôi, cô sẽ để cô ta mất đi tất cả.
Bước tiếp theo là chính thức phản công, Thịnh Vân Hạo không được để bị mất công ty, càng không thể bị Trình Vũ Thanh che mắt nữa, cô phải cho Thịnh Vân Hạo biết những gì cô đã làm rốt cuộc là vì điều gì.
Trì Linh Ngọc gật đầu đáp: “Được rồi, tôi biết rồi, tôi sẽ kiểm tra kĩ lưỡng cho cô, cô đừng lo lắng."
Tô Tuyết Vy cúp điện thoại, vươn tay dựa vào lan can, nhắm mắt cảm nhận cảm giác gió thổi qua, cô quyết đấu với Trình Vũ Thanh đến cùng, không chỉ vì sự vô tội của bản thân mình, mà cũng còn vì danh dự nhân phẩm của cô.
Cái tát đó, đến bây giờ vẫn còn đau, cô sẽ không tha cho Trình Vũ Thanh, cũng sẽ không tha cho Thịnh Vân Hạo, bây giờ sự việc đã đi đến bước này, vậy hãy để bọn họ cầm thanh kiếm sắc trong tay mà chấm dứt đi!
Trình Vũ Thanh nhất định phải vào tù!