Vợ Yêu, Em Phải Là Của Tôi!

Chương 182: Âm mưu đằng sau

Trình Vũ Thanh đến văn phòng cũng không tìm thấy bóng dáng Thịnh Vân Hạo đâu, trong lòng rất tò mò nhưng cũng không hỏi nhiều, cô ta biết bản thân hiện tại, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được rồi.

Thay vào đó, những lời Mạnh Tú Cầm nói hôm nay khiến cô ta có chút cảnh giác, nheo mắt lại, nếu chuyện này không được giải quyết càng sớm càng tốt, thì thân phận của cô ta sẽ sớm bị bại lộ.

Nếu thân phận của cô ta bị bại lộ, mọi kế hoạch của cô ta sẽ thất bại, đừng nói là Thịnh Vân Hạo, toàn bộ gia tộc họ Vân có thể nằm ngoài tầm kiểm soát của cô ta.

Hơn nữa, Thịnh Vân Hạo rất kiên quyết, anh tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ qua cho bất cứ ai lừa dối mình, và Tô Tuyết Vy là một ví dụ điển hình.

Duỗi ngón trỏ gõ xuống bàn, cả căn phòng to như vậy đều vang vọng âm thanh này, cô ta giờ đã là người nhà của cả nhà họ Vân, một thành viên, Thịnh Vân Hạo không thể đối với cô ta như thế được.

Cô ta biết bản thân chỉ có một mình nhưng cô ta không bỏ cuộc, năm đó chịu biết bao sỉ nhục, cô ta vẫn nhẫn nhịn, bây giờ gϊếŧ Tô Tuyết Vy chính là mục tiêu trả thù của cô ta.

Trình Thiên Na đã bị cô ta báo thù thành công rồi, bây giờ chỉ cần Tô Tuyết Vy biến mất, cô ta có thể ở lại tập đoàn Thịnh Lâm, chứng minh cho tập đoàn Thịnh Lâm, trở thành công ty của chính mình, Thịnh Vân Hạo chỉ có thể nghe cô ta điều khiển.

Khuôn mặt biến dạng của Trình Vũ Thanh phản chiếu trên mặt bàn làm bằng đá cẩm thạch nhẵn bóng, trông rất đáng sợ, thậm chí còn có chút kinh tởm.

Trợ lý ở ngoài cửa nhìn thấy tất cả những điều đó, thở dài một hơi, Thịnh Vân Hạo hiện tại không nghe bất cứ điều gì, trong mắt anh tràn đầy sự báo thù.

Nhưng không thể làm gì, Thịnh Vân Hạo hiện tại nghe đến ba chữ Tô Tuyết Vy liền sẽ nổi điên lên, cả người âm u đến đáng sợ, căn bản không dám nói một lời.

Trình Vũ Thanh chậm rãi đi về phía trợ lý, người này là người biết nhiều chuyện nhất trong tập đoàn Thịnh Lâm, chỉ cần người này đứng về phe cô ta, còn điều gì mà Trình Vũ Thanh cô ta không dám làm.

“Trợ lý, anh làm việc với anh họ lâu như vậy, anh không biết hành tung của anh họ tôi sao?” Trình Vũ Thanh lôi kéo anh, khoác tay trợ lý.

Trợ lý có chút không hài lòng, gạt tay cô ta ra, nói: “Cô Thanh, mặc dù cô là người thân của sếp công ty chúng tôi, nhưng giờ là giờ làm việc, phiền cô tự trọng."

Trình Vũ Thanh bị những lời này không nói nên lời, cô ta chỉ có thể trơ mắt nhìn trợ lý, giống như anh ta là một thứ gì đó rất đáng ghét, nhìn chằm chằm anh ta như muốn ném anh ta xuống hố sâu lớn.

Trợ lý căn bản không để ý đến cô ta, trực tiếp rời khỏi phòng làm việc, trước khi đi vẫn không quên cười khinh bỉ, nói: “Cho dù bây giờ cô là em họ của tập đoàn Thịnh Lâm, nhưng cô sẽ sớm nhận báo ứng thôi."

Lời nói của trợ lý khiến Trình Vũ Thanh bất an, người này biết chuyện gì sao? Không, không đâu, không ai biết cô ta đã làm gì.

Tên thuộc hạ này làm sao có thể biết được, Trình Vũ Thanh không ngừng vỗ ngực an ủi bản thân, cho dù có biết, có thể làm gì? Chuyện lớn đến lúc đó chỉ cần tìm lý do giải quyết anh ta chẳng phải là ổn rồi sao?

Nghĩ đến đây, Trình Vũ Thanh không khỏi bật cười, quả nhiên cả tập đoàn Thịnh Lâm đều là của cô, Thịnh Vân Hạo cũng thuộc về cô. Cầm điện thoại di động trong túi, gọi cho Trì Linh Ngọc.

Chuyện trước đây, cô ta và cô vẫn chưa thanh toán xong, chi bằng nhân cơ hội này, nợ mới nợ cũ giải quyết hết đi.

Trì Linh Ngọc nhận được cuộc gọi, cả người đều hoảng sợ, cô biết thủ đoạn của Trình Vũ Thanh, nếu như chuyện này để Trình Vũ Thanh biết, thì nhà họ Trì đừng nghĩ đến việc kinh doanh nữa.

Run rẩy trả lời điện thoại: “Cô Thanh, có chuyện gì vậy?"

Trì Linh Ngọc cố gắng giữ cho giọng nói của mình ổn định, cô ta không muốn Trình Vũ Thanh nhìn thấy điểm yếu của mình, cho dù đó là sơ hở trong giọng nói.

Trình Vũ Thanh nghe giọng cô ta như thể không có chuyện gì, giọng điệu bất giác tăng lên: “Cô Linh Ngọc, cô có phải không muốn tập đoàn nhà họ Trì ở lại toàn ngành nữa phải không?"

Nghe những gì Trình Vũ Thanh nói, Trì Linh Ngọc có chút hoảng hốt, nếu như để Trình Vũ Thanh thật sự biết được, nhà họ Trì, sớm muộn gì cũng toi đời, bây giờ chỉ cần một cơ hội, mà cô chính là cơ hội đó.

"Trình Vũ Thanh ý của cô là gì?"

“Ý của tôi là, cô Linh Ngọc, cô nên hiểu rõ hơn tôi. Nếu vẫn chưa rõ, chi bằng chúng ta gặp mặt nhau ở chỗ cũ?” Ánh mắt Trình Vũ Thanh ẩn chứa đầy tia nham hiểm..

Trì Linh Ngọc còn chưa kịp nói xong, Trình Vũ Thanh đã cúp điện thoại, bây giờ dù không muốn đi cô cũng phải đi, thủ đoạn của Trình Vũ Thanh rất tàn nhẫn, lòng lang dạ sói, không ai có thể sánh được, người phụ nữ này, nhất định là điên rồi.

Trì Linh Ngọc vẫn nên thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi đến quán cà phê, lần này, cô phải nói rõ với Trình Vũ Thanh, cho dù kết quả cuối cùng có như thế nào, cô cũng phải nói rõ, đây là danh dự của cô, cô không muốn bị sai bảo như một con chó.

Trình Vũ Thanh rời khỏi phòng tổng giám đốc, cô ta biết trong công ty này có nhiều người không vừa mắt cô, ai khiến cô ta may mắn như vậy, cô ta kiêu ngạo nhìn xung quanh.

Những người xung quanh đều xôn xao rời khỏi đây, vội vàng cúi đầu bắt đầu công việc của chính mình, chính là để cho người phụ này biến mất hoàn toàn, bọn họ ghét Trình Vũ Thanh, loại người kiêu ngạo này đơn giản là khiến người ta cảm thấy thật ghê tởm.

Trình Vũ Thanh hoàn toàn không để ý đến việc những người này ghét cô ta như thế nào, vênh váo rời khỏi công ty.

"Mấy người nhìn cô ta xem, giống như một khối u ác tính vậy, tôi thực sự không biết tại sao tổng giám đốc Hạo lại có một người em họ như vậy, thật là bôi nhọ cho tập đoàn Thịnh Lâm."

"Đúng vậy, không biết tổng giám đốc Hạo nghĩ như thế nào, loại người này cũng được mời đến công ty làm việc, tôi nghe nói cô ta hình như có một quá khứ, rất bẩn thỉu."

Cuộc thảo luận của tập đoàn Thịnh Lâm xôn xao hẳn lên, một nhóm người đang nói về quá khứ của Trình Vũ Thanh, Thịnh Vân Hạo vừa bước vào cửa, đã nghe thấy những người này bàn tán về quá khứ của Trình Vũ Thanh, có chút không hài lòng, đi tới gõ tay lên mặt bàn.

"Đang nói cái gì vậy? Làm việc xong hết chưa?"

Mọi người vội vàng im miệng, cúi thấp đầu làm việc của mình, bọn họ biết chuyện này không thể nói trước mặt Thịnh Vân Hạo, nếu không có thể bị đuổi việc bất cứ lúc nào.

Thịnh Vân Hạo bước đến văn phòng tổng giám đốc, đứng trước cửa sổ nhìn nhìn cảnh tượng bên dưới, những gì nói trong bệnh viện vừa rồi, vẫn còn văng vẳng trong tâm trí anh.

"Mạnh Tú Cầm là kẻ gϊếŧ người. Mạnh Tú Cầm không thể vô duyên vô cớ biết được chỗ ở của Tô Tuyết Vy, chỉ có Trình Vũ Thanh biết, Thịnh Vân Hạo, tôi biết anh hận cô ấy, nhưng hai chuyện này hoàn toàn khác!"

"Đứa con trong bụng cô ấy là của anh, sao anh không tin?!"

"Hiện tại cô ấy đang nằm ở bệnh viện, cả người tiều tuỵ? Anh tràn ngập Trình Vũ Thanh, anh chưa từng nghĩ Trình Vũ Thanh là người đứng đằng sau xúi giục sao?"

Tiếng gào thét rát cổ bỏng họng của Lục Đan Bạch vẫn còn văng vẳng bên tai, thậm chí không ngừng phát ra tiếng, anh đột nhiên cảm thấy trong lòng đau nhói.