Diệp Tuyết Nhi mơ màng bị Đàm Nghị kéo đi lĩnh chứng, sau đó thu dọn hành lý chuyển vào biệt thự nhà hắn.
Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé, giới thiệu những người có thể xuất hiện bên trong biệt thự.
Tuy rằng biệt thự này của hắn rất rộng, nhưng người bên trong lại không có nhiều người, bình thường chỉ có một mình Đàm Nghị ở tại nơi này. Vệ sinh đã có bên công ty dọn dẹp, bảo mẫu phụ trách giặt quần áo nấu cơm xong cũng không ở lại, còn một ít việc lớn nhỏ của hắn đã có thư ký và trợ lý xử lý. Trợ lý hàng ngày sẽ chỉ đến vào buổi sáng, còn lại sẽ không tới.
Diệp Tuyết Nhi nghe xong liền thở dài.
Cô không am hiểu việc ở chung cùng người lạ, nếu vừa kết hôn đã có nhiều thân thích họ hàng ở chung, khẳng định có chút chịu không nổi. Tuy rằng Đàm Nghị cũng là, nhưng lúc trước đã cùng hắn làm chuyện thân mật cho nên rất khó có thể đối xử xa lạ với hắn, thậm chí còn không tự chủ muốn gần gũi hắn, dùng ánh mắt ỷ lại nhìn hắn.
Đàm Nghị vô cùng hưởng thụ ánh mắt này của cô.
Cô gái nhỏ giống như con thỏ mềm mại vô hại lại nhát gan, vành mắt ửng đỏ, vẻ mặt ỷ lại nhìn hắn, hắn giống như toàn bộ thế giới của cô, điều này bảo người đàn ông nào có thể kháng cự được?
Đàm Nghị dừng một chút đột nhiên nói tiếp “À đúng rồi, anh còn có một đứa con trai, vẫn đang đi học, chỉ cuối tuần mới trở về nhà.”
Diệp Tuyết Nhi kinh ngạc “Con trai?”
Cô nhớ rõ khi đăng ký kết hôn, cô và Đàm Nghị đều là lần đầu kết hôn, vậy con trai là ở đâu ra?
Chẳng lẽ là con riêng?
Nhưng nhìn hắn trẻ tuổi như vậy, con trai hẳn là cũng không lớn, có thể đang học tiểu học đi. Tuy rằng có chút bất ngờ đột nhiên bản thân có thêm một đứa con trai lớn như vậy, nhưng nghĩ đến hắn không thường xuyên ở nhà, Diệp Tuyết Nhi chậm rãi gật đầu, ngoan ngoãn nói “Em đã biết, về sau sẽ cùng con ở chung hòa thuận.”
Diệp Tuyết Nhi cũng không để ý việc hắn có một người con trai riêng.
Dù gì cô cũng chỉ là một vật giao dịch, không có tư cách để ý.
Đàm Nghị nhìn ra cô đang bất an, dùng ngón tay xẹt qua lòng bàn tay mềm mại “Không cần sợ hãi ở chung cùng con, các ngươi nếu không hợp cũng không cần miễn cưỡng. Tiểu tử kia sớm nên tự ra ngoài ở, nếu ở cùng hắn mà hắn bắt nạt em, anh sẽ đánh hắn.”
Diệp Tuyết Nhi mở to mắt “Ngài đứng về phía em này có sao không?”
Đây không phải là có mẹ kế lại thêm một người cha dượng sao?
Đàm Nghị cười gật đầu “Tất nhiên, hơn nữa nếu đã lĩnh chứng, em không nên dùng kính ngữ xưng hô.”
Tuy rằng cảm thấy như vậy có chút không tốt, nhưng Diệp Tuyết Nhi vẫn thực vui vẻ “Vâng.”
Ai không muốn có người đứng về phía bạn vô điều kiện đâu?
Diệp Tuyết Nhi có chút không dám tin chồng mình lại là lần đầu kết hôn. Hơn nữa lại có thể vì một người phụ nữ mới quen mà lãnh đạm với đứa con của mình. Chỉ là nhận được hứa hẹn từ hắn, cô đã vô cùng thỏa mãn.
Vì xuất thân gia đình nên cô là người dễ dàng thỏa mãn.
“Muộn rồi, anh còn có việc phải làm, em tự mình chơi một chút.”
Đàm Nghị ban đầu không có ý tưởng đi lĩnh chứng, cũng không muốn tổ chức hôn lễ, hắn chỉ cần một tấm lá chắn mà thôi. Nhưng là khi nhìn thấy Diệp Tuyết Nhi, ý tưởng ban đầu liền bị xóa bỏ, chẳng những mang cô đi lĩnh chứng, hơn nữa còn muốn cho cô một hôn lễ thật long trọng.
Cô gái này lúc trước đã chịu đựng nhiều khổ sở rồi!
Bởi vậy cho nên buổi tối hắn nói “tăng ca” chính là đi liên hệ với thư ký, chọn một ngày lành tháng tốt tổ chức hôn lễ. Tuy rằng rất muốn nhanh chóng cùng vưu vật này trở thành vợ chồng thực sự, nhưng hắn lại không muốn để cô chịu ủy khuất.
Diệp Tuyết Nhi không biết rằng Đàm Nghị có bao nhiêu coi trọng cô, hắn nói có công việc, cô liền không muốn làm phiền hắn. Trước đó hai người đã ăn tối ở bên ngoài, cô cũng không đói bụng, vì vậy nghe lời đi tới phòng ngủ chính, muốn tắm rửa một lúc.