Bảo Đảm Sẽ Không Cắm Vào

Chương 1 : Ý định tấn công (H)

Bạch Thận Miễn luôn nghĩ mình là gay, chỉ là tạm thời chưa gặp được người đàn ông khiến anh thấy hứng thú.Ngay từ đầu khi Chu Miên thổ lộ với anh, anh đã nói điều này với cô một cách rõ ràng.

Lý do anh và Chu Miên có mối quan hệ thân thiết là bởi mẹ của họ đã là bạn tốt hơn mười năm.

Vào nửa năm nhất trung học, anh mới bắt đầu ý thức được mình không thích con gái. Mẹ Bạch Thận Miễn yêu cầu anh dạy kèm Chu Miên, vì cô vừa mới chuyển đến từ trường tư nên vẫn chưa thể theo kịp tiến độ. Đúng lúc anh đang muốn kiểm tra lại giới tính của mình, nên Chu Miên lần này quả thực đã chạm đến họng súng.

Anh thậm chí còn không nhớ nổi mình đã quyến rũ cô bằng cách nào. Anh chỉ nhớ rằng trên sân thượng của trường, Chu Miên đỏ mắt uy hϊếp, đe dọa anh rằng nếu anh không đồng ý hôn cô, cô sẽ hẹn hò với học trưởng Vương Hạo, người mà anh thích.

Vương Hạo là cái quỷ gì?

Nhưng lúc đó, anh vẫn bước tới, nâng gáy cô, đặt những nụ hôn từ mắt đến mũi, sau đó lên môi cô, rồi lại gắt gao trao cho cô một nụ hôn sâu.

Có lẽ vì cảm thấy cô bị gió lớn thổi đến mức chân đứng không vững, khóc đến mức khuôn mặt méo xệch, nên dáng vẻ trông có vẻ giống một người đàn ông.

Nhưng chủ yếu vẫn là vì anh sợ rằng cô sẽ tiết lộ sự thật, dù sao anh cũng chưa sẵn sàng công khai.

Sau đó, mọi thứ bỗng trở nên không thể kiểm soát.

Chu Miên triệt để dính lấy anh.

Thậm chí, sau khi tốt nghiệp vì muốn vào cùng công ty với anh, cô đã từ bỏ chuyên ngành yêu thích của mình và làm việc chăm chỉ đi từ chỗ thấp nhất lên đến vị trí trưởng phòng hiện tại.

Năm năm đã trôi qua trong nháy mắt, Bạch Thận Miễn 26 tuổi, vẫn còn là xử nam, luôn giữ quy tắc thà thiếu chứ không ẩu.

Anh không có hứng thú với phụ nữ, cũng không gặp được người đàn ông anh thích.

Nhưng dẫu sao, thân là một chàng trai trẻ tuổi cơ thể cường tráng, anh vẫn có nhu cầu ở phương diện ấy.

Đúng lúc, anh thấy Chu Miên lúc nào cũng ở một mình, vì vậy anh thương lượng với cô làm bạn tình của nhau.

Rốt cuộc thì sự nghiệp theo đuổi nhiều năm của Chu Miên vẫn là có chút kết quả, ít nhất thì Bạch Thận Miễn không bài xích cô như những người khác.

Thậm chí đôi khi, anh còn tự nhiên nắm lấy tay cô, ôm lấy eo cô, cùng cô mua sắm, ăn uống. Cử chỉ thân mật ấy luôn khiến Chu Miên phải bối rối.

Anh có thể…có thể hay không…

Sự kiềm chế và kỷ luật của Bạch Thận Miễn trong những năm qua đều được Chu Miên đặt trong mắt. Được yêu cầu làm bạn tình duy nhất của anh, ngay cả khi không phải là một mối quan hệ chính thức, cô vẫn thấy thẹn thùng lẫn kích động, và thậm chí còn có chút thụ sủng nhược kinh.

Nhưng những lời tiếp theo của Bạch Thận Miễn lại khiến cô cảm thấy như rơi xuống hầm băng.

Bạch Thận Miễn vắt chéo chân, ngón tay gõ nhịp nhàng lên mặt bàn.

Anh đã nói những lời như thế.

Rằng anh có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng. Dù là gay, anh lạicực kỳ bài xích cách thức giao hợp qua cúc huyệt. Nhưng bảo anh đi vào trong một người phụ nữ, anh cũng không làm được. Vì vậy, giữa bọn họ sẽ không có sự xâm nhập như tìиɧ ɖu͙© thực thụ, chỉ cần vuốt ve nhau để giải tỏa bớt nỗi cô đơn.

Chu Miên cảm thấy trong lòng muộn phiền, cô rất muốn hỏi: Anh rốt cuộc xem tôi là cái gì?

Nhưng điều đáng buồn hơn là cô thậm chí không thể nói không.

Vì vậy, cô chỉ nói, "Tôi đồng ý với anh ".

Ngày hôm sau, Bạch Thận Miễn lái xe chở cô về nhà, cùng cô đi lên lầu.

Bạch Thận Miễn dùng ánh mắt bắt bẻ quan sát cái tổ nhỏ của cô, phát hiện nó trông cũng khá gọn gàng.

Chu Miên nói: "Ga trải giường và chăn đều đã được thay mới ".

Bạch Thận Miễn nhíu mày và nhìn cô, "Cô đang ám chỉ cái gì thế? Cô thiếu kiên nhẫn như vậy sao? "

Chu Mẫn: "... Vậy chúng ta hãy ngồi xuống và thảo luận về kế hoạch phát triển dự án mới. "

Bạch Thận Miễn không nhịn được hơi vung tay: "Cô đến đây để làm việc chắc? Đi tắm đi. "

Chu Miên tắm rửa xong, đi ra trong một bộ đồ ngủ hình gấu giản dị mà bảo thủ.

Bạch Thận Miễn vốn cho rằng cô sẽ mặc một cái gì đó gợi cảm, chẳng hạn như nội ý tình thú, nhưng mong đợi của anh đã thất bại, Bạch Thận Miễn buồn bực đi vào phòng tắm.

Sau đó, anh ăn mặc chỉnh tề rồi đi ra ngoài.

Chu Miên thấy rất kỳ lạ: "Không phải tôi đã lấy áo choàng tắm cho anh rồi sao? "

Bạch Thận Miễn liếc mắt: "Ai cần cô lo ".

Thật ra là bởi vì anh nhìn thấy trên mạng nói rằng nếu mặc âu phục lúc làm, phụ nữ sẽ hưng phấn hơn.

Bạch Thận Miễn dẫn Chu Miên vào phòng ngủ, đẩy cô ngã xuống giường.

Anh đột nhiên nhào lên người Chu Miên, hai người bốn mắt nhìn nhau. Bạch Thận Miễn cảm nhận được cơ thể mềm mại, thơm tho của Chu Miên, ôm vào thoải mái đến bất ngờ.

Chu Miên bị anh làm cho choáng váng.

Bạch Thận Miễn hôn một cái, ngậm lấy bờ môi của Chu Miên, nhẹ nhàng liếʍ mυ'ŧ.

Chu Miên cẩn thận nhắm mắt lại.

Bạch Thận Miễn có chút mất hứng, mơ hồ ra lệnh cho cô: "Mở mắt ra, nhìn tôi ".

Chu Miên vụиɠ ŧяộʍ hé mắt ra một nửa.

Bạch Thận Miễn không có kinh nghiệm hôn môi, nhưng anh vẫn rất tập trung.

Tay phải của anh sờ xuống dưới, nhanh chóng cởi cúc áo ngủ của cô, để lộ bộ ngực trắng mịn no đủ. Bạch Thận Miễn giống như hơi kinh ngạc, đầu ngón tay của anh cẩn thận gẩy lến đầṳ ѵú hồng hồng của Chu Miên.

Thật ngứa......

Chu Miên thở dốc một hơi, hai cánh tay chống đỡ lên l*иg ngực của anh, vô thức muốn đẩy anh ra.

Nhận ra sự bối rối và mâu thuẫn của Chu Miên, Bạch Thận Miễn khó chịu hừ một tiếng, dứt khoát cúi đầu ngậm lấy núʍ ѵú vào miệng.

"A......"

Nghe được tiếng rêи ɾỉ này, Bạch Thận Miễn cảm thấy trong lòng có chút phấn khích kỳ lạ. Núʍ ѵú trong miệng mềm mại và đàn hồi, anh không nhịn được dùng răng cắn nhẹ.

Chu Miên thấy hơi đau nên ôm lấy đầu anh.

Bạch Thận Miễn tạo ra âm thanh chậc chậc, tay kia thản nhiên nắm lấy bên kia bầu ngực, còn vυ' bên này lại đem gặm cắn đến mức phủ đầy dấu răng cùng nước bọt.

Khi hôn đến thắt lưng, anh càng cảm thấy không hài lòng. Anh nhấc eo Chu Miên lên, cởϊ qυầи và theo vùng bụng bằng phẳng của cô mà hôn xuống. Đôi chân thon dài trắng nõn. Anh không thể kiềm chế vuốt ve bắp đùi mịn màng của cô, một đường liếʍ hôn phần đùi trong mềm mại.

Nụ hôn ngày càng đến gần hoa huyệt đang trần trụi, cả người Chu Miên bị bao quanh bởi cảm giác xấu hổ mãnh liệt. Người đàn ông này có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, cô sợ Bạch Thận Miễn sẽ ghét bỏ khi nhìn thấy nơi riêng tư của mình.

"Ưʍ..." Cô cố gắng thoát khỏi Bạch Thận Miễn, xoay người cố bò sang một bên.

Bạch Thận Miễn không hài lòng khi cô đột nhiên cắt ngang, bèn nắm lấy cổ chân cô, muốn đem người kéo lại.

Chu Miên vội vàng lắc đầu, ánh mắt dán chặt vào phần nhô cao giữa đũng quần anh, "Tôi đã đủ rồi, để tôi giúp anh..."

Ánh mắt của Bạch Thận Miễn như có như không lướt qua đùi cô, giống như là không tin, "Cô thực sự thấy đủ rồi? "

Chu Miên mím môi, không biết phải nói gì.

Bạch Thận Miễn nằm xuống, gối đầu lên cánh tay, trông như đang bình thản mà nói: "Được thôi, vậy đến phục vụ tôi đi ".

Chu Miên cưỡi lên người anh, tháo thắt lưng, dường như muốn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Bạch Thận Miễn đưa tay ngăn cô lại, trên mặt nổi lên vết đỏ ửng khả nghi, "Cô vội cái gì? "

"Cái kia...".

Bạch Thận Miễn chỉ vào bờ môi của mình: "Cô làm được không? Giống như tôi như lúc nãy, cứ làm từng bước một. "

Chu Miên có chút không nói nên lời, cô nghiêng người về phía trước, có chút qua loa lấy lệ mà dán lên môi anh. Sau đó, vừa cởi cúc áo vừa hôn lên cổ, ngực, cứ thế hôn một đường xuống dưới.

Trên khuôn mặt của Bạch Thận Miễn đều là sự nhẫn nại, hai tay đặt bên người đã nắm thành quả đấm, l*иg ngực trập trùng dữ dội.

Chu Miên cẩn thận kéo qυầи ɭóŧ ra, gậy thịt thô dài, có chút nóng bỏng không kịp chờ mà nảy lên, kề sát chóp mũi của Chu Miên.

Chu Miên miễn cường kiềm chế cảm giác muốn trốn chạy, nhìn vào chất lỏng không ngừng tràn ra phía trên qυყ đầυ, liền nghĩ cách phải làm thế nào để nó bắn ra.

Vì thế cô bèn dùng đầu lưỡi liếʍ lên lỗ sáo một chút.

"A!" Cơ thể Bạch Thận Miễn kịch kiệt nảy lên, anh nâng nửa thân trên dậy để nhìn Chu Miên, nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không biết phải nói gì , "Cô... Cô..."

Chu Miên cảm thấy mình rất vô tội.

Bạch Thận Miễn nuốt nước bọt, rồi nằm xuống một lần nữa như thể đã bỏ cuộc, "Cô tiếp tục đi ".

Chu Miên cảm thấy hơi hứng thú với hai hòn phía dưới. Cô cầm lấy côn ŧᏂịŧ nghiêng sang một bên, há miệng ngậm lấy hai viên ngọc, "Ô..."

"A..." Tiếng rêи ɾỉ của Bạch Thận Miễn gần như làm sập cả nóc nhà.

"Suỵt..." Chu Miên vội vàng ra dấu im lặng với anh.

"Ai bảo cô dừng lại?"

"......"

Vì để lấy lòng Bạch Thận Miễn, Chu Miên ra sức liếʍ láp gậy thịt.

Liếʍ thì liếʍ, nhưng cô vẫn có chút không cam lòng.

Dựa vào đâu mà phải chịu hạ thấp mình chứ?

Cô nhớ lại tư thế 69 mà cô từng thấy trong phim trước đây, thầm nghĩ nếu Bạch Thận Miễn nhìn thấy cô bé của mình, một người đồng tính như anh hẳn sẽ mềm xuống luôn.

Chu Miên xoay người đổi hướng, đem mông mình nhắm vào mặt Bạch Thận Miễn, kìm nén sự xấu hổ tiếp tục liếʍ láp côn ŧᏂịŧ của anh.

Hơi thở của Bạch Thận Miễn phun lên hai cánh hoa nhạy cảm, chóp mũi của anh thậm chí còn chọc vào phần thịt mềm mại bên trong. Chu Miên không thể chịu nổi, định thu chân quay về chỗ cũ.

Nhưng không thể ngờ tới là Bạch Thận Miễn bóp lấy đùi cô, mở miệng ngậm lấy hoa huyệt của cô.

Đầu lưỡi Bạch Thận Miễn nhắm ngay cửa huyệt, không ngừng cố gắng đâm vào, còn đem hai cánh môi phía ngoài hút vào miệng. Anh biết âʍ ѵậŧ nơi nhạy cảm nhất của người phụ nữ, cố tình dùng đầu lưỡi đè lên nó rồi liếʍ quanh.

"A…Ưʍ....."

Chu Miên ngồi yên trên mặt anh, vòng eo như muốn nhũn ra. Toàn bộ cơ thể cô như đang bị điện giật, xúc giác phóng đại vô hạn, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt và niềm vui sướиɠ rung động khiến cảm xúc cô gần như sụp đổ.

Bây giờ cô thậm chí còn không thể nắm lấy côn ŧᏂịŧ để liếʍ láp nữa. Đầu cô lệch sang một bên, qυყ đầυ trượt qua để lại trên khuôn mặt một vệt nước.

Hôm sau, Bạch Thận Miễn phải đi công tác, và phải đi ít nhất là nửa tháng.

Chu Miên thở phào nhẹ nhõm, đúng lúc cô không biết phải làm thế nào để đối mặt với Bạch Thận Miễn.

Trong lòng anh, cô cũng chỉ là một công cụ tìиɧ ɖu͙© mà thôi.

Lần thứ hai, là ở văn phòng.

Bạch Thận Miễn về sớm trước ba ngày, mỏi mệt phong trần, lôi kéo Chu Miên vẫn còn đang bối rối vào phòng nghỉ riêng của anh.

Sau khi một tay khóa cửa, Bạch Thận Miễn nhấc Chu Miên lên bàn làm việc, rồi dùng miệng chặn lại những câu hỏi huyên thuyên của Chu Miên.