Kỳ La là đồ chơi của Quý Phượng Lâm.
Vì sao lại gọi là đồ chơi của ' Quý Phượng Lâm ', chính là phải bị nhốt trong một chiếc l*иg sắt, một ngày 24 giờ phải đợi mệnh lệnh giúp hắn ta giải quyết nhu cầu sinh lí, làm theo những trò biếи ŧɦái mà hắn ra lệnh.
Chiếc l*иg sắt này lớn vô cùng, có đủ loại trò chơi. Hắn đi uống rượu, giải toả stress, vừa chơi vừa cắm trên người Kỳ La ba mươi tiếng đồng hồ, vẫn còn chưa thấy hoàn toàn thỏa mãn, hắn vẫn còn cảm thấy như chưa tới điểm mấu chốt.
Chỉ cần lăn lộn làʍ t̠ìиɦ cùng cô, hắn thấy chuyện này không bao giờ là đủ.
Hắn là một thằng đàn ông không có nhân tính, truyền thông gọi là nhà tư bản, cũng dự đoán được tương lai, qua vài năm nữa, hắn có thể cùng ai dó ngồi cùng bàn ăn, hoặc là ngồi lên trên đầu của người ta.
Rất nhiều cô gái đều muốn gả cho hắn, nhưng Quý gia chỉ tìm người môn đăng hộ đối để liên hôn chính trị. Cho nên Quý Phượng Lâm từ khi sinh ra đã không thể tự mình lựa chọn kết hôn với ai.
Vì vậy hắn mới lựa chọn một cái l*иg sắt, bộc lộ những phẫn uất cùng nɧu͙© ɖu͙© của mình lên đồ chơi của hắn.
Thư ký vừa nghe xong điện thoại, một chiếc l*иg sắt đã được đưa tới biệt thự, nên vào báo cáo với Quý Phượng Lâm.
Quý Phượng Lâm không ngừng đánh bàn phím chỉ gật đầu: "ừm."một tiếng.
Thư ký lại nói: "Thưa sếp, chiều chủ nhật Quý gia có tổ chức một bữa tiệc ạ."
Quý Phượng Lâm không lên tiếng.
Thư ký đã hiểu, hơi cúi đầu cong eo đi ra ngoài.
Thời gian này Quý Phượng Lâm rất bận, hành trình công việc dài vô cùng, không phải ở trên phi cơ riêng, thì chính là ngồi máy bay, có đôi khi hội nghị thời gian họp cũng quá mất nửa tiếng, rồi muốn hắn phải bay tới hiện trường.
Thời gian buối tối cũng bị các loại báo cáo dự định quấy nhiễu, nửa đêm mười hai giờ cũng phải mở lên video hội nghị. Vội vàng họp xong cũng đã sau nửa đêm, tài xế riêng trên xe đã ngủ một giấc, nghe được âm thanh mở cửa xe thì bừng tỉnh, lau nước miếng hỏi: "Thưa sếp, về nhà sao?"
Quý Phượng Lâm nhéo nhéo giữa mày, đầu anh hơi đau nhức:
"Đến tiểu khu Phượng Lĩnh."
Tiểu khu phượng lĩnh của Quý Phượng Lâm được đầu tư khai phá thành khu biệt thự cao cấp, ở tây thành. Bắt đầu phiên giao dịch đầu tiên vừa khánh thành, rất có giá.
Kỳ La bị nhốt ở đây.
Vào cửa, Quý Phượng Lâm nhìn thấy một cái l*иg sắt, rất cao, rất to,khảm kim vàng nạm ngọc, nhìn qua thật dung tục, cũng rất xứng với thân phận đồ chơi của hắn là Kỳ La. Hắn lướt qua l*иg sắt đi lên tầng mở cửa vào phòng, Kỳ La đang nằm ngủ ở trên giường.
Cô thướt tha hấp dẫn, nằm nghiêng nên đường cong đặc biệt khiêu gợi, bờ vai trần trắng muốt rất có hương vị.
Quý Phượng Lâm cởϊ áσ khoác, cởi cà vạt rồi đi tới ngồi xuống giường xoay bờ vai trắng muốt kia lại, cúi người hôn lên, tay dọc theo làn váy ngủ vuốt ve hướng lên trên. Cô không mặc qυầи ɭóŧ.
Sờ đủ rồi, hắn bẻ hai đùi cô ra, chút ánh sáng tới cái miệng nhỏ của cô, lần trước làm đã sưng đỏ vẫn còn chưa hết, khối thịt nhỏ mềm mại màu hồng phấn, nhìn e ấp đáng thương vô cùng.
Hắn cúi xuống, đem hai cánh hoa day day rồi nuốt vào trong miệng, liếʍ mυ'ŧ một chút đã rỉ ra nước.
Cô đã động tình, phía dưới cảm nhận được đôi môi hắn cái lưỡi linh hoạt lúc đóng lúc mở, đầu lưỡi quét qua tê dại, không chút thuần thục.
Quý Phượng Lâm rất thích biểu cảm động tình này của cô, kéo khóa quần ra, đem đồ vật của hắn đã sớm căng trướng móc ra day day cửa động, ' phốc' một cái thẳng lưng đi vào, thọc ra thọc vào, làm mấy chục cái, cô yêu kiều rên lên, âm thanh khe khẽ bay qua cửa sổ.
Cô đã lêи đỉиɦ, phun ra dâʍ ɖị©ɧ, hắn mặc kệ, tiếp tục làm, làm đến khi cô tứ chi bủn rủn vô lực, không còn sức lực mà rên, hắn mới rút ra, lại đưa cự vật tới trước miệng cô đút vào bắt cô liếʍ, hắn thích khẩu da^ʍ, giọng ngâm nga của cô tinh tế, kêu lên cảm giác rất hay.
Đến tận khi trời tờ mờ sáng, hắn mới dừng lại.
Nằm ở trên giường, Quý Phượng Lâm nói: "Đi xuống xem thử?"
Kỳ La há miệng thở dốc, không nói được một lời, cô rất mệt.
Quý Phượng Lâm: "Đi thử "
Kỳ La không động đậy.
Quý Phượng Lâm bế cô lên, ôm xuống dưới lầu, rồi mở chiếc l*иg sắt ra, sau đó cho cô vào rồi khóa lại, hắn ở bên ngoài nhìn cô quỳ rạp trên mặt đất, ở giữa l*иg sắt. Đây chính là hình ảnh mà hắn thích.
L*иg sắt là được đặt theo thiết kế riêng, đối phương vì muốn lấy lòng hắn, còn tặng thêm mấy hộp lông chim đặt ở bên cạnh. Hắn mở thùng lông chim, nắm lên một nhúm ném vào l*иg sắt, lông chim phiêu diêu bay trong không khí, dừng ở trên thân thể trần trụi của Kỳ La rồi trượt xuống, thật là đẹp, hắn đem mấy hộp lông chim đều ném cả vào trong l*иg, Kỳ La bị lông chim bao trùm lên thân thể trần trụi của cô rồi trượt xuống đầy nền gạch, Quý Phượng Lâm nhìn không thấy lông chim dính lên người cô, lại cảm thấy khó chịu, đi ra tủ lạnh cầm hai bình nước, hắt ở trên người cô.
Trong nháy mắt, Kỳ La hiện ra, thân thể vì ướt dầm dề nên dính đầy lông chim, trông như một bức tranh, một bức tranh tuyệt mỹ.
Quý Phượng Lâm rất có hứng thú đi đến bàn vẽ, ngắm dáng vẻ lúc này của cô rồi vẽ, Kỳ La biến thành một bức họa sống động.
"Kỳ La, tôi đã tìm thấy mẹ em."
Kỳ La mở mắt ra, vẻ mặt khó tin nhìn về phía hắn.
Quý Phượng Lâm cười thật ôn nhu, nhưng ánh mắt không hề giao động:
"Nhưng bây giờ tôi không tính cho em gặp bà ấy."
Kỳ La cắn chặt răng.