Thần Trong Các Vị Thần

Chương 146: Chương 146

Tiền Thế Kiệt đẩy cửa bước vào trong nhà . chỉ thấy Gongro tay cầm 1 cuộn văn hiến , ông ta đang đọc 1 cách chăm chú . ngay cả khi Tiền Thế Kiệt bước vào , ông ta vẫn không ngẫng đầu lên mà chỉ lo dán mắt vào cuộn văn hiến đó , chỉ nghe thấy ông ta nhẹ nhẹ nói : “ ta đang đọc 1 tài liệu rất quan trọng , cháu hãy ngồi đợi ta 1 chút !”

không còn cách nào khác , Tiền Thế Kiệt đành ngồi xuống đối diện Gongro , chờ đợi ông ta đọc xong thứ tài liệu quan trọng mà ông ta nói .

5 phút , 10 phút , 30 phút , 1 tiếng đồng hồ ……..

thời gian cứ thế mà trôi qua , Gongro vẫn đang chăm chú dán mắt vào cuộn văn hiến , để mặc Tiền Thế Kiệt cứ ngồi đợi ở đó .

Tiền Thế Kiệt có chút nôn nóng sốt ruột , cơ thể không ngừng ngọ ngoạy , nhưng lại không dám lên tiếng hối thúc Gongro .

Lại qua được 15 phút , Tiền Thế Kiệt đã có chút kềm chế không nổi , định lên tiếng . chỉ thấy Gongro lắc đầu thở dài 1 tiếng , nhẹ nhẹ nói : “ thanh niên trẻ tuổi tính khí quá nóng vội , như vậy không tốt đâu .” nói xong , ông ta từ từ bỏ cuộn văn hiến xuống , nhìn thẳng vào Tiền Thế Kiệt .

Nhìn thẳng vào Tiền Thế Kiệt hồi lâu sau , Gongro mới mở miệng nói : “ cháu có biết vì sao ta gọi cháu tới đây không ? có biết vì sao bắt cháu ngồi đợi lâu như thế không ?”

Tiền Thế Kiệt nghiêng đầu suy nghĩ , khẽ ngật đầu .

Gongro hài lòng ngật đầu 1 cái , nhẹ nhẹ nói : “ tốt ! xem ra cháu đã biết mình sai ở chỗ nào rồi nhỉ ?”

Tiền Thế Kiệt ngập ngừng nói : “ vì …. Vì quá nôn nóng ….”

Gongro đã đứng dậy , ngật đầu nói : “ đúng thế !trong trận tứ kết , chỉ vì nhìn thấy Isbel đang bị đối phương dồn ép , cháu đã hành động 1 cách thiếu suy nghĩ , dùng cả cơ thể của mình để lao thẳng về phía đối phương . cháu biết làm như vậy là nguy hiểm lắm không , nếu không phải nhờ vào bộ giáp kiên cố trên người , e rằng lúc này cháu đã mất mạng rồi .”

Tiền Thế Kiệt đã biết lỗi , cúi đầu xuống lí nhí nói : “ cháu …. Cháu biết lỗi rồi ạ …. Chỉ vì … chỉ vì lúc đó ….”

“ chỉ vì lo lắng cho Isbel ??” ngưng 1 hồi , Gongro lại nói tiếp : “ lo lắng cho đồng đội là tốt , thế nhưng , tuyệt đối không đựơc hành động 1 cách thiếu suy nghĩ như thế này . cũng may là đối thủ của cháu chỉ là 1 kỵ sĩ cấp 5 , bộ giáp của Pole vẫn còn có thể chịu đựng được đấu khí của đối phương , nếu như gặp phải 1 kỵ sĩ sử dụng đấu khí cấp 6 trở lên , cháu chưa chắc có thể an toàn ngồi ở đây nói chuyện với ta nữa đâu .”

Tiền Thế Kiệt vội vã ngật đầu : “ vâng ạ , cháu đã quá nôn nóng , lần sau cháu sẽ bình tĩnh hơn .”

trên môi của Gongro lộ ra 1 nụ mỉn cười , nhẹ nhẹ nói : “ thực ra thì , gần nay cháu đã tiến bộ rất nhiều . chỉ là còn 1 chút nôn nóng , nghĩ tới cháu còn trẻ tuổi , ta cũng không đòi hỏi quá nhiều ở nơi cháu . nhưng nếu như cháu muốn tiếp tục tiến bộ , thì phải nhớ kỹ những lời nói của ta ngày hôm nay .”

Tiền Thế Kiệt mỉn cười ngật đầu 1 cái .

“ hôm nay ta gọi cháu tới đây , ngoài việc chỉ ra khuyết điểm của cháu , thực ra còn muốn dạy thêm cho cháu 1 chiêu thức mới .”

” 1 chiêu thức mới??” Tiền Thế Kiệt có chút tò mò .

Gongro cười nói : “cháu hãy đi theo ta .”

Nói xong , Gongro đã bước ra khỏi cửa . Tiền Thế Kiệt vội vã đứng dậy bước đi theo ông ta .