Làm Người Mẫu Của Anh

Chương 18: Tôi hứa sẽ không vào

18: Cậu mở lỗ nhỏ ra cho tôi xoa một lúc thôi, tôi hứa sẽ không đâm vào

Trans: Vivians2

***

Hành động của anh lúc này thô bạo và háo hức hơn nhiều so với lần đầu tiên anh xoa bóp hai bên vυ' của cô, và kɧoáı ©ảʍ của cô cũng đến mãnh liệt hơn.

Cô kéo chăn bông lên nên không nhìn thấy động tác của anh, cảm giác xấu hổ cũng không còn quá mạnh mẽ nữa, nhưng cũng vì vậy mà cơ thể cô trở nên nhạy cảm hơn.

Anh chỉ mới xoa nhẹ vài lần, cô đã cảm thấy đang có nhiều nước cuồn cuộn chảy ra khỏi huyệt nhỏ.

Hạ Mân Phỉ sờ điện thoại bên cạnh gối, bật chức năng đèn pin trong chăn, chiếu đèn trực tiếp vào huyệt nhỏ trinh trắng đang ngập nước của cô.

Cảm thấy nhìn như vậy vẫn chưa đủ đã, anh dạng hai chân cô ra, đồng thời nâng mông cô lên, để cúc huyệt ẩn giữa hai bên mông cô cũng lộ ra ngoài cho anh xem.

Môi âʍ ɦộ hồng hồng hơi đỏ lên vì kí©ɧ ŧìиɧ, hai vạt thịt mỏng manh khẽ run lên theo nhịp thở căng thẳng và gấp gáp của cô.

Mật dịch chảy khắp miệng huyệt, cúc huyệt non hồng e thẹn co rút nhẹ nhàng khiến anh phải cố ý nhéo nhéo mông thịt kéo sáng hai bên, cúc huyệt lộ ra càng triệt để, không chỗ nào che giấu.

"A a... ưm a..." Lâm Diệu Giai không kiềm chế được cảm giác sảng khoái, ngượng ngùng rêи ɾỉ.

Cô tưởng tượng lúc này đang ở cùng giường với Hạ Mân Phỉ, đang bị anh sờ vυ' xem huyệt không hề kiêng nể gì.

Tất cả các bộ phận kín đáo trên cơ thể cô đều bị anh cố tình chơi đùa. Cô cảm thấy thoải mái đến mức sắp chết rồi.

"Không phải là nói... một trinh nữ chưa từng quan hệ tìиɧ ɖu͙© sẽ không có ham muốn tìиɧ ɖu͙© quá mạnh sao?" Hạ Mân Phỉ giơ ngón tay lên, mở khe thịt của cô ra, mò mẫm âm đế vốn đã đỏ bừng sưng tấy vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙©, vừa xoa vừa hưng phấn hỏi: "Có phải cậu thường xuyên sờ huyệt nhỏ thủ da^ʍ đúng không?"

"..." Lâm Diệu Giai thường xuyên lén lút thủ da^ʍ, chuyện này cô còn chưa từng nói cho ai biết.

"Cậu thường nghĩ đến tôi khi thủ da^ʍ đúng không?" Hạ Mân Phỉ chui ra khỏi chăn, hai tay đặt ở bên người cô, đè cô xuống dưới, nửa đùa nửa thật hỏi.

Tay chân Hạ Mân Phỉ dài, tư thế từ trên nhìn xuống khiến Lâm Diệu Giai cảm thấy mình bị bao bọc hoàn toàn.

Hơi thở nam tính mạnh mẽ bao trùm lấy cô, nhịp tim đập nhanh đến mức như muốn trào ra khỏi cổ họng.

"Tôi cứng lắm rồi, cậu mở lỗ nhỏ của cậu ra cho tôi xoa một lúc thôi, tôi hứa sẽ không đâm vào, được không?" Hô hấp của Hạ Mân Phỉ dồn dập, vừa sờ vυ' cô, vừa khàn giọng hỏi bên tai cô.

Lâm Diệu Giai đột nhiên nhớ tới lần nói về dươиɠ ѵậŧ to dài của Hạ Mân Phỉ trong buổi trò chuyện đêm ở ký túc xá, cô không khỏi kích động mong chờ, không hề nghĩ ngợi gật đầu đồng ý.

Hạ Mân Phỉ cười cười trầm thấp bên tai cô, ngay cả bản thân anh cũng cảm thấy yêu cầu của mình thật sự quá ngạo mạn, vô cùng quá đáng, không ngờ cô lại đồng ý không chút do dự?

Nếu không phải cô quá yêu anh, sao có thể ngoan ngoan như vậy? Cô không hề ngốc.

"Cậu... Cậu bắt đầu thích tôi từ khi nào vậy?" Hạ Mân Phỉ cọ cọ âʍ ɦộ của cô qua qυầи ɭóŧ, cố gắng giải tỏa du͙© vọиɠ, khiến bản thân lý trí hơn một chút.

Mật dịch không ngừng trào ra từ lỗ nhỏ thấm ướt đẫm qυầи ɭóŧ của Hạ Mân Phỉ.

Lâm Diệu Giai có thể cảm nhận rõ ràng sự dữ tợn và to lớn của gậy thịt khi cương lên qua lớp vải qυầи ɭóŧ, lại đột nhiên bị anh hỏi như vậy, khiến cô rơi vào trong tình trạng điên cuồng.

Thiếu nữ đã cẩn thận giấu kín những tâm tư suy nghĩ của mình trong hơn mười năm, cứ như vậy bị anh nhắc đến, giống như mở ra một cánh cửa đã đóng lại - một bí mật không nơi nào che giấu, lặp đi lặp lại dằn vặt, cầu mà không được, một mình cô đơn trong một khoảng thời gian dài.

Tình yêu đơn phương, cay đắng cùng với đấu tranh mặc cảm, tất cả cảm xúc pha trộn với ham muốn, cực kỳ giống như khi anh rửa sạch bảng pha màu, màu sắc trộn lại với nhau vậy.

"Tại sao cậu lại khóc?" Hạ Mân Phỉ ngẩn ra.

"Năm nhất..."

Lâm Diệu Giai thật sự không rõ từ lúc nào, trong trí nhớ của cô, dường như ngay từ ngày đầu tiên làm bạn cùng lớp với anh, cô đã rơi vào trạng thái "tim đập nhanh hơn khi nhìn thấy anh", nhưng khi đó, cô không biết cô sẽ thích một người nhiều năm như vậy, cũng không biết qua nhiều năm như vậy cô sẽ không thể thích thêm một ai khác.

"Đại học năm nhất?"

"Trường tiểu học... Năm nhất."

"..."