Quốc Sư Hắn Sủng Thê Thành Nghiện

Chương 14. Đêm tân hôn tới muộn

Chờ hai người thu thập giường xong đã là canh một, Mạc Ly lúc này vào thẳng chủ đề, đè nặng tiểu tức phụ liền hôn lên, hôn đến tiểu tức phụ thở hồng hộc mới buông môi đỏ của nàng ra. Từng bước từng bước, những cái hôn dừng ở trên cổ Thu Nhuyễn Nhuyễn, làm nàng nhịn không được bật cười, “Ngứa đâu!” Thu Nhuyễn Nhuyễn đẩy hắn.

Mạc Ly lúc này mới tiếp tục xuống phía dưới, cởi bỏ vạt áo nàng, cách cái yếm đỏ trêu đùa đại bạch thỏ.

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được hừ hừ, cảm giác muốn đi tiểu lại tới nữa, làm nàng nhịn không được kẹp chân.

Mạc Ly lại duỗi tay cản trở động tác nàng kẹp chân, mở hai chân nàng ra, cách quần sờ vào giữa hai chân nàng.

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được run rẩy, cảm giác muốn đi tiểu càng thêm mãnh liệt, tướng công tuy giải thích với nàng đây không phải là muốn đi tiểu, nhưng trong lòng nàng vẫn lo lắng, nếu thật tè ra quần thì ném hết mặt mũi chết mất nha!

Mạc Ly vừa hút liếʍ ngực mềm của tiểu tức phụ, vừa dùng ngón tay miêu tả hình dạng nụ hoa, cách quần vuốt ve khe thịt, cảm thụ được tiểu tức phụ không ngừng run rẩy và đè nén tiếng rêи ɾỉ khó nhịn.

Thu Nhuyễn Nhuyễn mới trải qua nhân sự, sao chịu nổi hắn trêu đùa như vậy, dù nàng cực lực chịu đựng cảm giác muốn đi tiểu, nhưng vẫn bị ngón tay hắn tác quái mà cao trào, tiết một đợt nước động tình.

Thu Nhuyễn Nhuyễn một trận thất thần, trong lòng buồn bực, vừa mới là nướ© ŧıểυ sao?

Mạc Ly nhìn thấy nàng ngây thơ, nhịn không được thò lại gần hôn hôn môi nàng, cười khẽ hỏi: “Thoải mái sao?”

Thu Nhuyễn Nhuyễn thẹn thùng gật gật đầu, vẫn không tin hỏi: “Thật không phải đi tiểu sao?”

“Tức phụ ngốc.” Mạc Ly nói, cởϊ qυầи nàng, sờ lên bánh bao thịt nhỏ ướt nhẹp, bánh bao thịt phình phình, bên trong nhân nhiều, ngăn không được mà tràn ra bên ngoài.

Theo nước trơn trượt thăm vào một ngón tay, đột nhiên cảm giác được dị vật làm Thu Nhuyễn Nhuyễn không ổn, theo bản năng rụt rụt ra sau.

“Nhuyễn Nhuyễn muốn nhìn Kim Cô Bổng của ta sao?” Mạc Ly nói chuyện cho nàng phân tâm.

Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu, đương nhiên muốn nhìn.

“Vậy Nhuyễn Nhuyễn tự mình động thủ đi.” Mạc Ly nói, thay đổi tư thế cho nàng, làm nàng xoay ngược lại ghé vào trên người hắn, lôi kéo tay nàng đưa tới giữa hai chân mình.

Thu Nhuyễn Nhuyễn đỏ mặt, cởϊ qυầи hắn, đối mặt với Kim Cô Bổng, trên người hắn đều khắc kinh văn, chỉ nơi này không khắc.

Cũng không biết có phải vì đến gần hay không, sao nhìn Kim Cô Bổng của hắn so với của những người khác lúc trước ở Noãn Hương Các còn lớn hơn một chút, so với bàn tay nàng còn dài hơn nhiều, Thu Nhuyễn Nhuyễn duỗi tay đo. Hơn nữa những nam nhân đó, cây gậy đều đen tuyền, hắn không đen, là màu da bình thường, so với bọn họ đều đẹp hơn.

Không đẹp được sao, lão xử nam chính là đến ngũ cô nương cũng chưa từng dùng, nếu có chút du͙© vọиɠ, niệm thanh tâm chú mấy lần liền giải quyết.

Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn trên đỉnh Kim Cô Bổng có cái động nhỏ, bên trong có chút nước ứa ra, Thu Nhuyễn Nhuyễn vừa định hỏi hắn đây là có chuyện gì, đột nhiên dưới thân truyền đến khác thường, làm nàng mềm thân mình, hắn…

“Đừng…” Thu Nhuyễn Nhuyễn rụt rụt về phía trước, nhưng eo bị Mạc Ly giữ chặt, nàng làm thế nào cũng trốn không thoát, chỉ cảm thấy môi lưỡi hắn liếʍ láp ở giữa hai chân nàng, cảm giác thoải mái quái dị nháy mắt bao phủ nàng, thật quá điên cuồng! Thân mình Thu Nhuyễn Nhuyễn ngăn không được run rẩy, nước càng lúc càng nhiều, muốn thoát đi lại không muốn thoát đi, chỉ có thể theo thoải mái vô chừng mực này mà trầm luân.

Mạc Ly cũng không nghĩ tới mình sẽ làm như vậy, chỉ trách bánh bao thịt nhìn quá ngon miệng, nhịn không được nếm một ngụm.

Thu Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy mình sắp điên rồi, sao có thể thoải mái như vậy? Nàng lại ngã vào đám mây, thất thần mà cảm thụ được mình không thể khống chế thân thể, giữa hai chân nước tí tách tí tách chảy xuống. Nàng hơi giật mình nghĩ, nơi này thật là Thủy Liêm Động a…

Mạc Ly hôn hôn tiểu tức phụ vẫn thất thần, nhân lúc nàng còn chưa phục hồi tinh thần, đỡ Kim Cô Bổng, chậm rãi đi vào Thủy Liêm Động.

Cửa động lần đầu bị Kim Cô Bổng mở ra, Thu Nhuyễn Nhuyễn nháy mắt thay đổi sắc mặt, nước mắt xoạch xoạch rớt xuống, “Đừng… Đừng vào, đau quá!”

Mạc Ly cứng rắn tâm địa đưa toàn bộ cây gậy đi vào mới dừng lại, an ủi tiểu tức phụ: “Nhuyễn Nhuyễn ngoan, lần đầu đều sẽ đau, một trận này qua đi thì tốt rồi.” Mạc Ly cũng thực khó chịu, tiểu huynh đệ lần đầu bị kẹp như vậy, đau lại thoải mái, hắn muốn động một chút giảm bớt khó chịu, lại lo lắng tiểu tức phụ sẽ càng đau hơn, cố nén xuống mà an ủi tiểu tức phụ.

Đợi trong chốc lát, Thu Nhuyễn Nhuyễn thoáng cảm thấy tốt hơn, dừng nước mắt, hỏi: “Tốt hơn một chút, sau đó phải làm sao?”

Mạc Ly không trả lời, đỡ eo nàng bắt đầu động, vừa động nước mắt Thu Nhuyễn Nhuyễn lại rơi xuống, thật sự đau!

Mạc Ly thò lại hôn nàng, trấn an nói: “Nhuyễn Nhuyễn ngoan, nhịn một chút, lập tức là tốt rồi.”

Thấy tiểu tức phụ khó chịu như vậy, Mạc Ly cũng không tới dám nhiều, qua loa mà kết thúc lần đầu tiên này.

Thu Nhuyễn Nhuyễn hoãn một hồi lâu mới thu nước mắt, nhìn Mạc Ly lau mình cho nàng.

“Khá hơn chút nào không?” Mạc Ly vừa chà lau đυ.c vật giữa hai chân cho nàng, vừa hỏi.

Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu, tuy rằng viên phòng rất đau, nhưng nàng không hối hận, nghĩ đến bọn họ đã chân chính trở thành phu thê, giữa hai chân liền không đau nữa.

Mạc Ly xoa bánh bao thịt mềm mại, nhìn bên trong chảy ra một cổ lại một cổ bạch trọc hắn bắn vào, tiểu lão đệ lại cứng, nhịn không được chọc vào một ngón tay, sờ soạng ở bên trong. Hắn nhớ rõ ở trên quyển sách đã từng xem, bên trong nữ nhi có một chỗ nhô lên nho nhỏ, vừa chạm vào liền ngập nước.

Thu Nhuyễn Nhuyễn còn tưởng rằng hắn tự lau bên trong cho nàng, chịu đựng khó chịu phối hợp với hắn, dần dần, giống như không khó chịu lắm, tiện đà là thoải mái khó có thể mở miệng, Thu Nhuyễn Nhuyễn chịu đựng rêи ɾỉ, đột nhiên không biết hắn đυ.ng phải nơi nào, làm nàng giật mình run lên, không nhịn nổi kêu ra tiếng.

Mạc Ly hơi hơi nhướng mày, lại bỏ thêm một ngón tay vào, hướng về phía chỗ vừa mới chạm tới đó, lại chọc hai cái, mỗi một lần đều chọc đến tiểu tức phụ run rẩy.

“Nhuyễn Nhuyễn, chúng ta lại đến một lần đi?”

Thu Nhuyễn Nhuyễn không đau nữa, nhẹ nhàng gật gật đầu, đồng ý hắn yêu cầu.

Mạc Ly rút ra ngón tay ướt đẫm, thay bằng Kim Cô Bổng.

Ngón tay và cây gậy lớn cảm giác thật sự không giống nhau, cũng may không đau như vừa mới rồi, Thu Nhuyễn Nhuyễn chịu đựng khó chịu, để hắn tiến vào.

Mạc Ly đi vào, liền chạy đến chỗ mới tìm được kia chọc một chút, bất quá hai cái, Thu Nhuyễn Nhuyễn liền không cảm thấy khó chịu, muốn hắn tiếp tục.

Mạc Ly tất nhiên là cảm giác được tiểu tức phụ bất đồng, cũng không chịu đựng nữa, bắt đầu chậm rãi gia tốc lao tới, ra ra vào vào một chút một chút, cọ tiểu tức phụ thoải mái, cọ cho tiểu tức phụ ngăn không được rêи ɾỉ, ngăn không được run rẩy.

Mạc Ly biết nam nữ giao hoan là việc nhân gian cực lạc, hôm nay thử một lần, vừa rồi mới biết việc này so với trên sách mô tả càng diệu hơn, không hổ được gọi là nhân gian cực lạc.

Thu Nhuyễn Nhuyễn tuy được vui vẻ trong đó, nhưng rốt cuộc là lần đầu tiên, lại tiết hai lần, thân mình liền không được, kiều hừ thúc giục Mạc Ly đang động không ngừng trên người mình, nói: “Tướng công… Tướng công… Mau chút… Không được…”

Mạc Ly mới vừa bắn một lần, còn không quá muốn kết thúc, nhưng thấy tiểu tức phụ kiệt lực chịu không nổi, vẫn chuẩn bị dừng lại, rốt cuộc việc này là chuyện hai người, một người thoải mái không thú vị.

Mạc Ly đỡ eo nhỏ tiểu tức phụ, nhanh chóng lao tới mấy trăm lần, lúc này mới chống vào chỗ sâu bên trong tiểu tức phụ, thư sảng khoái sảng mà bắn một hồi bạch trọc vào.

Thu Nhuyễn Nhuyễn bị hắn kịch liệt tới mấy trăm cái như vậy, đã sớm chịu không nổi lại cao trào, xoắn cây gậy lớn không buông, cảm thụ được hắn bắn vào một cổ một cổ nóng bỏng, cảm thấy toàn bộ bụng nhỏ ấm áp lên từ trong xương cốt.

Lúc này Mạc Ly vừa lòng, ôm lấy tiểu tức phụ còn chưa phục hồi tinh thần, hôn sâu một cái.

Thu Nhuyễn Nhuyễn hoàn toàn không còn sức lực, nàng không hiểu, rõ ràng toàn bộ hành trình đều là hắn động mà sao nàng mệt như vậy, hắn nhìn vẫn giống như người không có việc gì?

Chờ Mạc Ly thu thập xong tàn cục, Thu Nhuyễn Nhuyễn đã sớm đi gặp Chu Công, Mạc Ly hôn hôn cái trán của nàng, câu môi cười, nên sớm viên phòng một chút.