Tại Sao Nhóm Nam Chủ Đều Dùng Loại Ánh Mắt Này Nhìn Tôi
Chương 84
Bên ngoài phi thường lạnh, đến áo khoác Địch Tinh Thần cũng quên mặc, lạnh lẽo đến mức run bần bật, cậu đi vệ sinh xong run rẩy quay trở về, chốt cửa lại liền thấy Bùi Úc ngồi dậy.
Cậu không nói chuyện, nhẹ nhàng mò lên giường, Bùi Úc nói: "Em ra ngoài nên mặc thêm áo khoác."
Địch Tinh Thần "vâng" một tiếng, không dám nhìn mặt Bùi Úc.
Sắc mặt Bùi Úc lúc này giống như vừa uống say, ánh mắt và khuôn mặt đều như đang say rượu.
Thật sự có nam nhân sau khi động dục sẽ có biểu tình rõ ràng như vậy sao? Vậy... nếu... khi làm thật sẽ như thế nào.
Mạnh mẽ đỏ bừng?
Cậu cảm giác Bùi Úc như một ngọn núi lửa, một ngọn núi lửa chưa bao giờ phun trào, khi đã tới giai đoạn hoạt động, một khi không cẩn thận có thể bắn ra dung nham cực nóng bao chùm cơ thể hắn.
Cậu chui vào trong ổ chăn, Bùi Úc bỗng nhiên đưa tay lấy ấm nước bên cạnh, rót đầy một cốc nước lớn, trực tiếp uống hết.
Địch Tinh Thần nằm trong chăn, chỉ nghe thấy tiếng uống nước "ừng ực ừng ực", cậu quay đầu sang xem, thấy khuôn mặt góc nghiêng của Bùi Úc, cùng với hầu kết lăn lộn lên xuống.
Mặt Bùi Úc rất hồng, nhưng thần sắc lại đặc biệt trầm tĩnh.
Sau khi uống xong, Bùi Úc tắt đèn kéo chăn nằm xuống.
Hai người không nói một lời nào. Địch Tinh Thần lập tức rùng mình trước tiếng hít thờ dốc rõ ràng của Bùi Úc.
Cậu vừa mới bị khí lạnh làm rét run.
Nóng lạnh luôn phiên, thân thể không khống chế được mà rùng mình.
Thật ra cậu cảm thấy mình phát run lúc này không được thích hợp cho lắm, sẽ dẫn đến một số ý nghĩ không tốt.
Nhưng không có biệt pháp, phản ứng thân thể không chịu khống chế.
Cậu liền ở trong lòng yên tĩnh đếm cừu để dời đi sự chú ý.
Cũng không biết qua bao lâu, cậu bỗng nhiên nghe thấy Bùi Úc trầm thấp cười khẽ.
Tựa như tự giễu, lại như vừa quẫn bách vừa vui sướиɠ mà cười.
Một lúc sau, Bùi Úc hỏi: "Em buồn ngủ không, nếu không buồn ngủ thì nói, chúng ta tâm sự."
"Được."
Sau đó hai người cùng nhau trầm mặc một lúc.
Bùi Úc hiển nhiên không phải kiểu người biết gợi chuyện, thời điểm bọn họ vừa mới làm quen Bùi Úc cũng nói mình như vậy.
Địch Tinh Thần chủ động hỏi: "Buổi biểu diễn lần này, ca khúc mọi người chọn đều rất khó, vì sao anh lại chọn đàn khúc《 Baikai Lake 》? Là chọn ngẫu nhiên sao?"
Bùi Úc "ừm" một tiếng nói: "Không phải. Bởi vì bố tôi rất thích bài hát này. Lúc trước ông ấy cùng mẹ tôi đến hồ Baikai du lịch, sau đó cầu hôn mẹ tôi ở nơi đó, mỗi lần đến ngày kỷ niệm kết hôn, mẹ tôi đều sẽ đàn ca khúc này, đây là chương trình bảo tồn của nhà chúng tôi."
Địch Tinh Thần thực ngoài ý muốn, nói: "Vậy sao."
Cho nên Bùi Úc lựa chọn đàn khúc 《 Baikai Lake 》, là bởi vì bài hát này đại biểu sự khao khát tình yêu đẹp đẽ trong lòng hắn sao?
Bùi Úc nói: "Rất nhiều người cho rằng mẹ tôi vì tiền của bố tôi mới gả cho ông ấy, kỳ thật không phải. Thời còn trẻ hai người bọn họ đã từng ở bên nhau, sau đó chia tay, mẹ tôi gả cho người bố thân sinh của tôi, nhưng ông đã qua đời vì một tai nạn máy bay, hai người đi hết một lòng rồi lại đến với nhau, hiện tại tình cảm rất tốt, cả ngày như hình với bóng."
Địch Tinh Thần không nghĩ tới Bùi Úc sẽ nói chuyện riêng tư gia đình cho mình nghe, nhất thời không biết nên đáp thế nào.
"Tôi không phải con trai ruột của Chu gia, cái này em cũng biết đi??" Bùi Úc lại hỏi.
Địch Tinh Thần nói: "Biết, em cũng xem tin tức."
Bùi Úc "ừ" một tiếng, nói: "Khi tôi mười mấy tuổi liền sửa miệng, ông ấy đối với tôi rất tốt, mà tình cảm với mẹ tôi cũng đặc biệt tốt. Rất nhiều người đều cho rằng tôi là con riêng của ông ấy."
"Tin tức gần đây của nhà anh đều là thật sao?" Địch Tinh Thần nói.
Bùi Úc nói: "Em đang nói đến tin tranh giành tài sản?"
Địch Tinh Thần "vâng" một tiếng.
Tin tức này khá lớn, tuần trước đám người Lâm Thanh Ninh còn nói về chuyện này một lần.
"Có thật có giả, tranh giành là thật, bất quá tin truyền sản nghiệp Chu thị lại cho tôi thì là giả, tôi đối với chuyện làm ăn của Chu gia không có hứng thú, mẹ tôi cũng không cho tôi nhúng tay vào. Có lẽ do mẹ tôi là minh tinh, danh khí khá lớn, truyền thông và cư dân mạng đều thích xem tiết mục hào môn loạn đấu kiểu này, cho nên bọn họ tạo ra một số tin không đúng. Tôi rất thích công việc hiện tại, rất đơn giản, không cần giao tiếp với người khác."
Địch Tinh Thần nghe đến đó, bỗng nhiên nhớ tới quỹ Bùi Úc mà cậu mới mua trên trực tuyến.
"Đúng rồi, tình hình quỹ của anh mấy ngày nay thế thế? Em đã mua quỹ của anh."
Bùi Úc giật mình hỏi: "Em mua quỹ của tôi?"
Địch Tinh Thần cười nói: "Đúng vậy, bây giờ anh là người đứng đầu trong giới quỹ, Bùi ca không thua lỗ!"
Bùi Úc dĩ nhiên có chút quẫn bách, nói: "Sao em lại mua quỹ của tôi, mua khi nào?"
"Chính là mấy hôm trước, tổ chương trình chuyển cho em một số tiền, em liền mua một ít." Địch Tinh Thần mở lên xem, trực tiếp "A" một tiếng: "Hôm nay tăng 2,4!"
Phải biết rằng quỹ hỗn hợp có thể tăng 2 điểm một ngày đã là rất lợi hại rồi, đặc biệt là quỹ có có quy mô lớn như vậy.
"Em mua cái nào?" Bùi Úc thò qua xem.
Hắn vừa thò qua liền nằm lên gối của Địch Tinh Thần, Địch Tinh Thần quá mức hưng phấn khi thấy mình kiếm được tiền trong mấy ngày nay, nhất thời không phát hiện ra, cậu đưa điện thoại cho Bùi Úc xem: "Đời sống Hoa Húc."
Lúc này chỉ qua có mấy ngày, cậu đã kiếm được một ngàn tệ rồi!
(1) 1000 tệ = 3.356.278,50 VNĐ.
Bùi ca YYDS!
"Chẳng phải mấy ngày nay anh đều phải ghi hình chương trình sao, sao anh có thời gian xử lý những chuyện này vậy?"
"Hiện tại một số xu hướng theo dõi vẫn chưa kết thúc, không cần điều thương thường xuyên, mấy ngày nay gần như không cần xử lý." Bùi Úc duỗi tay cầm điện thoại của cậu, nhìn quỹ của hắn: "Em chỉ mua của tôi?"
Địch Tinh Thần nói: "Đúng vậy, em chính là tin tưởng anh. HY vọng Bùi ca có thể giúp em kiếm được bội tiền!"
Bùi Úc bật cười, hắn vốn có chút quẫn bách, cảm thấy Địch Tinh Thần mua quỹ của hắn, cảm giác trong lòng có hơi quái quái, giống như có một thứ vô hình nào đó tăng thêm áp lực cho hắn, nhưng thấy Địch Tinh Thần chỉ mua quỹ của hắn, trong lòng Bùi Úc lại rất thỏa mãn, chờ đến khi Địch Tinh Thần nói câu tin tưởng hắn, Bùi Úc liền thấy mỹ tư tư(2).
(2) Mỹ tư tư 美滋滋: Ý chỉ những người có chuyện cao hứng nên vẻ mặt rất đắc ý, vui vẻ.
"Tôi sẽ tận lực." Bùi Úc nói.
"Về sau anh sẽ khẳng định càng ngày càng nổi tiếng." Địch Tinh Thần hỏi: "Vì sao gần đây có nhiều hỗn hợp xuất sắc đang dần suy thoái, anh vẫn có thể không chế tốt được vậy?"
Bùi Úc nói: "Bởi vì tôi lợi hại."
Địch Tinh Thần mỉm cười.
Bùi Úc nghiêm túc giải thích nói: "Thị trường năm nay vẫn luôn chuyển đổi, cho nên việc dàn trải các vị thí và cân băng tỷ lệ đặc biệt quan trọng, khả năng xoay vòng của tôi khá tốt, còn có tầm nhìn về việc lựa chọn cổ phiếu cũng rất được."
Địch Tinh Thần nói: "Em không hiểu về quỹ lắm, nhưng em biết đi theo Bùi ca là lựa chọn chính xác."
Có biết bao nhiêu người từng khen hắn là thiên tài tài chính, hắn lại không có cảm giác gì đặc biệt, nhưng khi Địch Tinh Thần nhẹ nhàng khen hắn một câu, hắn lập tức muốn bay lên cao.
Rất vui sướиɠ.
Nói chuyện phiếm một lúc Bùi Úc dần dần thả lỏng, lửa nóng trong người cũng tan, chỉ còn lại một chút dư âm mỏng manh. Hắn động, vành tai đột nhiên đột nhiên vọ lên má Địch Tinh Thần, một cái chạm này khiến cả hai người đều giật mình, lúc này Bùi Úc mới nhận ra bản thân đang nằm trên gối của Địch Tinh Thần. Hắn nhất thời không dám động đậy, nháy mắt liền ngốc lăng. Địch Tinh Thần lại cho rằng Bùi Úc cố ý, cậu thả điện thoại xuống, ánh sáng di động biết mất, rất nhanh hai người tiến vào trong bóng tối. Trái tim Địch Tinh Thần gia tốc đập nhanh, nhiệt khí bốc lên, cậu bỗng nhiên có chút chịu không nổi, vươn tay hơi đẩy Bùi Úc, không chỉ chạm phải mặt Bùi Úc mà còn động đến dưới cổ hắn.
Cổ hắn cực nóng và hầu kết đang nhô ra.
Bùi Úc gần như ngay lập tức nằm lại trên gối mình, hắn giật mình, biểu tình mông lung, cảm giác điện lưu vèo vèo tiến vào trong cơ thể hắn, trên cổ nổi lên một tầng da gà.
Đây là lần đầu tiên hắn trải qua cảm giác này, còn mãnh liệt hơn gấp trăm lần so với lần chạm tai khi đang đánh đàn.
Bùi Úc chết lặng, hắn mím môi, hai tay nắm chặt thành nắm.
Địch Tinh Thần cũng không nói gì.
Hầu kết của Bùi Úc thật lớn, cổ thật nóng.
Cậu ngượng ngùng mà nghĩ.
Trong bóng đêm, hai người đều không nói chuyện nữa.
Bầu không khí lập tức quay về tình trạng trước đó.
Địch Tinh Thần giả vờ nhìn điện thoại, nói: "Muộn rồi, không nói chuyện nữa, ngủ đi."
Bùi Úc vẫn như cũ không nói gì.
Địch Tinh Thần xoay người, lại đột nhiên nghĩ, mông mình chổng về phía Bùi Úc có phải không được lịch sự lắm không.
Cậu xấu hổ, quấn chăn thật chặt.
Cũng không biết nằm bao lâu, tựa như cơn buồn ngủ của cậu thật sự sắp ập đến, rốt cuộc Địch Tinh Thần vẫn chìm vào giấc ngủ.
Nhưng Bùi Úc lại không có cách nào đi vào giác ngủ, trong đầu vẫn miên man suy nghĩ.
Đối với Bùi Úc mà nói, tranh đồng nhân và văn đồng nhân mang lại cho hắn một cú sốc không nhỏ, ngay từ đầu hắn đã có rất nhiều khát vọng tình cảm, phản ứng của thân thể cũng đều là vô thức.
Nhưng tranh đồng nhân và rất nhiều bình luận liên quan khiến hắn cảm nhận được nhiều chi tiết hơn, cũng mở ra rất nhiều ảo tượng.
Thí dụ như hiện tại hắn đang dựa gần Địch Tinh Thần, không chỉ đơn giản muốn hôn cậu thôi.
Hắn càng muốn nghĩ đến việc cơ thể cọ xát cơ thể.
Ý nghĩ này khiến hắn rất thống khổ.
Chờ độ ấm giường sưởi hạ xuống cũng đến hơn nửa đêm, đau đớn trong cơ thể đều tê dại, Bùi Úc hơi dựa gần vào Địch Tinh Thần một chút, ở trong bóng tối nghe tiếng hít thở của Địch Tinh Thần.
Nghe được một lúc, hắn cẩn thận vén chăn lên phía trên một chút, gần như đều phủ lên trên người Địch Tinh Thần, sau đó nhẹ nhàng giúp Địch Tinh Thần ghém chăn.
Ánh nắng ban mai xuyên qua ô cửa sổ chiếu vào, Địch Tinh Thần thức dậy trong ánh nắng sớm, cậu dụi dụi đôi mắt xoay người lại nhìn, phát hiện Bùi Úc đã không còn ở trên giường đất nữa.
Cậu sờ soạng cầm điện thoại lên nhìn, sau đó vội vàng bật người dậy.
Cùng lúc cậu phát hiện trên bàn đầu giường, cốc nước, bàn chải và kem đánh răng, khăn mặt dùng một lần, chậu nước nóng theo thứ tự được sắp xếp ngăn nắp.
Một đôi tất mới được đặt trên giày cậu. Mà áo khoác và quần của cậu đều được để trên ghế bên cạnh bếp sưởi.
Địch Tinh Thần ngơ ngác ngồi ở mép giường, một ánh sáng xuyên qua cửa sổ chiếu vào, chiếu thẳng vào đôi chăn trắng nõn cảu cậu.
Hôm nay Hồ Anh và Lâm Thanh Ninh đều thức dậy rất muộn, Hồ Anh nghe thấy động tĩnh bên ngoài phòng bếp mới chịu dậy.
Y còn chưa kịp mặc quần áo, chỉ mặc bộ đồ ngủ thật dày chạy ra ngoài.
Còn chưa nhìn thấy người, y đã cười nói: "Tinh Thần, cậu đến thật sơm.
Đến phòng khách mới thấy rõ, y sững sỡ đứng tại chỗ.
Bùi Úc mặc áo khoác màu đen, đội mũ nhung màu xanh ngẩng đều nhìn về phía y: "Chào buổi sáng."
"Tinh Thần đâu?" Hồ Anh nhìn xung quanh.
Bùi Úc chắc đi cùng Địch Tinh Thần đi?
"Em ấy còn đang ngủ." Bùi Úc nói.
"Anh đang làm gì vậy?" Hồ Anh đi qua hỏi.
Y thấy Bùi Úc đang chiên trứng gà, bên cạnh còn có vài miếng.
Y kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Bùi Úc.
Hai mắt Bùi Úc bị quần thâm rất nặng, khóe miệng tựa hồ như bị nhiệt nghiêm trọng hơn, nhưng vẫn không ảnh hưởng khuôn mặt anh tuấn trắng nõn của hắn, trong nồi bên cạnh còn nấu cháo, tỏa ra khói nghi ngút.
Có lẽ vì quá nóng, Hồ Anh cảm thấy Bùi Úc luôn không hòa nhập với tập thể bây giờ lại có thêm pháo hoa nhân gian.
————————
Ôn nhu dịu dàng với một mình em, ân cần chăm sóc chỉ sợ em bị lạnh. Quá ngọt, muốn xỉu luôn á.