Sau Khi Coi Anh Trai Trở Thành Nam Thần

Chương 23: Trò chơi quốc vương 3

“Không thì chúng ta chơi cái khác đi, uống rượu nói chuyện phiếm thì sao?”

Hứa Trạch khẩn trương đề nghị.

Lúc trước anh ta tự chủ trương đem Than Than của Tô Cảnh Thâm đẩy cho Tô Dư, còn bị cô mắng cho một trận, giận anh ta tận mấy ngày.

Anh ta cũng không thể lòng tốt làm chuyện xấu, nếu không thì sẽ phải vĩnh viễn mất đi Dư Dư của anh hu hu hu.

“Thôi bỏ đi anh Tô, nếu như để Nhã Nhi biết thì không tốt lắm đâu.”

Trác Dịch Phàm lôi Nhạc Nhã Nhi ra làm cho Tô Cảnh Thâm có bậc thang đi xuống, anh ta vừa mới coi trọng Tô Dư, tự nhiên không muốn để cô nhóc này bị chịu thiệt.

Nam thần thật là hèn mọn, thế nhưng để ý chị dâu của cô đến loại tình trạng này!

Đột nhiên có loại cảm giác thưởng thức nam thần, đồng dạng đến cuối cùng cô cũng trắng tay không còn gì hu hu.

Tô Dư nuốt nước miếng, có chút khẩn trương.

Tự nhiên cảm giác được Tô Cảnh Thâm giống như có thuật đọc tâm vậy.

Vừa nãy đúng là cô có một tia rung động như vậy, muốn thử hôn môi với anh xem cuối cùng là có bao nhiêu thoải mái.

Nhưng cô càng muốn đem nụ hôn đầu tiên để lại cho nam thần nha.

Lục Hàn Nhất sợ cho thiên hạ không loạn: “Không phải đã nói tốt đã đánh cuộc thì phải chịu thua rồi hay sao? Có phải chơi không nổi hay không?”

Nếu đến phiên anh ta, anh ta cũng muốn hôn môi với Tô Dư, cô thoạt nhìn chính là một cô gái đặc biệt sạch sẽ.

Đừng nhìn Nhạc Nhã Nhi thoạt nhìn thanh thuần, sau lưng bạn trai cũng không biết đã thay đổi như thế nào, cho dù Trác Dịch Phàm nhất thời bị ma quỷ ám ảnh, bị cô ta bỏ vào trong ao cá nuôi, ngày thường Trác Dịch Phàm tặng quà cho cô ta thì cô ta đều nhận hết, nhưng chính là không đồng ý kết giao, Lục Hàn Nhất anh cũng không chịu nổi loại người giả vờ giả vịt kia.

“Ai nói tôi chơi không nổi?”

Từ trong xương cốt của Tô Dư có tính tình cường quật của Tô gia, chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vừa nghe Lục Hàn Nhất nói mình chơi không nổi, liền cọ một cái hơi đứng lên, nổi giận đùng đùng đi đến trước mặt Tô Cảnh Thâm, cắn môi nói thầm: “Còn không phải là hôn môi sao.”

Chống đỡ chỗ tựa ghế sô pha phía sau Tô Cảnh Thâm, thật cẩn thận dẩu mông lên tách ra hai chân, chậm rãi ngồi xuống ở trên cặp đùi rắn chắc của anh.

Thân mình hương mềm cách anh thật sự rất gần, anh đều có thể ngửi được mùi sữa cơ thể quen thuộc của cô, là một mùi hương của sữa nhàn nhạt như có như không, kɧıêυ ҡɧí©ɧ thần kinh khứu giác của anh.

Cơ bắp trên đùi Tô Cảnh Thâm cộm đến hoảng, cô cảm thấy không khỏe mà điều chỉnh dáng ngồi ý đồ muốn cho tư thế ngồi thoải mái một chút, Tô Dư liền bị dươиɠ ѵậŧ đang bắt đầu ngo ngoe rục rịch ở dưới qυầи ɭóŧ……

Anh, anh như thế nào mà bất cứ chỗ nào cũng đều có thể động dục vậy chứ!

Bị vật hơi cứng của Tô Cảnh Thâm cách lớp qυầи ɭóŧ cọ xát, cô có thể rõ ràng cảm giác được qυყ đầυ của anh đâm vào trong huyệt phùng của cô, đỉnh âm đế mẫn cảm của cô, không ngừng trở nên lớn hơn cứng hơn……

Cả người Tô Dư đều không ổn, dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt của cô không biết có thể bị Tô Cảnh Thâm cọ chảy ra trên quần hay không, đợi lát nữa đứng dậy bị người ta phát hiện thì làm sao bây giờ, vậy thì cô quả thật không cần sống nữa!

Càng là lo lắng hãi hùng như vậy, tiểu huyệt ngược lại càng ướt đến càng lợi hại……

Không biết chuyện vì cái gì lại phát triển trở thành như vậy!

Tô Dư khóc không ra nước mắt.

Rõ ràng rất không muốn bị nam thần nhìn thấy mình cùng Tô Cảnh Thâm thân mật, nhưng mà tưởng tượng đến nam thần còn có một đám người sẽ tận mắt nhìn thấy cô cùng Tô Cảnh Thâm hôn môi, cô liền hưng phấn dị thường.

Loại cảm giác này quá mức kỳ quái.

Ai cũng không biết Tô Cảnh Thâm là anh trai ruột của cô, hiện tại thế nhưng còn muốn ở trước mặt mọi người hôn môi cùng anh trai.

Thật là muốn điên rồi.

“…… Ôm hôn mười phút, biết chưa?”

Ngữ khí trầm thấp mang theo sự ẩn nhẫn.

Mỗi lần anh hạ giọng đều phá lệ gợi cảm.

Con đĩ nhỏ.

Rõ ràng thích Trác Dịch Phàm còn có thể ở trong lòng ngực anh hưng phấn thành như vậy, bộ ngực đẫy đà bị áo ngực màu đen bao vây trên dưới run rẩy, một bộ dạng đang động tình, giống như một lưỡi dao đang múa, kɧıêυ ҡɧí©ɧ sự nhẫn nại cực độ của anh.

“Biết…… Biết rồi.”

Trác Dịch Phàm gắt gao nhìn chằm chằm vào đôi chân dài thon trắng nõn tinh tế của Tô Dư đang lập lờ dưới tà váy dài ngang đùi, yết hầu phát ngứa.

Tô Dư cúi đầu.

Lần đầu tiên gần gũi đánh giá, anh cô thật sự lớn lên rất đẹp trai.

Làn da bởi vì thường xuyên vận động mà bị phơi thành màu lúa mạch khỏe mạnh, nhưng trình độ tinh tế đến ngay cả nhìn kỹ gần gũi như vậy đều không có một lỗ chân lông, tóc ngắn uốn mềm xù xù tự nhiên, cộng với cặp mắt đen nhy thâm trầm phát ra khí chất lạnh lẽo, mũi cao thẳng, môi mỏng nhẹ nhấp nháy.

Một người đàn ông sao lại có thể đẹp thành như vậy, còn có thể đồng thời có được hai loại khí chất thanh lãnh ôn nhu, hu hu hâm mộ.

Bị người thiếu nữ mềm như bông câu lấy cổ, Tô Cảnh Thâm thuận thế đem đôi môi phấn nộn của cô ngậm vào trong miệng.

Thật là mềm.

Chỉ có anh biết, vυ' cùng âʍ ɦộ của cô lại càng mềm hơn.

Cô nhóc này từ trước đến nay mỗi khi há miệng đều chỉ nói ra những lời khó nghe, chỉ có khi bị anh đυ. mới có thể biến thành tiếng thở dốc rêи ɾỉ dễ nghe……