Một lúc sau, tại phòng họp nội bộ của khoa Tuyến Tố Khoa, nhân viên nghiên cứu trong khoa đều có mặt đầy đủ.
Trúc Tuế nhìn thoáng qua tài liệu, "Nếu tôi không nhầm thì hai năm trước các vị ở đây đều xuất ngoại, lâm thời tự thành lập một nhóm nhỏ nghiên cứu thuốc thử Z?"
Mọi người nhìn nhau, rồi cùng gật đầu.
Xác thật, hai năm trước bọn họ có làm việc theo nhóm như vậy.
Trúc Tuế: "Cho nên đội nhóm ban đầu, chỉ có một người là tiến sĩ Trình ngài thôi sao?"
Thật vất vả mới được nghe từ trong miệng của Trúc Tuế một chữ "Ngài", nhưng Trình Lang lại cảm thấy có gì đó không ổn.
"Không phải. Lúc ấy có ba người."
Trúc Tuế gật đầu: "Là Tống Chân, Tả Điềm và cô, đúng chứ?"
Trình Lang giống như minh bạch được phần nào. Cô ta hiểu lý do vì cái gì mà ngày hôm qua Trúc Tuế tới phòng thí nghiệm phụ. Năm đó, một mình cô ta ra nước ngoài, Tống Chân và Tả Điềm lại lưu tại trong nước làm thực nghiệm viên. Mà hai thực nghiệm viên nằm trong hạng mục này, không liên quan đến việc loại bỏ phòng thí nghiệm phụ, có chút kỳ quái......
Trong lòng có tính toán, Trình Lang không chút hoang mang, "Đúng. Bất quá, sau khi tôi bay, chỉ còn các cô ấy ở lại trong nước."
"Ở lại để làm trung gian thu thập kết quả và phản hồi của người bệnh, đúng không?"
Trình Lang: "Không hẳn là như vậy. Hạng mục này tôi là người khởi xướng cũng đồng thời là người phụ trách. Thêm nữa các cô ấy là Beta, luận trí lực cùng tinh thần, đều kém hơn so với Alpha và Omega. Xuất phát từ suy tính tổng thể......"
Trúc Tuế nhíu mày.
Mọi người đang ngồi không ai dị nghị, bởi nhân viên chủ chốt của viện nghiên cứu đều là AO. Khi đó quốc gia cực kỳ coi trọng hạng mục này của Trình Lang, cho cô ta tự chọn lựa đội ngũ, toàn bộ đều là Alpha cấp bậc cao.
Ở đó không có Beta.
Trúc Tuế không vui, nhướng mày, "Tiến sĩ Trình cảm thấy Beta không có tư cách tham gia vào hạng mục này?"
Trình Lang ngẩn ra, giả bộ cười, "Như thế làm sao được. Quyền bình đẳng đã trải qua nửa thế kỷ, mọi người luôn được giáo dục, không được kỳ thị Beta. Nhưng ở phương diện trí lực, B không bằng AO, mọi người cũng đều biết."
Đuôi lông mày của Trúc Tuế nhướng cao hơn, nhìn xung quanh một vòng, "À, thì ra là vì trí tuệ và năng lực của Beta không bằng AO sao?"
Thấy mọi người lộ ra ái ngại, lại vẫn lịch sự mỉm cười, Trúc Tuế dường như hiểu ra.
Lại bỗng nhiên không khách khí liền lên tiếng, "Nói như vậy, tôi có nên đem người trong khoa thấy đổi lại một lượt hay không?"
Lời này quá đột ngột, nhất thời làm mọi người ngơ ngẩn.
"Trí lực của Beta không bằng AO, nhưng theo tư liệu cho thấy, mấy năm gần đây, thuốc thử Z đã trải qua tổng cộng bảy lần khó khăn. Trong đó, một lần là dựa vào kỹ thuật đột phá của nước ngoài, ba lần có vấn đề đều là tiến sĩ Trình đi đầu giải quyết, còn ba lần khác thành phần của thuốc có vấn đề, là phòng thực nghiệm phụ đưa ra phá được phương hướng. Chung quy, đó đều là công sức của tất cả mọi người......"
"Như vậy xem ra. Ngoại trừ tiến sĩ Trình, các người một phòng toàn A so với mấy B đều kém hơn. Khoa Tuyến tố còn cần các người để làm gì!"
Lời này có phần gay gắt.
Một phòng đầy người không nghĩ Trúc Tuế đã biết hết tất cả. Trên trán nháy mắt chảy ra mồ hôi lạnh.
Trình Lang bình tĩnh, "Trưởng khoa ngài đã nói, phòng thí nghiệm phụ chỉ đưa ra được phương hướng, nhưng cuối cùng vẫn là mọi người cùng nhau hoàn thành."
"Đúng, đúng."
"Chính là như thế."
Trình Lang mạnh dạn đứng ra phát biểu, mọi người như tìm được đồng hội, sôi nổi phụ họa.
Trúc Tuế cười lạnh một tiếng, "Tuy rằng, tôi không phải nhân viên nghiên cứu, nhưng cũng muốn hỏi một chút cái gì là " chỉ đưa ra được phương hướng"? Việc đó dễ làm lắm sao?"
"Theo tôi được biết, phòng thí nghiệm thuộc quân khu ba của nhà họ Đồng, mỗi lần gặp trục trặc, cái gọi là " đưa ra được phương hướng " phải được ưu tiên. Mỗi lần giải được, thời gian nhanh nhất cũng là một năm. Trình tiến sĩ là đang cảm thấy nhân viên nghiên cứu ở quân khu ba vẫn chưa đủ xuất sắc?"
Tư duy nhanh nhạy, lời nói sắc bén. Tuy Trúc Tuế không phải nhân viên nghiên cứu, nhưng cô đối với khoa Tuyến tố có sự hiểu biết nhất định. Hơn nữa, loại hiểu biết này không phải chỉ là bề ngoài.
Nhiệt độ trong phòng họp thoáng chốc lạnh xuống.
Trúc Tuế phát ngôn xong, mọi người không ai dám dị nghị thêm. Lần này ai cũng đem đầu cúi gằm xuống.
Trình Lang mỉm cười, "Tôi thừa nhận phòng thí nghiệm phụ xác thật vì hạng mục mà cố gắng rất nhiều. Hạng mục thăng cấp, việc loại bỏ là làm theo quy định xử lý của quốc gia."
Trúc Tuế day day hốc mắt, "Tùy vào phương pháp xử lý phòng thí nghiệm phụ, không trực tiếp, còn có thể lên phòng thí nghiệm chính thức. Nói tới sự cống hiến của phòng thí nghiệm phụ cho hạng mục, tôi cảm thấy các cô ấy hoàn toàn có tư cách và năng lực, tham dự vào dự án kế tiếp!"
Trình Lang tự nhiên trấn định, "Giải trừ phòng thí nghiệm phụ là một chuyện. Viện nghiên cứu khoa học đã gần như đồng ý ký tên, quân khu đã xác đóng dấu hơn nữa cũng đưa văn bản xuống dưới. Tổng hợp từ ba khía cạnh, đây cũng chỉ là kiến nghị đơn phương từ phía phòng thí nghiệm của chúng ta."
"Còn nữa, trưởng khoa Trúc, ngài cũng nói chính mình không phải là nhân viên nghiên cứu. Xuất phát từ góc độ chuyên ngành, trước mắt thuốc thử Z đang tiến đến quá trình kiểm tra lâm sàng, căn bản đã thành hình, nghĩ ra được phương pháp nghiên cứu thành phần của thuốc...... Mọi thứ đều giải quyết xong, tạm thời cũng không xuất hiện vấn đề gì mới đâu!"
Trúc Tuế nhíu mày, "Nhưng phòng thí nghiệm phụ luôn giúp đỡ thai phụ, làm trung gian dựa vào kết quả để điều phối thuốc......"
Trình Lang cướp lời, "Dựa trên chủ nghĩa nhân đạo, thai phụ có thể tiếp tục dùng thuốc này. Việc đó không thành vấn đề."
"Hạng mục còn đang tiến vào giai đoạn kiểm tra thử nghiệm lâm sàng, cũng là sự thật không thể tranh cãi. Điểm mấu chốt, phòng thí nghiệm phụ chủ yếu được lập ra do yêu cầu bảo mật. Tôi nghĩ trưởng khoa Trúc cũng không hy vọng, tại thời điểm này hạng mục bị ăn cắp mất, không phải sao?"
Trúc Tuế không đáp.
Trình Lang đắc ý, trên mặt mang theo nụ cười, không chút sợ hãi, trực tiếp đối đầu với Trúc Tuế.
Mất vài phút sau, Trúc Tuế mới nói, "Tôi cảm thấy phòng thí nghiệm phụ không nên bị loại trừ. Tôi sẽ làm văn bản khiếu nại chuyện này gửi lên quân khu."
Trong phòng lại lần nữa rơi vào trạng thái lúng túng. Trúc Tuế biết đối với khoa Tuyến tố Trình Lang có sức ảnh hưởng, nhưng không ngờ là toàn bộ tính toán muốn khôi phục phòng thí nghiệm phụ của cô, cư nhiên không ai đứng về phía cô......
Nghĩ đến, Trình Lang đối với cô không thiện cảm. Xem chừng, cô ta có bất mãn với cô, kể cả có nhân viên khác đang ngồi đây cũng không muốn chịu thua.
Thực chất, lúc cô đến đây, cô cũng chưa từng chờ mong tất cả mọi người tán thành.
Sau khi kết thúc cuộc họp, Trúc Tuế đi tìm phó viện trưởng Vinh để trình lên đơn khiếu nại khôi phục phòng thí nghiệm phụ.
Dựa theo quan hệ của hai nhà, phó viện trưởng Vinh chắc chắn sẽ không cự tuyệt, lời ra lời vào, cũng không để tâm.
"Tuế Tuế, cháu mới đến, chuyện của khoa Tuyến Tố tuy rằng là sắp xếp của quốc gia, nhưng Trình Lang...... Nói không chừng ý tưởng này không có khả năng, Trình Lang vừa mới xin loại trừ, cháu lại muốn khôi phục...... Cái này sẽ gây khó chịu cho Trình Lang!"
"Còn nữa, cháu không phải nhân viên nghiên cứu. Cứ tính trình đơn khiếu nại chuyện loại trừ, thì đến cuối quân khu cũng vẫn sẽ tham khảo ý kiến của nhân viên nghiên cứu phòng thí nghiệm theo chính sách của quốc gia. Nếu mọi người đều không cần nữa...... Cháu hiểu ý của bác chứ?"
Trúc Tuế làm sao không hiểu cho được. Cả trong lẫn ngoài đều không có đường đi. Đại khái, đơn khiếu nại có thể sẽ bị bác bỏ...... Tuy nhiên......
"Bác sẽ cảm thấy rất đáng tiếc. Nếu đã là trưởng khoa đương nhiệm, thì cháu nên làm cái gì đó."
Trúc Tuế mỉm cười: "Mặc kệ có được hay không! Bác Vinh, làm phiền bác duyệt đơn giúp cháu. Cho dù kết quả như thế nào, cháu cũng sẽ chấp nhận."
Phó viện trưởng Vinh gật đầu, đưa tay nhận lấy, cũng không nhiều lời thêm nữa.
Giúp Trúc Tuế duyệt đơn xong, viện trưởng Vinh nghĩ đến cái gì, lại nói: "Đúng rồi, Tuế Tuế. Gần đây, cơ thể của tiểu Nghi không được ổn, bác mới nhờ cậy tiến sĩ Trình, bảo con bé đến phòng thí nghiệm kiểm tra. Hiện tại phòng ban của khoa Tuyến tố cháu cũng quản lý, bác sẽ kêu tiểu Nghi trực tiếp đến chỗ cháu."
Trúc Tuế: "Không ổn ạ?"
Phó viện trưởng thở dài, "Đúng vậy. Cháu biết đấy, trước kia con bé hai lần...... Tuy rằng bây giờ đã qua ba tháng, nhưng luôn không ổn. Cả nhà đều rất lo lắng...... Haiz... Tóm lại, tiến sĩ Trình cũng đang nghiên cứu về phương diện này, còn cần nhờ cậy đến cô ấy, tránh đắc tộ thì tốt hơn......"
*
Buổi chiều, quả nhiên Trúc Nghi tới phòng thí nghiệm, Trình Lang giúp cô làm kiểm tra, báo cáo biểu hiện hết thảy đều tốt.
Kiểm tra xong, Trúc Tuế đưa Trúc Nghi xuống dưới tầng.
Nhìn sắc mặt Trúc Nghi tái nhợt, Trúc Tuế muốn nói gì đó lại thôi. Chỉ nói mỗi, "Chị, chị có cần gì thì gọi điện thoại cho em nhé! Bây giờ em làm ở khoa Tuyến Tố, có thể giúp đỡ chị phần nào."
Trúc Nghi đỡ eo, mỉm cười, nói lời tạm biệt "Ừ. Chị biết rồi. Không cần tiễn chị, quay về làm việc đi."
Trúc Tuế nhìn Trúc Nghi leo lên xe rời khỏi, mới về lại văn phòng.
Buổi tối, Trúc Tuế đem tình hình ban ngày thuật lại cho Tống Chân. Tống Chân tự lý giải được, "Cảm ơn cô. Mặc kệ kết quả ra sao! Trước cô cứ đi công tác đi đã."
Trúc Tuế nói: "Chắc là khoảng tuần sau, quân khu sẽ mở ra hội nghị thảo luận về việc khiếu nại. Đến lúc đó sẽ yêu cầu tất cả mọi người phải tham gia, kết quả sẽ rõ."
"Tôi biết."
Trúc Tuế lại hỏi, "Nếu việc loại bỏ vẫn diễn ra, thì chị đã có tính toán gì chưa?"
Tống Chân mím môi, chỉ rũ mắt nói, "Tạm thời, tôi còn chưa dám nghĩ nhiều. Cứ chờ xem kết quả đã."
*
Đúng một tuần sau, hội nghị được mở ra, nhân viên phòng thí nghiệm chính, nhân viên phòng thí nghiệm phụ, tất cả đều tham dự.
Hai tiếng đồng hồ trôi qua, kết quả được đưa ra đúng với dự đoán của Trúc Tuế và Tống Chân đã dự đoán, quân khu bác bỏ khiếu nại.
Có hai lý do: lý do đầu tiên là hạng đang tiến tới thời kỳ mấu chốt, bắt đầu từ việc cần bảo mật, tạm thời cần loại bỏ phòng thí nghiệm phụ. Như các ý kiến được đưa, chờ hạng mục tiến vào lâm sàng, lúc sau có thể làm khiếu nại thêm một lần nữa.
Thứ hai, chính là ý kiến của toàn thể nhân viên phòng thí nghiệm chính.
Bởi vì tiếng nói của Trình Lang có trọng lượng, mọi người đều đồng ý việc loại bỏ phòng thí nghiệm phụ.
Hội nghị sẽ sớm kết thúc, Tống Chân và Trình Lang mỗi người đại biểu cho một phòng thí nghiệm, chia ra hai phe đối lập, cả đoạn đường không có bất kỳ giao tiếp nào.
Chờ Tống Chân lên xe, Trúc Tuế mang ý hối lỗi, nói: "Thực xin lỗi chị. Em không giúp chị giữ được phòng thí nghiệm."
Dừng một chút, lại nói ra dự tính của chính mình, "Em đã suy nghĩ rất lâu. Nếu quân khu một mực quyết định loại trừ phòng thí nghiệm phụ, thì tốt nhất, các chị nên tham gia vào phòng thí nghiệm chính. Chính là......"
Tống Chân hiểu rõ, "Chính là do Trình Lang kiên quyết phản đối, nên cô sợ quan hệ giữa hai bên không thể hoà giải."
Tống Chân không cự tuyệt, nói tiếp, "Nếu có thể tiếp tục thực nghiệm, gia nhập khoa Tuyến Tố với tôi không có vấn đề...... Chỉ là lại phải làm phiền đến cô."
"Em sẽ nghĩ cách."
Tống Chân nói đùa, nhún vai, "Không thể làm khác, cũng chỉ có cô mới có thể nghĩ cách giúp."
Với thái độ lạc quan của Tống Chân, Trúc Tuế còn chưa kịp vui mừng, điện thoại lại vang lên.
Vinh Mạc gọi điện, Trúc Tuế nghe máy. Giọng của anh hoảng loạn.
"Tuế Tuế, em đang ở đâu. Chị của em xảy ra chuyện rồi. Cô ấy......"
Vẻ mặt Trúc Tuế tức khắc thay đổi sang trạng thái nghiêm túc, "Anh rể, anh từ từ nói."
Vinh Mạc ngắc ngứ, "Anh cũng không biết tại sao lại như vậy. Rõ ràng đã qua ba tháng, như thế nào sẽ......"
"Chị của em giống như hỗn loạn pheromene. Bảo mẫu nói hiện tại cảm xúc của cô ấy rất không ổn định. Đi quân khu ba khẳng định là không còn kịp. Bên này đáng chết, việc của anh còn cần một khoảng thời gian nữa mới xong. Thanh Sơn, nó cũng không ở Thượng Kinh...... Tuế Tuế...."
Trúc Tuế hiểu ý, "Hiện tại, em liền đến nhà anh chị."
Suy nghĩ một lát, lại nhanh chóng quyết định, "Vừa nãy, Trình Lang có giúp chị ấy làm kiểm tra, em sẽ mang chị ấy đến khoa Tuyến tố. Mấy thứ khác tạm tính sau!"
Nếu thật sự có dấu hiệu hỗn loạn pheromone, thì có đến bệnh viện không giải quyết được gì. Trái lại, tới khoa Tuyến Tố, coi như còn có thể ngựa chết chữa thành ngựa sống!:,,.