Ngày Và Đêm Bị Chú Thao

Chương 6: Ngỏ lời

“Bạch bạch bạch...”

Đó là tiếng hai da thịt đập vào nhau dữ dội, mỗi lúc một to hơn và dày đặc hơn.

Thẩm Bắc động tác đưa đẩy cả trăm lần, nhưng lại cảm thấy không hài lòng.

Sau khi suy nghĩ về điều đó, hắn nhận ra rằng mình cảm thấy sai lầm vì không nhìn thấy khuôn mặt quyến rũ của đứa cháu nhỏ của mình.

Vì vậy, anh bế cậu ở tư thế chèn ép Cố Nam, sau đó xoay người đặt Cố Nam lên giường nằm ngửa.

"Nào, xoay người đi."

Vì vậy, Cố Nam phải lấy rút côn ŧᏂịŧ ra, sau đó quay lại và đối mặt với chú của mình.

Tuy nhiên, vừa ngồi xuống, Thẩm Bắc đã đẩy lên:

"Kẹp chặt eo chú."

Cố Nam hai chân ôm chặt lấy eo Thẩm Bắc, sốt sắng thúc giục:

"Chú, nhanh lên ..."

Thẩm Bắc ậm ừ:

"Con không phải nông vội, con đĩ nhỏ!"

Lúc này, Thẩm Bắc đã hoàn toàn áp chế cơ thể Cố Nam, nắm lấy eo anh nhanh chóng co giật.

Âm thanh của cơ thể dập mạnh trong phòng trở nên dâʍ ɖu͙© hơn bao giờ hết và tiếng rêи ɾỉ của Cố Nam trở nên nặng nề hơn.

Lỗ hậu cũng co rút chặt hơn, lúc này Thẩm Bắc bị lỗ hậu của Cố Nam bóp nghẹt, không để ý đến phản ứng tiếp theo của Cố Nam, anh kéo hai chân của Cố Nam qua vai, đối với lỗ hậu của Cố Nam thì nó đang bị đυ. mạnh và mỗi lúc môt nhanh.

Khóe mắt Cố Nam dần trở nên ướŧ áŧ, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống ga trải giường trắng kèm theo tiếng rêи ɾỉ của cậu, lực tác động của Thẩm Bắc vào lỗ nhỏ của anh càng thêm mãnh liệt.

Cái túi đập vào mông và đập mạnh và đôi khi sự xâm nhập dữ dội đến mức nó gần như cuốn lấy chiếc túi.

"A ... Chú... Đâm sâu quá..."

Bước tiến điên cuồng của Thẩm Bắc như một con quái thú khổng lồ khiến Cố Nam phải rêи ɾỉ và hét lên.

Cố Nam lắc đầu, rũ bỏ mồ hôi trên mắt, tiếp theo, anh lại hạ eo xuống.

Phía sau, Thẩm Bắc theo eo Cố Nam, vẫn luôn bám chặt vào hông, đồng thời vuốt ve côn ŧᏂịŧ trước mặt, do tư thế của Cố Nam nên côn ŧᏂịŧ của Thẩm Bắc có thể vào sâu hơn.

Động tác của Thẩm Bắc nhanh hơn, Cố Nam nghĩ rằng anh ta sẽ thoát ra ngoài nhanh hơn, nhưng Thẩm Bắc đã bế cậu lên, cắn vào miệng và dùng lưỡi siết chặt môi của Cố Nam.

Một bên thì thao thật mạnh, một bên thì cắn chặt vào môi cậu.

Một lúc sau, nước bọt tràn xuống cằm nơi môi hai người gặp nhau.

Cú đâm vẫn tiếp tục, côn ŧᏂịŧ hung dữ của Thẩm Bắc vừa mới ra được vài giây đã thô bạo đâm vào lỗ nhỏ, đột ngột đâm vào khiến thân thể Cố Nam co giật mấy lần, vách trong lỗ nhỏ càng vặn vẹo, Thẩm Bắc hơi thở rất gấp gáp.

Mùi độc nhất thuộc về Thẩm Bắc tràn ngập trong mũi Cố Nam, Cố Nam bị chinh phục chỉ có thể ôm hai chân, mặc cho người trên người thao túng.

Khi Cố Nam chuẩn bị xuất, Thẩm Bắc cố ý dừng động tác của anh ta lại, Cố Nam có vẻ hơi sốt ruột khi không thể chờ đợi thao tác.

Anh dùng ánh mắt và khuôn mặt đầy du͙© vọиɠ của mình trừng mắt nhìn Thẩm Bắc, sau đó ôm lấy đầu Thẩm Bắc, nhẹ giọng cầu xin bên tai Thẩm Bắc.

"Ưm ... Chú ... Thao con đi..."

Thẩm Bắc thở hổn hển, nhìn cháu trai đang hoàn toàn phục tùng thân thể mình mà thỏa mãn.

Lúc này Thẩm Bắc mới hoàn toàn tin tưởng rằng đứa cháu trai mà mình đang nghĩ tới cuối cùng cũng bị hắn ăn thịt.

Có thể Cố Nam không có cơ thể mềm mại nhất, nhưng nó có thể mang lại cho anh ta sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© vô song.

Thẩm Bắc kéo bàn tay vừa thả lỏng của Cố Nam lên quàng qua cổ mình, hôn nhẹ lên đôi môi đang run rẩy của Cố Nam.

"Con có thích khi chú của con làm điều này không?"

“Thích!”

Mặc dù Cố Nam vẫn chưa khôi phục được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, nhưng trong lời nói của anh, anh đã trả lời Thẩm Bắc trong tiềm thức.

Cơ thể của Cố Nam nhích lại gần Thẩm Bắc một chút, cảm nhận được côn ŧᏂịŧ của ông chú đang ngủ yên bên trong cậu.

"Em có yêu tôi không ..."

Thẩm Bắc hỏi.