[Hunter × Hunter] Thuần Túy Thiên Nhiên Ngốc

Chương 93

"Khụ khụ....khụ"

Dù cho Du Quai rất ngốc, nhưng nó cũng hiểu rằng Chrollo đang hành động xấu với nó, nhưng vì không có sát khí, mà cũng không dành kẹo, mà nó lại không được phép gϊếŧ Chrollo nên Du Quai liền phản ứng bằng cách há mồm, cắn mạnh bàn tay anh.

"Ây da." Chrollo tỏ vẻ thương yêu. "Em đói tới vậy rồi ư? Xin lỗi, cảm phiền anh cho chúng tôi ở lại đảo một đêm có được không, đứa bé này cần được ăn uống."

Một chuyện thường xảy ra là những người càng mạnh thì lại càng hay mềm lòng với những thứ yếu ớt, Richard là một trong những người này. Tuy trước kia hắn là tội phạm cấp S, nhưng cũng chưa từng gϊếŧ hại trẻ nhỏ, từ khi bị Ging bắt thì vẫn luôn sống trên Đảo Tham Lam (GI), ngoài các tay tội phạm khác thì cũng chỉ có hunter, đã nhiều năm không được gặp đứa trẻ nào.

Hơn nữa nó chắc chắn là đứa trẻ đáng yêu nhất hắn từng gặp, khuôn mặt nho nhỏ mềm mềm, đôi mắt đen to tròn, ngay cả tiếng ho cũng nhẹ nhàng yếu ớt, như gãi vào tim người ta vậy.

Do góc khuất nên hắn không nhìn thấy hành động của Chrollo, nghe đứa nhỏ ho lụ khụ, rồi còn cắn tay thanh niên kia, có vẻ là đang đói vô cùng, nét mặt Richard dịu lại. ""Dù tôi rất bất ngờ có người gặp nạn lạc vào hòn đảo này, nhưng các người không được phép tiến vào. Yên tâm, tôi sẽ đưa hai anh em đến thị trấn khác có người sống.""

Ý của hắn là có thể dùng niệm dịch chuyển họ tới nơi khác?

Chrollo không cản hắn lại, nhìn thấy hắn rút ra một tấm thẻ, tròng đen mắt anh co lại- đây chính là niệm của hắn ta ư?

""Loại....""

Chrollo vội ngắt lời: ""Làm ơn cho chúng tôi nghỉ ngơi nửa tiếng thôi."" Anh bế Du Quai, nét mặt lo lắng hiện rõ. ""Điện thoại, ví tiền, hành lý của chung tôi đều ở trên thuyền, đứa bé này đã một ngày một đêm chưa ăn gì, bây giờ em ấy đang sốt rồi. Tuy không biết ngài có thể giúp chúng tôi quay về như thế nào, nhưng tới lúc tôi tìm được đồ ăn thì sợ là em ấy đã....Làm ơn hãy để tôi bắt cho em ấy một con cá!""

Chrollo nhìn Richard, nhưng từ khóe mắt vẫn nhìn rõ và nhớ kỹ hình thù tấm thẻ. Niệm năng lực hình thẻ? Được kích hoạt bởi lời nói ư? Ban nãy hắn ta định nói ""Loại trừ"" đúng không? Thứ sức mạnh niệm gì lại có thể đưa loại trừ họ khỏi hòn đảo chỉ bằng một câu nói? Hay chính hòn đảo này là một phần của Niệm?

Tuy ngoài miệng thì cầu xin, nhưng bên trong Chrollo đã suy đoán ra rất nhiều thông tin nhờ sức quan sát của mình.

Richard cất tấm thẻ, quan sát Chrollo và Du Quai lần thứ hai. Từ bộ quần áo ướt đẫm và muối đọng trên người họ thì có vẻ đúng là hai người gặp tai nạn trên biển thật, hơn nữa ngâm mình trong nước mặn trong khoảng thời không hề ngắn. Hắn không thấy thanh niên kia có niệm trên người, nhưng không biết tại sao hắn lại cảm thấy sự nguy hiểm từ anh ta. Còn đứa bé anh ta đang bế, có vẻ như chỉ là một đứa trẻ bình thường thật......

Một đứa trẻ loài người bao lâu không ăn sẽ chết nhỉ?

Một kẻ mạnh như Richard đương nhiên không biết những thứ như vậy, nhưng để một đứa bé như vậy chết đói thì quá là tội nghiệp, Richard suy nghĩ một lát liền đồng ý: ""Nửa tiếng.""

""Cảm ơn."" Chrollo nói xong, đặt Du Quai ngồi trên tảng đá bên cạnh, rồi đi nhặt củi nhóm lửa, thực ra là để điều tra thêm về hòn đảo.

""Những cái cây này là thật, có thể bẻ gãy, không có Niệm bảo vệ."" Anh thầm nghĩ.

""Ê, cậu kia, nhặt cành khô chứ!"" Richard nói.

""À vậy ạ? Tại tôi không biết.""

Richard đứng khoanh tay trước ngực, mắt nhìn chằm chằm Chrollo, hoàn toàn không để tâm tới Du Quai đang ngồi bên cạnh. Nếu lúc này có thành viên khác của Lữ Đoàn ở đây thay vì Du Quai thì đã sớm hoặc tấn công Richard, hoặc xông vào đảo, tiếc thay người Chrollo mang theo lại là Du Quai-- Anh đặt nó ngồi trên tảng đá đó là nó ngồi yên thật!

""Em thật là, chẳng được tích sự gì."" Chrollo nhặt củi về, nói.

Anh quay sang xin Richard mồi lửa, thấy hắn nói ""Book"", một cuốn sách liền xuất hiện. Richard rút ra một tấm thẻ, tấm thẻ liền biến thành bật lửa. Tròng đen trong mắt Chrollo lại co lại: ""Xin hỏi ngài đây là thứ gì?""

""Là năng lực trên hòn đảo này."" Richard tủm tỉm.

""Sao cơ?""

""Hai người không phải là người thường đâu đúng không? Cố tình đóng vai người gặp nạn."" Richard cười chỉ tay vào Du Quai: ""Thú thực suýt nữa là tôi đã tin rồi đấy.""

Chrollo quay qua nhìn, thấy Du Quai ngồi trên hòn đá, tay quay quay như nắm thứ gì vô hình, miệng lẩm bẩm: ""Quay quay là có kẹo."" Trong tay nó là niệm lực chưa thành hình.

""Thật là...."" Không chịu nổi, mang theo nhóc con này chỉ để phá đám ư?

""Tuy không phải là người thường, nhưng chúng tôi gặp tai nạn thật."" Chrollo nói: ""Nếu anh đã không định dấu diếm nữa thì có thể nói cho tôi hòn đảo này là nơi nào không?""

""Nhưng tôi không muốn nói."" Richad cười rút thẻ. ""Vậy thôi nhé, Loại trừ.""

Chrollo bỗng cảm thấy có thứ sức mạnh nào đó bao bọc lấy cơ thể anh, sau đó cả người như bay lên, quay trở về điểm xuất phát ở cảng. ""Thứ năng lực rất đặc biệt."" Chrollo giơ tay ra trước mắt, nắm chặt. ""Liệu nơi đó sẽ có tấm thẻ có thể giúp mình giải trừ niệm không?""

Du Quai bị thả cách xa mấy chục mét, vẫn giữ nguyên tư thế ngồi dưới đất, tay vẫn xoay vòng. ""Nhóc con....""Chrollo bước lại gần, gió thổi tóc mái của anh, Chrollo bỗng ngơ ngẩn, rồi lộ vẻ mừng rỡ, anh bước lại gần nó hơn, đồng thời làn gió càng mạnh thổi góc áo anh phấp phới.

Tuy không nhìn thấy, nhưng có thể cảm nhận được sức ép mãnh liệt, niệm lực của Du Quai đang thành hình! Những người xung quanh bị áp lực đè ép tới mức không thở nổi, Chrollo bước từng bước lại gần nó, bỗng nhiên--

""Dòng kẹo sô cô la và kẹo sữa hoàn toàn mới, các bạn nhỏ có thể ăn miễn phí đó nha--!""

Cửa hàng kẹo cách đó không xa bỗng mở loa phát thanh quảng cáo, Du Quai lập tức quay đầu sang, bò dậy chạy qua ngay lập tức:"" Kẹo!"" Nó đã một ngày một đêm chưa được ăn kẹo rồi.

"".........!"" Chrollo bị bỏ lại.

""Ủa, ban nãy là gì vậy?""

""Cơn gió thật lớn....Có phải là gió thật không?"" Những người qua đường ngơ ngác.

""Aizz, mình còn mong đợi gì ở nó nữa...."" Chrollo vỗ trán, dựa vào lan can bến tàu, nhìn nhóc con chen chúc trong một bầy trẻ nhỏ chìa tay xin kẹo, hơn nữa vì trông nó đáng yêu còn được cho nhiều hơn các bạn khác mấy cái.""......Chịu đựng đủ lắm rồi.""

Mất ví tiền và các thứ khác hoàn toàn không ảnh hưởng gì Chrollo, anh dễ dàng kiếm được thêm một tấm thẻ ngân hàng, mang Du Quai vào khách sạn ở, đồng thời mua điện thoại mới. Không thể liên lạc trực tiếp với các thành viên Lữ Đoàn, Gon và Killua thì đã vào game GI, vậy những người duy nhất còn có thể liên lạc chỉ có Hisoka và Kurapika.... Chrollo không chút do dự bấm số Kurapika.

""Kurapika, anh Chrollo đây.""

""A, Tiểu Quai không sao chứ?"" Đây là câu đầu tiên của Kurapika. ""Feitan bảo hai người bỗng mất liên lạc, em đang sốt hết cả ruột vì lo cho Tiểu Quai!""

"".........."" Xem ra ""ký ức"" của Băng Vũ Điệp đúng là có gây ảnh hưởng nhất định, cảm thấy Kurapika không còn tôn kính mình như trước kia. ""Còn sống, em bảo Feitan và mọi người gọi vào số này cho anh.""

""Gặp nhau rồi nói, em vừa tới cảng đây, đang định đi kiếm hai người, anh đang ở đâu?""

Dù Kurapika nói chuyện có vẻ phũ phàng nhưng thật ra cũng lo lắng cho Chrollo, bằng không đã chẳng chạy tới giúp liền sau khi Feitan liên lạc với cậu. Đi tới khách sạn, việc đầu tiên sau khi vào phòng là bế Du Quai lên kiểm tra, xác định bé con không bị thương bệnh gì, lại còn vừa được tắm rửa sạch sẽ thơm tho, sắc mặt mới đỡ căng thẳng,""Feitan bảo hai người bỗng mất liên lạc, có chuyện gì vừa xảy ra ư?""

""Ừm, tìm được vài thứ khá thú vị."" Chrollo ngồi bên máy tính, trên màn hình là thông tin về game GI. ""Việc này nói sau, em liên lạc với Feitan giúp anh.""

""Em đang định nói với anh việc này."" Kurapika nói. ""Feitan và mọi người cũng đều theo tới đây, ở cách cảng không xa."" Tuy không thể gặp nhau, những Lữ Đoàn không phải những kẻ ngồi chờ người khác giúp đỡ, nên họ vẫn luôn theo chân Kurapika.

""Có điều trên đường gặp được một gã tên Ging, sau đó họ liền lao vào đánh nhau.""