Lớn Rồi Vẫn Còn Ngậm Ti Ba Ba Đi Ngủ

Chương 3

Lý Minh Khắc ngủ không ngon giấc, thứ đồ vật trong huyệt da^ʍ kia khi thì cứng khi thì mềm, hơn nữa con trai có hơi nặng, đè trên người ít nhiều cũng thấy khó chịu.

Mơ mơ màng màng tỉnh giấc, Lý Minh Khắc chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ của con trai đã ‘chào cờ’ trong tiểu da^ʍ vừa mềm vừa tê dại của mình. Du͙© vọиɠ sáng sớm bị đánh thức, chỗ sâu trong tiểu huyệt lại khó có thể kiềm chế được mà chảy nước.

Hai đùi Lý Minh Khắc vẫn luôn tách ra để bé con duy trì tư thế cắm vào, lúc này chúng đều đã rất mỏi. Núʍ ѵú bên trái cũng bị con trai bú cả đêm, bây giờ vừa hồng vừa sưng phồng ướt sũng.

Bé con ngủ say sưa, khuôn mặt trắng nõn tựa trên ngực anh, đôi môi đỏ hồng tự nhiên khẽ cong lên, còn có ít nước miếng chảy ra, đáng yêu cực kỳ.

“Bé con, dậy đi, mặt trời chiếu đến tận mông rồi kìa.”

Lý Minh Khắc yêu thương mà vỗ vỗ mông tròn đỏ ửng của cục cưng, lại véo má cậu một cái.

Lý Tân Vũ từ từ thức dậy, ngây thơ mờ mịt ngắm nụ cười của ba. Mới định đứng lên cậu đột nhiên phát hiện côn ŧᏂịŧ mình cương phát sợ, hơn nữa còn được vùi bên trong một cái động ấm áp ẩm ướt.

Đàn ông buổi sáng đều dễ xúc động, đặc biệt là với cậu trai mới 17,18 tuổi tràn trề tinh lực này. Cậu làm sao chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn như thế, lập tức lại cử động cái mông, chậm rãi cắm rút côn ŧᏂịŧ.

Tiểu huyệt nhạy cảm bị cọ xát nhẹ nhàng, kɧoáı ©ảʍ dày đặc nháy mắt khiến Lý Minh Khắc hoảng hốt giật mình một cái. Tiểu da^ʍ bị cắm cả đêm sớm đã hơi mất cảm giác, bây giờ đột ngột co rút, còn làm anh thấy hơi đau nhức chướng bụng.

“Ưm a ! Bé con, đừng quậy.”

Lý Minh Khắc bất đắc dĩ lại khó nhịn nói, nhưng Lý Tân Vũ vốn không hề có ý định nghe lời, lo mà đẩy nhanh tốc độ thọc vào rút ra.

“Cứ quậy đấy, muốn làm ba sớm mang thai em bé của con.”

Lý Tân Vũ thì thầm, mạnh bạo cᏂị©Ꮒ mở tử ©υиɠ của Lý Minh Khắc, qυყ đầυ lớn đâm phập trên vách tử ©υиɠ mềm mại.

Toàn thân trên dưới của Lý Minh Khắc đều nhạy cảm đến cực độ, nơi nào chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Chưa bị cᏂị©Ꮒ bao lâu mà run lẩy bẩy cả người, rêи ɾỉ không ngừng, cái miệng l*и đĩ đượi nuốt lấy cây gậy to tướng ừng ực chứ không có ý định ngồi yên.

Lý Tân Vũ thở hổn hển, buổi sáng nghẹn nướ© ŧıểυ khiến qυყ đầυ nhạy cảm như sắp nổ tung, lại còn bị vách tử ©υиɠ chật hẹp hút chặt, chỉ chốc lát liền nộp vũ khí đầu hàng, bắn tinh trong tử ©υиɠ ba ba

Hai người đều thở gấp. Nhìn vẻ mặt thỏa mãn của con trai, Lý Minh Khắc cười khổ lắc đầu. Hôm qua bắn vào không rơi mất một giọt, bây giờ đã được tử ©υиɠ hấp thu toàn bộ. Bữa nay lại làm thêm nháy nữa, nếu không trúng đích mới là có vấn đề.

“Thoải mái chưa? Mau rút chim nhỏ ra, ngâm ở trong sắp hỏng luôn rồi.”

“Đừng mà ba, đợi chút nữa……”

Lý Tân Vũ nũng nịu, cậu chỉ cảm thấy bắn một phát vẫn chưa xong, một luồng nướ© ŧıểυ mãnh liệt đang xông tới lỗ tiểu của cậu, hơn nữa bên trong cái huyệt này vừa ẩm vừa khít, kẹp cậu không thể nín nổi.

“A! Ba ơi, con mắc, con mắc tiểu…”

Chưa nói dứt câu, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Lý Tân Vũ trở nên khó nhịn mà nhăn nhó, ngay sau đó, một dòng nước nóng bắn mạnh lên vách tử ©υиɠ của Lý Minh Khắc.

Lý Minh Khắc bị dội nướ© ŧıểυ nóng cháy đột ngột mà rùng cả mình. Đặc biệt là huyệt nhỏ tội nghiệp bỏng đến run rẩy, không khống chế được co giật, từ sâu bên trong lại phụt ra không ít nước da^ʍ, trung hoà nhiệt độ của nước tiêu.

Xả ra một hồi lâu, Lý Tân Vũ thoải mái thở một hơi dài mới thoả mãn, có điều cậu lập tức cun cút cúi đầu, không dám nhìn vào mắt ba.

Nướ© ŧıểυ quá nhiều, côn ŧᏂịŧ cũng mềm xuống không chặn nổi, thế là ồ ạt xổ ra từ bên trong tiểu huyệt dâʍ đãиɠ , trào lên trên người cả hai, loang khắp khăn trải giường, trong không khí đều là mùi khai nồng.

“Thằng nhãi con này.”

Lý Minh Khắc nghiến răng nghiến lợi nói, bên huyệt Thái Dương cũng giật giật.

“Xin lỗi ba, con, con không nhịn được, Ớ! Ba làm gì thế?”

Lý Tân Vũ vừa định giải thích đã bị Lý Minh Khắc bế ngang lên.

“Hừ, con vẫn còn là em bé đúng không? Không biết đi tè đúng chỗ, xem ra ba phải phạt con mới được.”

Lý Minh Khắc tức giận kẹp chặt tiểu huyệt ngập nướ© ŧıểυ, bế con trai vào WC, còn không quên cầm theo cái roi ngày hôm qua đã đánh nát mông con trai.

Anh ngồi lên bồn cầu cho nướ© ŧıểυ chảy xuống, lại ghì chặt thằng oắt con đang giãy giụa không ngừng trên đùi mình, bàn tay tét mạnh trên mông tròn sưng đỏ.

“Này thì dám tè bậy, nơi này của ba là chỗ để tè vào sao?”

“A! Đau, ba ơi con sai rồi, không dám nữa. Mông nát bét rồi, hu hu hu.”

Mông Lý Tân Vũ đã sớm bị đánh nở hoa, tuy lần này ba đã cố tình nhẹ tay nhưng vẫn làm cậu đau đến nhe răng trợn mắt khóc rưng rức.

“Đứng lên.”

Lý Minh Khắc đánh mười mấy phát không nhẹ không nặng, trong huyệt da^ʍ cũng đã ráo nước mới cho Lý Tân Vũ đứng lên.

Lý Tân Vũ như trút được gánh nặng lật đật đứng dậy, tay không ngừng xoa cái mông bị đánh nở hoa, nước mắt ngắn dài. Mà đầu sỏ gây tội bên dưới mềm đi không ít vẫn ửng đỏ ướt nhẹp, tất cả đều là nướ© ŧıểυ của chính cậu và nước da^ʍ của ba ba.

“Bây giờ muốn đái dầm đúng không? Muốn ba mặc tã lót cho đúng không?”

Lý Minh Khắc thò tay một cái đã tóm được côn ŧᏂịŧ bự của con trai, như đang uy hϊếp nói.

“Không, không có, con sẽ đi vệ sinh đúng chỗ mà.”

Lý Tân Vũ vội vàng trả lời, sợ ba ba kéo đứt dươиɠ ѵậŧ mình.

Lý Minh Khắc còn trông cậy khúc thịt này mang đến thỏa mãn cho anh nửa đời sau, tất nhiên là không có khả năng kéo đứt nó.

Nhưng con trai anh đáng yêu như vậy mềm mại như vậy, nếu không phải trước đây anh e dè cái này cái kia thì sớm đã bắt nạt thằng bé một chút.

“Vậy con nói xem, bạn nhỏ nào hư thì có đáng đánh đòn hay không?”

“Nên đánh, nên đánh mà. Nhưng mông thật sự sắp tanh bành rồi, không đánh được nữa đâu.”

Lý Tân Vũ tội nghiệp vội vàng xin tha.

“Khỏi tét mông, chim nhỏ làm sai thì phạt chim nhỏ là được.”

Lý Minh Khắc xách roi lên, đánh dươиɠ ѵậŧ mềm oặt của con trai một cái.

“A!”

Tuy không quá mạnh tay nhưng dù sao đây cũng là bộ phận yếu ớt nhất của đàn ông, bị đánh bất thình lình như vậy thật sự không đủ sức đón nhận, Lý Tân Vũ nhanh chóng bảo vệ chim nhỏ của mình, nghẹn họng nhìn ba trân trối:

“Ba ba làm gì? Chỗ này bị đánh hỏng thì ba biết làm sao bây giờ?”

“Sẽ không đánh hỏng, bỏ cái tay ra cho ba. Bây giờ đánh chim nhỏ 5 cái hoặc đánh mạnh vào mông 50 lần, con tự chọn đi.”

Lý Tân Vũ dẩu môi trưng ra vẻ mặt đáng thương, cậu thật sợ ba đánh hư côn ŧᏂịŧ mình mất, nhưng tưởng tượng tới cảnh bị đét mông 50 lần cậu càng hoảng hốt hơn. Hình phạt ngày hôm qua vẫn còn rõ ràng trước mắt, cậu không muốn trải qua lần nữa.

Rơi vào đường cùng, cậu chỉ có thể chịu chết, bỏ cái tay che chở con chim ra nói:

“Huhu, đánh chim chim nhỏ đi.”

“Bé ngoan không được lấy tay che, che một lần thì thêm mười roi vào mông.”

Lý Minh Khắc nắm dươиɠ ѵậŧ to dài của con trai, bàn tay thô ráp bóp chặt qυყ đầυ non nớt, lấy roi vụt nhẹ lên đó.

“Ui ui!”

Lý Tân Vũ đau đến nhếch miệng, nhưng từ hôm qua đến giờ đã bắn liên tiếp ba phát khiến qυყ đầυ cực kỳ nhạy cảm, được bàn tay to lớn sần sùi xoa bóp một cái thế mà khó nhịn đứng thẳng lên.

Lý Minh Khắc đánh hai ba roi thì phát hiện côn ŧᏂịŧ lớn của con trai đã cương cứng, hơn nữa nó còn dần cứng rắn hoàn toàn, vừa to vừa dài, không vì bắn hết ba lần mà mềm nhũn.

Đúng là tuổi trẻ có khác. Tuổi trẻ tài cao:)

Lý Minh Khắc âm thầm cảm thán, nhưng vẫn giả vờ tức giận bảo:

“Thằng nhãi con, ba đang dạy con mà chim nhỏ còn dám cứng lên?”

“Con… Con…”

Lý Tân Vũ ấp úng nửa ngày chưa nói nên lời, đỏ mặt cúi đầu, bộ dạng tội nghiệp làm cho Lý Minh Khắc vừa bực mình vừa tức cười.

“Ba đi mua bữa sáng cho con, giờ thì ở yên trong này mà tự xem lại lỗi lầm của mình đi.”

Lý Minh Khắc nhéo lỗ tai con trai kéo tới góc tường WC, nói xong còn cầm lấy cục xà bông khách sạn tròn nhỏ trên bồn rửa tay mà đặt trên côn ŧᏂịŧ dài cương cứng của cậu.

“Không được lén chơi chim nhỏ, giữ cục xà bông này cho vững, nếu ba ba phát hiện con không nghe lời thì coi chừng.”

“Hứ, ba ba hư”

Lý Tân Vũ bĩu môi lầm bầm nhưng lại không dám phản kháng, chỉ có thể khúm núm vâng lời.

Lúc này Lý Minh Khắc mới vừa lòng, mặc đại quần đùi áo ba lỗ, không rửa mặt mà chỉ đeo khẩu trang, xỏ dép lê đĩnh đạc ra ngoài.

Dưới lầu có cái siêu thị bán đủ mọi thứ.

Anh thật sự tới đây là để mua bữa sáng, nhưng sau đó trong lòng chỉ nhớ nhung đến cảnh tượng con mình quấn tã. Thiếu niên vừa đẹp trai lại đáng yêu được ba thay tã lót như em bé, nghĩ tới thôi cũng có thể chảy nước.

Áp ủ tâm tư như vậy, anh mua một bịch tã dành cho người lớn và bánh bao nhỏ mà con trai thích ăn nhất về nhà.

Không ngờ con anh rất nghe lời mà đứng ở góc tường, mông hồng cong vểnh lắc qua lắc lại dường như đau lắm, tay nhỏ thỉnh thoảng xoa xoa hai cục thịt đáng thương.

Lý Minh Khắc bước qua thấy côn ŧᏂịŧ con trai vẫn cứng rắn, cục xà bông nhỏ còn nằm yên ở trên, cũng không biết là thật sự không làm rơi hay là rớt xong được nhặt lên lại.

“Bé con ngoan, ba ba ẵm nào.”

Lý Minh Khắc bế con trai cưng đang ấm ức tủi thân về giường, sau đó móc ra bịch tã người lớn, tỏ vẻ bất ngờ hí hửng nói:

“Xem ba mua cho con cái gì nà.”

“Gì thế ba, đ*t cụ!”

Lý Tân Vũ mới buột miệng thốt ra hai tiếng chửi thề thì lập tức hối hận vội vàng bịt kín miệng, nhìn về phía ba thăm dò. Quả nhiên khuôn mặt tuấn tú của ba đen kịt.

“Thằng oắt con, học ở đâu mấy câu tục này?”

“Con, con nói bừa thôi, về sau không dám nói tục nữa. Mà quên mất, rõ ràng là do ba mua thứ này về nên mới làm con kinh ngạc.”

Lý Tân Vũ vội chui đầu vào ngực ba cọ cọ làm nũng.

Lý Minh Khắc thấy con trai như vậy cũng không tức giận được, đúng là do anh đột ngột mua bịch tã giấy doạ đến thằng bé, nhưng thế cũng tốt, hắc hắc anh càng có lý do bắt nó mặc vào.

“Trẻ con nói bậy không phải nên bị phạt sao? Lại đây ba mặc tã cho con, coi như hình phạt tạm thời.”

Lý Minh Khắc dứt lời thì mở bịch tã ra, năm đó anh thay tã cho Lý Tân Vũ rất thành thạo, chỉ là không biết bây giờ còn nhớ được bao nhiêu.

“Không chịu, con không phải em bé.”

Lý Tân Vũ vội vàng phản bác, khuôn mặt đẹp trai đỏ ửng một mảng. Cậu 17 tuổi rồi, sao còn có thể quấn tã chứ!

“Chỉ có em bé mới đi tè không đúng chỗ thôi, con không phải em bé thì còn ai nữa, lại đây nhanh lên.”

Hôm nay Lý Minh Khắc phải nhìn thấy cảnh con trai mặc tã lót cho bằng được, trực tiếp nhấc đôi chân dài của nó lên, tư thế như thay tã cho con nít, làm con chim lớn non mịn và cặp mông mềm mại đỏ rực lộ hết ra.

Lý Tân Vũ còn định giãy giụa nhưng lại bị Lý Minh Khắc đét một phát lên mông, cậu đau đớn trợn mắt, cũng ngoan ngoãn hơn nhiều, chỉ đành nén nước mắt để ba mặc tã giúp.

Mang theo suy nghĩ khác thường, Lý Minh Khắc nuốt nước miếng quấn tã cho con trai. Mười mấy năm không làm việc này nhưng xúc cảm trong trí nhớ vẫn còn như mới, thoắt một cái anh đã hoàn thành.

Trong chốc lát, thiếu niên với dáng người rắn chắc và làn da trắng nõn nà đã bị ba quấn tã xong, khóe mắt hồng hồng. Hơn nữa dươиɠ ѵậŧ bự từ nãy đến bây giờ cũng không hề mềm đi, chiếc tã không giấu nổi côn ŧᏂịŧ bự, lộ ra qυყ đầυ hồng phấn phía trên.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác đánh mạnh làm Lý Minh Khắc không ngăn được chảy máu mũi, tiểu huyệt lại nứиɠ phía dưới lại bắt đầu ngứa.

“Hợp với con lắm bé con, nhìn vào gương thử xem.”