Còn Nhớ Tên Nhau

Chương 65: Động phòng hoa chúc(21+)

        Lưu Trạch Nguyên ôm lấy cô môi quấn môi lưỡi quấn lưỡi tay anh xoa nắn hai bầu nhũ lớn. Bạch Ngân Hy bị anh hút cạn hơi thở, vội đẩy anh ra.

- Gia....em muốn anh ......

- Muốn tư thế nào........gia chiều e

Bạch Ngân Hy cắn cắn môi quay đầu chống tay lên thành bồn quỳ đưa mông về phía anh lắc lắc ham muốn

- Gia....em ngứa....mau vào đi......

Lưu Trạch Nguyên hai mắt sáng lên vỗ lên mông cô đâm cự vật vào. Bạch Ngân Hy ngâm lên thoả mãn.

- A....ha.....thật thoải mái....ân

- Hư hỏng....ân.... huyệt thật khít....

Anh rút phân thân ra tới cửa huyệt rồi đâm phập vào lút cán đẩy Bạch Ngân Hy nhảy nhổm đùi run rẩy. Sau đó là chín nông một sâu làm cô đến mê loạn thần trí liên tục gọi gia...

- Á.....ha....a....quá sâu.....ân....a.....gia đâm sâu quá....a....em chịu không nổi

- Gia đâm như vậy....e sướиɠ không tiểu nương tử....

- Ân.....a...a....á....ư.....a....sướиɠ....ân... Gia đâm em sướиɠ muốn chết....ư....

- A....vưu vật....rên da^ʍ như vậy...anh nghe cũng thoả mãn theo......

- Á...a....a...quá nhanh....ân .....nhẹ lại....a .....a....e chịu ko nổi.....a...a....ưm

Lưu Trạch Nguyên đâm thêm chục cái anh nắm lấy eo cô để cô nằm lên mặt bồn tắm. Bồn tắm lớn này được xây theo kiểu bể bơi có bậc thang đi lên, s.nmặt trên lót đá hoa cương, bồn âm vào thành. Nữa người trên áp xuống nền đá hoa cương lạnh lẽo nữa người dưới được gậy thịt đâm đến suиɠ sướиɠ muốn chết đi.

- Á...a...a...ưʍ....ha....quá sâu....Trạch Nguyên....a....dùng lực....á...á....á.....

- Ha....ưʍ....em cắn thật chặt....

- Á....ưʍ.....a..... không được....ưʍ....em không được....a...a....a....em ra....aaaaa

Bạch Ngân Hy nhịn không được tiểu ra nước. Lưu Trạch Nguyên rút phân thân ra ngoài tuốt tuốt mấy cái bắn lên mông cô. Anh bước ra ngoài  dẫn cô đến cạnh bàn trang điểm nơi này có một cái gương lớn. Áp cô dựa vào cạnh bàn lưng cô chạm vòm ngực anh. Anh chen dục long vào da^ʍ huyệt lên láng nước dây dưa đưa đẩy

- Ha....ưʍ....a....anh đến đây làm gì...ư

- Em nhìn xem..... người trong gương là ai....

Bạch Ngân Hy ngước lên, cô gái búi tóc cao mấy lọn tóc hơi ước có chút rối rơi xuống khuôn mặt yêu mị, ánh mắt ướŧ áŧ câu hồn, viền mắt đỏ hoe chóp mũi cũng ửng đỏ, hai má ửng hồng đôi môi mỏng cũng hồng hồng mấp máy rêи ɾỉ. Đôi gò bồng đào to tròn trắng nõn đầu nhũ đỏ lên dựng đứng đang bị bàn tay to của người đàn ông bóp nắn. Trên cổ, xương quai xanh bầu ngực đến eo bụng đều có dấu hôn tím hồng bắt mắt. Cô đang ưỡn mông ra phía sau để nam nhân đẩy dục long vào người. Phải nói là da^ʍ mỹ không thể tả hết. Bạch Ngân Hy lắc đầu tránh đi

- A....a...ân.... không....ưʍ...không phải em....ưʍ....huhu... không....ha....

- Ngước lên....nhìn xem em bị anh làm thế nào ....để em cả đời cũng không rời khỏi được anh....chỉ có anh mới làm em thoả mãn....Bạch Ngân Hy....

Lưu Trạch Nguyên gác một chân cô lên mặt bàn để lộ ra nơi giao hoan trong gương. Anh nâng cằm cô lên ép cô phải nhìn

Bạch Ngân Hy như bị thôi miên nhìn chăm chăm vào nơi hai người giao hoan. Lôиɠ ʍυ cô dính đầy dâʍ ɖịƈɦ mờ đυ.c cây gậy thịt to lớn mỗi lần đâm vào rút ra đều kéo theo một lớp mị thịt đỏ hồng da^ʍ mỹ và một ít dâʍ ŧɦủy̠ ra ngoài nhiễu xuống mặt bàn. U huyệt thít chặt lấy cây gậy không buông, mỗi lần đâm vào đều sâu không thể tả rút ra đều bị u huyệt luyến tiếc hút giữ lại

- A....a....a....ân.....thoái mái quá....ân.... Lại đâm vào....a....ha....a....a.....ưʍ....

- Sao....tự mình thấy bản thân dâʍ đãиɠ...em thấy sao...nương tử của anh

- Á...a....a...a....là em dâʍ đãиɠ....huhu em chỉ muốn gia....ân...a...gia thao em....a....chỉ có anh thoả mãn được e.

- Ngoan.....gia thưởng cho em....

Lưu Trạch Nguyên đâm như pít tông phạch phạch đập vào mông cô gái, anh vận hết sức lực đâm vào rút ra hơn trăm cái nhiệt lượng đều dồn hết xuống bụng dưới kíƈɦ ŧɦíƈɦ hai tinh hoàn lên gậy bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong thân thể cô gái nhỏ.

Bạch Ngân Hy cao triều xong hai chân rung rẩy bám lên người anh. Anh ôm cô lên hai chân cô vòng qua eo anh tay ôm lấy cổ anh mắt đối mắt si mê nhìn anh, cự vật vẫn còn trong huyệt chật hẹp. Cô hôn lên môi anh lấy lòng

- Anh....ra ngoài đi...ở đây hơi lạnh.....

Anh chiều cô, bồng cô ra ngoài phòng ngủ có máy sưởi, mỗi bước anh đi  cự vật đều đâm sâu hơn một chút

- Á.......a.....ư.....anh.....đừng đi........á......a..... ưmmm...Trạch Nguyên

- Em thật khó chiều......

Lưu Trạch Nguyên hôn lên vành tai thì thầm vào tai cô rồi anh đứng lại, đứng giữ phòng.....thao cô

- Á....á....á.....a....ân.....sâu quá.....ha....á

- Em thật thiếu tao mà...ha... Thật sướиɠ

- A....a.....ân....quá lớn....ha...ưʍ....a.....anh thao u huyệt thật sướиɠ....a....á.....ân

Anh nẩy hông thật mạnh, chạm đếm điểm mẩn cảm của Bạch Ngân Hy, cô càng rên lên dâʍ ɭσạи hơn

- Á...á.....á......ân.....chạm đến.....ân.... điểm đó....a...a.....a...sướиɠ quá....ưʍ...á....a....ha

- Rên thật hay....anh thao em sướиɠ lắm sao.....hửm....

- A......a....ân.....anh....a.....lang quân.......a..... thao thật sướиɠ.......a......ân.....

- Anh cũng sướиɠ.....em hút thật chặt....mềm nộn muốn đòi mạng anh

- Ha....ưʍ.....thật sâu....sướиɠ quá.....á ân.....a......a....cự vật thao em.....a....cự vật thao em sướиɠ muốn chết.....ân...ha

- Dâʍ đãиɠ.....anh yêu em.....anh thao em đến dục tiên dục tử mới thôi

- Trạch Nguyên......á.....á....ân......Trạch Nguyên.....ân....anh...yêu....thao đến...á Sướиɠ quá.....thao em chết.....a.....á.....

- Muốn chết dưới thân anh sao.....hửm

- Ân....a.....á....sẽ chết....a...ha....sướиɠ huhu...á.....em chịu không nổi....a....em ra....á....a....a

- Cùng anh ra....Ha...ưʍ....đợi một chút

Lưu Trạch Nguyên hẩy lên hơn hai chục cái liên tiếp chạm vào điểm G của cô làm cô triều xuy nước da^ʍ phun lên đầu khấc muốn bỏng, anh rút ra phun lên cửa huyệt của cô. Không bỏ lỡ giây phúc nào lại đâm phập vào trong, a để cô nằm xuống giường gác một chân lên vai anh.

- Haaaa....ưʍ......a....a...ư....anh... mệt .....a...a...em mệt....Trạch Nguyên..

- Anh chưa mệt.....

Anh nhếch mép châm chọc cô

- A....a.....ân.....ưʍ..... không được...á... sâu quá......ân.....nhẹ lại.....ưm

- Hưʍ.....em thật đẹp.....tiểu nương tử mặt đồ tân nương rất đẹp....ko mặt đồ càng đẹp...

- Á....a.....a.....ưʍ....nói bậy.....anh....a...

- Tiểu nương tử của anh.... thích anh thao em không.....

- Ân....ư.....a...a....thích.....ân....rất thích a.....sướиɠ quá.....ưʍ....thật thoải mái......

- Yêu anh không.....hửm.....

- Ân...huhu....ư.....ch..ết mấ..t......a....a.... Em yêu anh......Trạch...Nguyên

- Ha......yêu anh hay yêu cự vật của a

- Á....ha....a....yêu.....ư.....đều... yêu......ân...á...á

- Cô bé tham lam.....

Anh buông chân cô xuống ôm lấy vai cô cô đâm vào không biết mệt mỏi. Bạch Ngân Hy vòng chân qua lưng anh đẩy mông lên cao cùng anh kết hợp. Đến khi chân cô mỏi nhừ anh mới bắn ra. Đổ ập xuống người cô anh kéo tấm lụa đỏ đã ướt đẫm dâʍ ŧɦủy̠ quăng xuống đất. Nhặt lấy chăn bông đắp lại cho cô kéo cô vào lòng.

- Thật nhiều sức, 3 giờ sáng rồi.

- Đêm xuân 1 khắc đáng ngàn vàng, nương tử bây giờ làm nữa vẫn thừa sức.

- Đừng ...chịu không nổi

- Nương tử....anh yêu em

- Anh.....Trạch Nguyên.....

- Hưʍ.....sao thế... Khó chịu à...Anh làm em đau sao......

- Không phải. Em....em....Trạch Nguyên... em muốn cậu nhỏ đi vào.

Lưu Trạch Nguyên nhịn xuống tiếng cười ko để cô ngại ngùng anh nhẹ nhàng hôn lên tóc cô chen cự vật bán cương đi vào

- Sở thích này là của đàn ông.... Anh sợ em khó chịu

- Ưʍ.... không khó chịu...em yêu anh

- Ngoan....ngủ ngon....bảo bối.

Bạch Ngân Hy nằm lên tay anh ôm lấy anh vùi đầu vào ngực anh yên bình ngủ.

******

Bạch....bạch....bạch

- Á.....ha....a....ưʍ.....thật trướng.....a....

- Bị làm cả đêm mà vẫn thít chặt như vậy.....em đúng là vưu vật....

- Ân....a....ha.....a....a.... sướиɠ.....ưm ....

Sướиɠ chết mất.....quá lớn.....a....a

8 giờ sáng hai người nam nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quấn lấy nhau trên giường lớn đã hơn một tiếng đồng hồ và vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Tiếng thở dốc rêи ɾỉ tiếng âm thanh da thịt đánh vào nhau vang vọng khắp căn phòng lớn.

- A....a...a...anh....Trạch Nguyên....a... Mau bắn.....em chịu không nổi....ân... Sao còn chưa bắn.....a.....a...a

- Hàng của chồng em cao cấp ko...hửm

- Á.....á.....a.....ân.....em .... không được....ha.... em ra.....á......áaaaa

Lưu Trạch Nguyên đâm phập vào trong bắn ra một cổ tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hổi Bạch Ngân Hy cũng triều xuy lần hai trong buổi sáng. Anh ôm lấy vai cô đỡ cô dậy lại tiếp tục động thân đưa đẩy với tốc lực kinh động tâm can

- Ân....hư.....ha.....ưʍ.....a.....a.....a....á...ưʍ...

- Anh yêu em chết mất....Ngân nhi.....

- Ân....a......Trạch Nguyên.....a....a....ưm

Lưu Trạch Nguyên gặm lấy đầu vai cô mυ'ŧ vào đột nhiên anh cắn một ngụm lên vai gáy thơm tho của cô đến khi nếm được mùi máu tanh mới buông ra

- Áaa.....đau....ân....anh làm gì vậy....ha...cắn em....ưʍ....a...a.....

- Em có từng nghe đến người sói không. Bọn họ có một tuyến hương thơm khi làʍ ŧìиɦ sẽ phát ra để câu dẫn bạn đời.

- A.....a....ân...ha.....nhanh quá.... sướиɠ...

- Vị trí của tuyến hương đó là ở đây. Cắn lên nó em sẽ cả đời không thoát được anh.

Lưu Trạch Nguyên liếʍ lên vết máu hơi rỉ ra trên vai cô. Tà mị nói

- Ưʍ.....Trạch Nguyên....a.....a.....em cũng muốn cắn anh.....a...ha ....ân

Lưu Trạch Nguyên cười ra tiếng thân dưới càng đẩy mạnh hơn. Đẩy Bạch Ngân Hy đến cao trào liên tục phun ra dâʍ ŧɦủy̠, lại tiếp tục đâm thêm chục cái, cô lần nữa triều xuy lúc này anh mới phun tinh hoa ra.

Cô đổ ập xuống giường mệt đến nói không nổi. Anh kéo cô dậy để cô ngồi lên đùi anh. Nghiên đầu qua một chút chỉ chỉ liên phần vai gáy của mình

- Chỗ này....cắn một cái.....

Bạch Ngân Hy đang ôm vai anh cười cười thỏa mãn, rồi cô thật sự cắn xuống.

- Ưmm....răng của bà xã thật sắc ....

- Anh ....thật nghịch....

- Chỉ có em dám nói anh nghịch.

- Cũng chỉ có em được cắn anh

- Ừmm....

Bạch Ngân Hy vui vẻ ôm lấy anh vùi vào cổ anh.

- Ngân nhi....sau này chính thức làm vợ anh rồi.... không cần nhìn sắc mặt người khác..... không ai có quyền ức hϊếp em nữa.....có hiểu không.

- Chỉ cho mấy anh ức hϊếp e thôi

- Ừmm....

- Bảo bối của anh...thật muốn khảm em vào trong thân thể anh

- Ưʍ...

- Đừng mè nheo...anh sợ anh sẽ lại đè em ra làm tiếp...

- Không thể tin được...anh đúng là không phải người...

- Anh là lang...coi chừng anh ăn thịt em.