Còn Nhớ Tên Nhau

Chương 32: 2 ngày 2 đêm p3(18+)

     Cốc cốc cốc

-  thưa Nhị thiếu gia, cơm tối đến rồi.

- Biết rồi.

Nạp Lan im lặng để khay cơm xuống đất rồi quay về vị trí tiếp tục cuối mặt. Từ khi Nhị thiếu gia này quay về thì đến Cữu thiếu gia còn bị đè nén mà nghe theo, chưa bao giờ Nhị thiếu gia đưa ra quyết định mà do dự hay đổi ý, điển hình là phạt giai nhân. Có lần Lâm quản gia khuyên anh đừng tìm Bạch Ngân Hy nữa rốt cuộc anh bắt ông ta quỳ ở phòng thờ 1 ngày một đêm không sót một giờ. Nạp Lan như vậy là đã may mắn lắm rồi, được đứng dậy đi lên xuống lấy cơm hay lấy nước lấy chăn ga gối đệm. Quá may mắn cô không dám oán than nữa lời cô chỉ sợ chủ nhân sẽ phạt chết Bạch tiểu thư thôi.

Lưu Trạch Nguyên đi ra bưng đồ ăn khuya vào, là hai phần cháo sò điệp. Bạch Ngân Hy rất thích ăn hải sản nhất là mấy loại tôm cua sò ốc. Anh để hai bát cháo nóng hổi lên bàn. Bước đến thấy cô vẫn còn ôm chăn ngủ rất ngon lại không nỡ đánh thức. Anh chống tay nằm xuống trước mặt cô, nhẹ nhàng ôm vai cô vào lòng hôn lên đôi mắt phượng hôn lên gò má cao rồi hôn lên môi mỏng nhấm nháp tư vị ngọt ngào của cô, anh thấy cô khẽ nhíu mày lại đưa môi cường ngạnh cắи ʍút̼ mạnh làm cô thức giấc.

- Ưmmm...

- Chịu thức rồi? Ra đây ăn cháo.

- Không ăn nổi, để tôi ngủ?

- Em có chắc là không ăn?

- Không ăn, tôi muốn ngủ.

Anh ta bước đến bàn dài bưng lên bát cháu lớn đã nguội bớt rồi quay trở lại giường ôm Bạch Ngân Hy dậy, húp một ngụm lớn dùng môi đút qua cho cô. Bạch Ngân Hy trợn mắt lên nuốt cháo xuống. Có điều cháu nấu rất ngon mùi cũng rất thơm.

- Đừng...tôi tự ăn,đưa cháo đây cho tôi

- Sớm nghe lời phải tốt. Bướng bỉnh

- Anh... Quần áo của tôi đâu.

- 2 ngày 2 đêm này ko cần mặt quần áo, đều làm hoạt động ko cần quần áo mặc vào làm gì.

Vừa nghe xong Bạch Ngân Hy liền sặc. Cô nuốt xuống một ngụm rồi ho sặc sụa nhảy dựng lên mắng

- Anh ...cái đồ biếи ŧɦái... Anh điên rồi

- Tôi biếи ŧɦái vậy mới uy no dc em. Hôm nay đã làm nhiều rồi nếu muốn ngày mai còn đi được thì im lặng ăn rồi đi ngủ đi.

- Anh....

Bạch Ngân Hy quả nhiên ko dám nói nữa. Ăn xong anh ta cứ thế ôm cô đi ngủ không cho cô nhúc nhích cự quậy rời khỏi vòng tay anh...

******

- A...a...a...ha...ưʍ...

- Thả lỏng nào...đừng kẹp chặt như vậy...

Sáng sớm thức dậy họ đã bắt đầu hoạt động ngày mới tích cực. Bạch Ngân Hy vừa thức đã cảm nhận được hơi thở nặng nề của nam nhân phả vào gáy, cô càng hoảng hơn khi cảm nhận đc bộ phận phía dưới của a ta đang cương ngạnh chọc lên mông cô.

- A...đau...chậm lại...a...ưʍ...xin anh

Anh ta đặt cô nằm nghiên gác một chân lên vai mình rồi cường hãn đưa đẩy.

- A...không chịu nổi...huhu...mau ra ngoài... A ...ưʍ....

Từ lúc thức dậy đến giờ đã hoạt động 4 tiếng rồi. Anh ta cũng bắn ra 3 lần cả bữa ăn sáng cũng không ăn giống như chỉ cần ăn cô là anh đủ no rồi vậy. Còn tiếp tục nữa cô sẽ phát điên lên mất.

Lưu Trạch Nguyên buông chân của cô xuống nằm ôm cô vào lòng cự vật cường đại vẫn còn nằm trong u huyệt ko rút ra. Cứ thế mà chìm vào giấc ngủ trưa đến khi Nạp Lan gõ cửa mang cơm thì mới thức dậy. Ăn trưa xong xuôi, cô muốn đi tắm. Vô hồn bước vào phòng tắm khoá cửa lại cô mở vòi hoa sen kỳ cọ thân thể đưa một ngón tay vào cố rút hết tàn dư của anh ta ra. Vừa mò tìm được sữa tắm xoa bọt lên người thì cửa lại mở cạch . Anh ta bước vào.

- Anh ... Anh vào đây làm gì.... Sao anh lại vào được

- Đây là nhà tôi.

- Anh vào làm gì. Ra ngoài để tôi tắm một chút.

- Thân thể cô còn chỗ nào tôi chưa thấy?

Anh ta tiến đến đem cô áp lên cửa kính trong suốt bắt đầu sờ soạn, hai khối no tròn bị ép lên kính đến méo mó hình dạng. Trên người cô toàn là bọt sữa tắm, bồng bền trơn bóng. Mái tóc ước sủng rơi vài cọng trên mặt. Anh ta lại cương lên. Kéo mông cô hơi vễnh về phía sau đẩy cự vật vào.

- A..đừng...ân...đã làm quá nhiều...ư... ko chịu nổi nữa...đừng

- Em cứ xinh đẹp thế này làm tôi rất muốn ức hϊếp em.

- Ân...không....aaaa chịu không nổi...ư

Anh cầm lấy hai cổ tay cô kéo về phía sau nâng vai và ngực khỏi mặt kính, mông dáng chặt vào cự long tạo thành hình cung đang căng dây. Lấy thế đâm thật mạnh vào trong lấp đầy linh hồn của cô. Đâm hơn trăm cái anh rút phân thân ra bắn lên cái lưng xinh đẹp. Cô gái nhỏ xụi lơ trong vòng tay anh, mặc cho anh xả nước làm sạch vết sữa tắm, vết hoan ái trên người cô. Đến lúc Lưu Trạch Nguyên tắm xong đi ra ngoài đã thấy cô gái mệt mỏi ngủ thϊếp đi. Anh lấy thuốc mỡ bôi cho cô, đắp chăn cẩn thận, mặc lại quần áo rồi đi tìm Thần Hi bàn về chuyện phẫu thuật mắt.

- Mắt của Bạch tiểu thư khi nào có thể phẫu thuật.

- Nhị thiếu gia, càng sớm càng tốt.

- Tinh thần cô ấy đã tạm ổn định rồi, sắp xếp trong vòng 10 ngày tới phẫu thuật cho cô ấy.

- Dạ.

Xử lý xong việc anh mang cơm tôi quay trở lại phòng. Nạp Lan đang quỳ đột nhiên nói ra lời khiến anh hơi sửng sốt

- Nhị thiếu gia, anh ... Anh có thể phạt em thế nào cũng được em sẽ gánh hết, anh đừng dày vò cô ấy lỡ như...lỡ như cô chết đi em cũng ko sống thanh thản được.

Anh nhếch mép cười.

- Mở cửa

Lâm Nạp Lan lật đật đứng dậy đến mở cửa cho anh ta vào rồi cẩn thận đóng cửa lại. Bạch Ngân Hy vừa dậy thì nghe thấy "cạch" là tiếng đóng cửa. Cô khẽ cử động hạ thân không còn đau đớn nữa, nghe anh ta gọi đến ăn tối cô chống tay ngồi dậy đi từ từ về phía giọng nói. Cô phải ăn để sống. Cô sống "họ" mới được an toàn

Bạch Ngân Hy quay lại giường ngồi rồi dùng tay vuốt vuốt tóc.

- Tôi chải tóc cho em.

- Ko cần. anh đưa quần áo cho tôi đi

- Cãi?

Bạch Ngân Hy im lặng, anh ta thật sự đến chải tóc cho cô

- Tóc rụng nhiều như thế? Nhớ người đàn ông khác à?

- Mặc kệ tôi.

-Ở cạnh tôi ko dc nhớ đến người khác.

Bạch Ngân Hy im lặng, lại rơi nước mắt. Anh ta gằn giọng tức giận

- Khóc cái gì? Thân thể e giờ là của tôi. Mỗi giọt nước mắt đều là của tôi.

Lưu Trạch Nguyên hôn lên mắt cô hút hết nước mắt trên mặt rồi đẩy ngã cô xuống giường tiếp tục công cuộc trừng phạt 2 ngày 2 đêm của mình.

Anh ta nắm hai cổ chân cô vòng qua eo rắn chắc cong đầu gối đặt bàn chân xuống nệm tạo thành hình tam giác miệng anh đang ngậm một bên ngực hành hạ đầu nhũ đến sưng tấy, nhũ thịt bên kia cũng được bàn tay nắn bóp dày vò. Anh không mở rộng hoa huyệt mà kê cự vật đâm thẳng vào khiến cho cô gái đau đớn.

- Aaa...đau...đừng...ưʍ...đừng động ... đau quá...huhu...

- Đau thì tốt...hưm đau mới nhớ kỹ tôi.

- A...đừng...ra ngoài đi...ưʍ...đau...

- Hưʍ...thả lỏng ra...

Anh ta đâm vào không hề đợi cô thích ứng đã mạnh mẽ luân động, anh muốn cô đau khiến cô nhớ kỹ ngày hôm nay. Đưa đẩy được một lúc Bạch Ngân Hy nín dần thay vào đó là tiếng rêи ɾỉ mê người.

- Ưʍ...a...a...ân...ha...chậm một chút...a

Bạch Ngân Hy nỉ non từng tiếng khiến cho nam nhân càng bốc hoả dục tình, anh bắt hai chân cô giơ ngược về phía ngực chống tay xuống giường áp thân thể giữ lại là cho lưng cô gái cong lại mông cũng rời khỏi giường hoa huyệt hướng lên trên. Anh ta nhấp mông từ trên dùng sức tốc lực đóng xuống làm cô gái hét lớn.

- Aaa...quá mạnh....a...ân..quá đầy...a..

- A....thật chặt, làm nhiều như vậy mà vẫn chặt hẹp như thế.

- A...a...ko chịu nổi...ân...a....a

Đâm thêm chục lần anh rút phân thân ra bắn lên bụng phẳng lì của cô.

Lật người cô lại kê gối xuống bụng dưới anh ta tiếp tục đi vào đưa đẩy côn th*t đang ngập ngụa trong hang động ẩm ướt.

- A...ư...ân...a...sâu quá....ân..

Đột nhiên anh ta không động nữa Bạch Ngân Hy như từ thiên đường rơi xuống địa ngục. Cô nấc lên.

- Ân...đừng...ô...đừng dừng lại...ô...

- Nói lời nào nghe hay một chút tôi liền làm em đến dục tiên dục tử.

- Ô...ô anh ức hϊếp tôi...ân...a...a

Anh lại động vài cái rồi dừng lại

- Rên lên cho tôi nghe... Ngoan...

- Ô...huhu...đừng dừng lại...mau động cầu anh...ô...mau động....

- Không đủ êm tai..._phả một làn hơi lên vành tai kiều diễm lại đâm mạnh một cái

- Ân...a...mau động...anh ...mau một chút...ô...huhu...đến thao chết tôi đi.

Lưu Trạch Nguyên hai mắt tối lại hạ bộ luân động ko biết mệt mỏi cường bạo cô gái suиɠ sướиɠ khóc lóc nỉ non.

- A...a...ư...nhanh quá... thật thoải mái... ân..a...a...

Anh hai nâng chân cô lên để cô chỉ còn chống được hai tay lên giường  bắt đầu mạnh bạo đẩy xe.

- Áa..a...a...a...từ bỏ ... Quá sâu...sẽ chết

Anh đâm hơn hai chục lần liền bị u huyệt hút chặt mà bắn vào trong. Tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng dâʍ ŧɦủy̠ chảy ra ngoài tạo nên cảnh tượng da^ʍ mỹ vô cùng.