Chương 12: Ngứa ngáy
Hô hấp của hai người đều hổn hển, hơi thở giao nhau, gắn bó như môi với răng. Chu Lương Du vụng về cuốn lấy đầu lưỡi chui tới chui lui trong miệng cậu ta giống như một con rắn nhỏ, cậu ta học theo dáng vẻ của cô, đi đến tấn công bên trong khoang miệng, động tác mới lạ, thường xuyên va chạm vào hàm răng của đối phương, thỉnh thoảng sẽ có nước bọt từ trong miệng hai người chảy ra, theo khóe miệng chảy xuống dưới.
Ở trong nụ hôn sâu như thế, Trần Y Y tình cảm mãnh liệt mênh mông, hai tay nhỏ kích động sờ tới sờ lui trên lưng nam sinh, chậm rãi đi xuống bên dưới.
Theo phần eo, đi vào hạ thân nam sinh, nam sinh mặc quần nghỉ dưỡng, tay nhỏ của cô dễ dàng chui vào trong quần, nắm lấy côn ŧᏂịŧ hơi sưng lên.
“Ưm~”
Chu Lương Du vẫn luôn quy củ ôm lấy phần eo Trần Y Y, căn bản không có động tác khác, đột nhiên bị nắm lấy nơi ngày thường mình vẫn đi tiểu, không khỏi giật mình kêu lên thành tiếng, buông cái miệng nhỏ của cô ra, nhìn xuống bên dưới.
Chỉ thấy hai tay cô đã vươn vào, cầm lấy hạ thể của chính mình, hai mắt cậu ta không khỏi trợn to, vừa chờ mong lại sợ hãi.
Trần Y Y cách qυầи ɭóŧ sờ đến côn ŧᏂịŧ kia, trên dưới xóc, dần dần thứ trong tay cô trướng to, nóng bỏng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ bên trong tiểu huyệt của cô ngứa ngáy.
Tay Trần Y Y di chuyển bàn tay đang để ở bên hông mình đến giữa chân, đầu ngón tay thon dài lạnh lẽo chạm vào cánh hoa, thoải mái lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
“Sờ lấy chỗ này, thật ngứa.”
Đây là lần đầu tiên Chu Lương Du sờ đến hạ thể của phụ nữ, mặt cậu ta đỏ hơn bất kỳ lúc nào khác, đỏ đến mức có thể rỉ máu.
Xúc cảm đó, mềm mại lại nóng, khẽ giật giật, lập tức có một luồng chất lỏng tưới ướt đầu ngón tay.
“Thật thoải mái, tiếp tục, xoa nặng hơn một chút.”
Chu Lương Du nghe được lời cô nói, ôm eo cô, ngón tay tách ra hai mảnh hoa môi, nặng nề xoa nắn.
“Nhanh, nhanh cắm vào, bên trong rất ngứa!”
Cắm?
Chu Lương Du không quá rõ ràng, thế nhưng cậu ta vẫn làm theo lời dặn dò của cô, đẩy đáy qυầи ɭóŧ của cô ra, ngón tay thử thăm dò vào bên trong hoa huyệt, trong nháy mắt, ngón tay cậu ta đi vào nơi càng nóng hơn, tầng tầng lớp lớp mị thịt kẹp lấy, mυ'ŧ vào, muốn túm chúng nó đến nơi càng sâu hơn.
Chu Lương Du giật giật, rất khó rút ra, thật chặt.
“Ưm…” Trần Y Y kí©ɧ ŧɧí©ɧ bật ra tiếng rêи ɾỉ, du͙© vọиɠ trong cơ thể cô càng thêm mãnh liệt, nghĩ đến nam sinh này vẫn là tay mơ, động tác chậm, chính mình nên tới.
Cô nhìn thấy trên con phố trống trải ngoại trừ bọn họ chỉ còn một, hai người, vì thế kéo cậu ta đến một con hẻm nhỏ, cởϊ qυầи của cậu ta xuống, một côn ŧᏂịŧ hồng phấn nhảy ra, vừa thấy là biết chưa ai dùng qua.