Thích Bị Anh Làm

Chương 10

Lục Nhiễu thực sự sắp ngất đi vì lời nói của anh .

Thật sự là không biết xấu hổ, cô vươn tay gạt tay anh ra, "Anh bị bệnh à , tôi mặc thế nào không phải việc của anh? Chúng ta không liên quan gì, anh quan tâm tôi mặc như thế để làm gì ? tôi muốn mặc váy ngắn như vậy đó , cho dù không mặc quần áo đi ra ngoài cũng không phải việc của anh, mau để tôi đi, nếu không tôi sẽ gọi người. ”

Cận Nam Dữ chưa bao giờ thấy cô không nghe lời như vậy. Cô vẫn luôn ngoan ngoãn với chính mình, nhìn thấy vẻ mặt nổi loạn của cô, anh tức giận không chịu buông ra, cô đang mang áo xẻ ngực sâu nên khi anh và co đôi co qua lại áo rơi xuống vai và bị lộ ra nữa bầu ngực.

Bên trong vậy mà không mang áσ ɭóŧ.

Thao.

Sau khi Cận Nam Dữ chửi bới trong nội tâm, anh vươn tay kéo áo cô, lời nói dữ tợn vắt ra khỏi kẽ răng chất vấn cô: "Lục Nhiễu, mẹ nó em có cần thiếu thao như vậy không, không mặc ao lót đi ra ngoài ? Em chỉ mặc cái này để đi chơi thôi à? Em đang lo phát tao cái gì vậy, cần đàn ông thao em đến vậy à? "

Lục Nhiễu: "..." Cô nhìn xuống chính mình hiểu được anh nói cái gì, kiềm chế giải thích: "Tôi tuy rằng không có mặc áσ ɭóŧ, nhưng là tôi có dán đầṳ ѵú, quần áo này không mặc áo lót được , cho nên tôi dán ti . Dán miếng dán thì làm sao ? Đến tột cùng anh muốn sao , anh buông tay tôi ra. "

Nghe thấy lời cô nói, Cận Nam Dữ không thể tin được kéo áo của cô xuống , anh muốn kiểm tra.

Vừa rồi, bởi vì bị anh kéo quá mạnh , miếng dán ti trực tiếp rơi ra, không che được đầṳ ѵú của cô, đầṳ ѵú hồng nhuận xuất hiện ngoài không khí.

Mẹ nó đây là loại áσ ɭóŧ gì?

Cô vậy mà chỉ dán no rồi đi ra ngoài không mang áo ngực. Cô chính la sợ không làm anh tức chết mà.

Anh luôn không đồng ý với việc Lục Nhiễu mặc đồ ngắn hay hở hang ra ngoài, vì snh không muốn người khác nhìn thấy bất kì thứ gì trên cơ thể bạn gái anh.

Kết quả bây giờ tốt rồi , cô bảo chia tay anh , ngày đầu tiên sau khi chia tay, cô đã ra ngoài để dụ dỗ những người đàn ông trong bộ quần áo hở hang này.

Cận Nam Dữ đôi mắt đỏ như khát máu, Lục Nhiễu cảm thấy sợ hãi không thể giải thích được khi nhìn thấy ánh mắt của anh, cô muốn chạy trốn nhưng anh đã nắm lấy cổ tay cô "em chạy làm gì? Em sợ cái gì? Em sợ rằng anh sẽ ở trong xe tại chỗ thao em hả? Em đi chơi mà không mặc áσ ɭóŧ la muốn phát tao , chẳng phải vì ngứa bức , muốn câu dẫn đàn ông thao em sao? Anh sẽ làm em hết ngứa , thao bức em được không?"

Cận Nam Dữ vừa nói tay vừa chạm vào váy của cô, nhưng thay vì kéo váy xuống, anh lại cho ngón tay vào qυầи ɭóŧ của cô và xoa nắn nó.

Lục Nhiễu kinh hãi khi thấy anh thực sự định làm trong chiếc xe này, ngay giây tiếp theo cô đã duỗi thẳng chân ra và đá vào mặt anh .

Cận Nam Dữ bị đá vào mắt, che mặt đau đớn, thấy vậy, Lục Nhiễu nhanh chóng mặc lại áo, mở cửa rồi bỏ chạy.

Khi Cận Nam Dữ nhìn thấy cô bỏ chạy, anh xuống xe muốn đuổi theo cô.

Lục Nhiễu vốn dĩ muốn chạy về khách sạn, nhưng khi cô vừa đi ra thì đã thấy vài cảnh sát đang tuần tra bên cạnh, vừa nhìn thấy cảnh sát, cô liền chạy tới, nắm lấy tay viên cảnh sát và nói: "Giúp, giúp tôi, anh ta vừa rồi muốn Kéo tôi vào xe và cưỡиɠ ɧϊếp tôi. "

Lục Nhiễu bây giờ quần áo xộc xệch, đầu tóc rối bù, hình như đã làm gì đó, váy cũng bị rách.

Sau khi hai cảnh sát nhìn thấy điều này, họ đã bảo vệ cô , Cận Nam Dữ bước tới và thấy cô được bảo vệ bởi hai cảnh sát, anh đi tới.

Lục Nhiễu chỉ tay về phía anh, giọng run sợ nói với cảnh sát: "Chính là anh ta, vừa rồi tôi đang đi trên đường, anh ta đột nhiên trói tôi lại và cho lên xe để cưỡиɠ ɧϊếp tôi, anh ta Chắc chắn là một kẻ hϊếp da^ʍ, nhanh lên bắt giữ anh ta. "

Hai cảnh sát lập tức khống chế tay anh khi nghe thấy điều này.

Cận Nam Dữ còn đang phát ngốc vì lời nói của cô , chưa kịp phản ứng anh bị cảnh sát khống chế bằng hai tay và không thể di chuyển, Cận Nam Dữ tức giận nhìn Lục Nhiễu , mặt anh xanh mét "Lục Nhiễu , dừng đùa nữa, em giải thích cho bọn họ rõ ràng, tôi đâu là kẻ hϊếp da^ʍ, em không biết tôi sao? "

Lục Nhiễu càng thêm sợ hãi trốn tránh: "Tôi không biết hắn, thật sự là không biết hắn, hắn làm sao biết tên của tôi? a, thật đáng sợ, như thế nào có loại này biếи ŧɦái, các anh nhanh đem hắn bắt nhốt hắn ta lại, bằng không tôi khẳng định có nguy hiểm.”

Hai cảnh sát nghe thấy vậy liền đá Cận Nam Dữ và cảnh cáo anh: "Thành thật với tôi, cô gái xinh như hoa, còn dám làm gì cô ấy, mau về đồn cảnh sát cho chúng tôi."

Cận Nam Dữ bị bắt đi, anh vùng vẫy nói: "Không, không, đừng nghe lời cô ấy nói bậy, tôi hoàn toàn không phải kẻ hϊếp da^ʍ, tôi không định cưỡиɠ ɧϊếp cô ấy, tôi là bạn trai của cô ấy, tôi thật sự là bạn trai của cô ấy. Chúng ta đang nói chuyện Cô ấy chỉ đang giỡn với tôi mà thôi. "

Lục Nhiễu sợ tới mức che ngực, "Thật là kinh khủng, tất cả những kẻ hϊếp da^ʍ đều dùng thủ đoạn này sao? Không tin hắn, hắn là kẻ dối trá, tôi hoàn toàn không biết hắn, hơn nữa tôi còn độc thân, tôi không có bạn trai. "

“Nói thật đi , phạm tội mấy năm nay rất nhiều cách giả làm bạn trai?” Hai cảnh sát nghe được lời này càng tức giận, không thèm nghe Cận Nam Dữ giải thích,trực tiếp bắt giữ anh . Hãy đứng dậy đi vào đồn cảnh sát, ấn vào xe cảnh sát.

Lục Nhiễu thở phào nhẹ nhõm khi thấy anh lên xe cảnh sát.

Thu dọn quần áo xong cô quay người về khách sạn trả phòng, cô không thể ở khách sạn này nữa, anh đã biết khách sạn này nên trả phòng và tìm một khách sạn xa hơn.

Lay hoay nãy giờ cũng đã hơn mười giờ, Lục Nhiễu làm xong liền nhìn thấy WeChat điện thoại di động.

Mộ Lâm đã gửi cho cô một tin nhắn WeChat hơn một giờ trước nói rằng mình đã đến khách sạn, sau đó nói sẽ đi xem phòng vào chiều mai.

Cô trả lời là ok.

Sau khi trả lời , cô đặt điện thoại sang một bên, chuẩn bị đi tắm rồi đi ngủ.

Không biết bây giờ Cận Nam Dữ đang ở đồn cảnh sát như thế nào , tốt nhất nên giam anh ta vài tháng để anh ta thành thật.

Cô không biết tại sao đêm nay anh lại đến với cô và nói những lời nhục nhã như vậy.

Lục Nhiễu đang tắm nhìn ngực mình , Cận Nam Dữ nắm lấy mạnh tạo nên một vết đỏ, nhìn xuống liền nhìn thấy miệng hoa huyệt, cách đó không lâu Cận Nam Dữ đã đưa một ngón tay vào, cô nhanh chóng rửa sạch hạ thể.

Bị bàn tay Cận Nam Dữ chạm vào cô cảm thấy rất ghê tởm.

Trong khi cô đang tắm, cô nhìn vào phòng tắm mù sương.

Cô đột nhiên tự hỏi làm thế nào mà cô lại quyết tâm thích một người đàn ông như cận Nam Dữ

.

Có lẽ là vì mặc dù người đàn ông này nói những lời khó chịu và làm bẽ mặt cô bằng nhiều cách khác nhau, nhưng có vẻ như lần nào anh cũng có thể xuất hiện khi cô cần anh nhất.

.....

Kể từ khi cận Nam Dữ trả lại bức thư tình của Lục Nhiễu cũng khiến cô ngừng thích anh , Lục Nhiễu đã thực sự rời xa anh.

Cô chưa bao giờ xuất hiện trong vòng 100 mét với anh, Lam Âm mời cô ra ngoài, nhưng cô từ chối chấp nhận và tiếp tục học tập với sự tập trung cao độ.

Ban đầu cô bị điểm kém ở trường, nhưng nhờ sự sỉ nhục của Cận Nam Dữ , cô từ bỏ và không muốn tiếp tục thích anh nữa, vì vậy cô đắm mình trong biển học tập học như điên, điểm số của cô tăng lên sau đó.

Khi đến kỳ thi tuyển sinh đại học, cô đã trở thành người đứng đầu lớp, mặc dù có hơi ngượng ngùng khi nói rằng người đứng đầu lớp so với điểm chung của trường, nhưng là người đứng đầu lớp, là lớp đứng cuối cùng so với những lớp khác. Nhưng cô lại thi được điểm cao và đậu vào trường Thanh Đại.

Năm đó chắc chắn là khoảng thời gian huy hoàng nhất trong cuộc đời cô, cô hiệu trưởng vui mừng đến mức gọi điện cho mẹ cô và mời cô đi ăn tối, nói rằng cô giúp ban thường có sĩ diện.

Về phần Lam Âm , điểm của cô ấy chỉ ở mức trung bình, không biết có phải cô ấy tập trung vào việc hẹn hò hay không nên đã không chăm chỉ học tập, cô ấy cũng miễn cưỡng vượt qua ba kỳ thi.

Mặc dù cô không quan sát Cận Nam Dữ một cách đặc biệt, anh được nhận vào Đại học Thanh Đại với số điểm cao nhất, anh là sinh viên khoa học số một trong kỳ thi tuyển sinh đại học ở thành phố của họ. Ngay cả khi cô không đi tìm hiểu cũng biết được.

Khi trước đây cô thích Cận Nam Dữ , cô đã mơ ước được thi vào đại học cùng với anh ấy. Mặc dù cô không thể ở bên anh ấy, nhưng cô có thể học cùng trường đại học với anh .

Nhưng trong lòng cô rõ ràng biết điều, cô không thể vào học đại học như thế này, không ngờ rằng khi cô không thích anh nữa , bằng cách nào đó lại thi vào cùng một trường đại học với anh. Mặc dù một người được nhận với điểm cao nhất và người còn lại được nhận với điểm thấp nhất, nhưng ít nhất cô đã được nhận ...

Khi Lam Âm thấy cô đạt điểm cao như vậy, cô ấy đặc biệt chúc mừng và kéo cô ấy đi mua quần áo, nghĩ rằng cô ấy đã được nhận vào trường đại học Thanh Đại , bạn trai của cô ấy cũng được nhận vào trường đại học Thanh Đại về sau có thể quang minh chính đại mà đi để trường Đại học Thanh Đại.

Lục Nhiễu vẫn rất sợ Cận Nam Dữ vì vậy ngay cả sau khi cô được nhận vào một trường đại học, cô cũng hiếm khi gặp anh, ngoại trừ một số cuộc gặp không cần thiết.

Cảm ơn bữa tiệc của thầy sau khi tốt nghiệp cấp ba, vì sau khi tốt nghiệp cấp ba, cô ấy cũng không sợ phát hiện có bạn trai, Lam Âm đã công khai đưa Cận Nam Dữ đến bữa tiệc tối, không sợ bị hiệu trưởng mắng , mặc dù mọi người từ lâu đã biết rằng hai người họ đang ở cùng nhau.

Từ khi Lục Nhiễu bị anh nhục nhã, cô với Cận Nam Dữ không gặp nhau nữa.

Cô không dám nhìn Cận Nam Dữ trong suốt buổi tiệc , vì vậy cô chỉ ngồi riêng mà ăn.

Lam Âm nói với Lục Nhiễu rằng cô ấy sẽ rời đi với Cận Nam Dữ và lặng lẽ bảo đi thuê phòng ở một khách sạn gần đó.

Lục Nhiễu không có hứng ăn uống, chuẩn bị rời đi, trước khi đi cô nhận được điện thoại của Lam Âm.

Lam Âm nhờ cô mua giúp cô ấy bαo ©αo sυ.

Khi nghe cô ấy nói muốn nhờ mua bαo ©αo sυ cho hai người thì cô nhanh chóng từ chối, Lam Âm năn nỉ cô nói rằng sau khi mua bαo ©αo sυ thì gửi tận cửa phòng là được rồi, mua giúp cô ấy , cô ấy không muốn mang thai sau khi tốt nghiệp trung học.

Nghe vậy, Lục Nhiễu trong lòng than thở, cô ấy không muốn mang thai, thì kêu Cận Nam Dữ đi mua ... Cô ấy lại muốn cô mua làm gì?

Nếu không tốt, người ta không đeo bαo ©αo sυ vì họ muốn bạn có thai.

Hoặc có thể mọi người chỉ không muốn đeo bαo ©αo sυ ... Mặc dù cô không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này, nhưng một người nào đó trong lớp đã nói ở trong sách cấm rằng đàn ông cảm thấy thoải mái nhất khi họ không đeo bαo ©αo sυ.

Cô không nỡ từ chối nên giúp cô ấy, mang thai ở tuổi này thật sự không tốt chút nào. Nhưng không có cửa hàng tiện lợi nào gần đây, vốn dĩ cô muốn tìm một cửa hàng tiện lợi, nhưng tìm hai ngã tư lại không thấy cửa hàng tiện lợi nào, cuối cùng cô cũng tìm được một cửa hàng, hơi xa. Sau khi mua xong, cô định đi thì bị hai gã cứng cỏi trong ngõ vây quanh, hai gã say rượu vây lấy cô hỏi: "Em gái đi đâu vậy? Có cần anh trai đưa về không?"

...