Sở Nguyệt Hà nhíu mi nhìn chằm chằm hắn, không muốn dễ dàng thỏa hiệp, nàng đương nhiên để tâm an nguy cho nữ nhi Nguyệt Nha quốc, nhưng muốn giống như kỹ nữ mà dâng lên thân mình, nàng sao làm nổi?
Ngạo khí của nàng, cố chấp chọc giận Hách Thiên Kình của nàng, khi hắn lại lần nữa đè lên thân thể của nàng, bàn tay to đè thật mạnh lên tuyết trắng cùng xương quai xanh của nàng. “Ta nghĩ ngươi còn chưa rõ ràng tình trạng của bản thân? Hiện tại, ngươi đã không còn là tiểu thư hoàng tộc cao quý nữa rồi!”
Lời này giống như một lưỡi đao nhọn, đâm vào lòng của nàng! Trong lời nói hắn nhắc nhở quốc gia nàng đã bị hủy diệt! Nhưng cho dù quốc gia không còn, nàng vẫn là huyết mạch hoàng tộc duy nhất của Nguyệt Nha quốc còn tồn tại, vô luận như thế nào nàng cũng phải bảo vệ tính mạng của con dân Nguyệt Nha quốc! Phẫn nộ, hận ý cùng tuyệt vọng tràn ngập trong ngực, nàng thống khổ quay đầu, nhắm chặt hai mắt.
Đôi mắt nàng không chảy một giọt nước, bộ dáng quật cường này làm cho tim hắn bỗng dưng đập mạnh......
Cảm giác khó chịu trong lòng làm cho hắn tức giận! Hừ! Chẳng qua cũng chỉ là một tù nhân, hắn muốn nàng là may mắn của nàng! Bàn tay to của hắn đi xuống, thô lỗ lột xuống xiêm y đã sớm bị xé nát trên người nàng.
Ngay sau đó nàng toàn thân trần trụi, vẫn cố chấp bế nhắm mắt, cắn chặt răng, lại chỉ không nhịn được thân thể run run......
Hách Thiên Kình nheo mắt lại, tinh tế xem kỹ cơ thể nữ nhân dưới thân. Đẹp như tượng tạc!Du͙© vọиɠ đột nhiên thức tỉnh, buộc hắn kiềm chế đến phát đau.
Da thịt tuyết trắng...... Tay hắn hạ xuống cơ thể nàng, mỗi một lần đυ.ng chạm đều khiến nàng run rẩy.
Bàn tay to của hắn lướt qua đỉnh vυ' cao ngất của nàng, đầu nhũ bị vân vê run run mà đứng thẳng lên. Hắn hừ ra một tiếng cười khẽ lạnh như băng, tăng thêm lực đạo, thô bạo xoa bóp, ở trên da thịt tuyết trắng tạo ra dấu tay đỏ tươi, kiều nhũ bị chà đạp đến thay đổi hình dáng.
Đau! Nàng chưa bao giờ bị nam nhân đối đãi như vậy, hóa ra là khủng bố đến vậy, hắn đang muốn làm nàng sợ hãi? Hắn thô bạo muốn cho nàng ngất đi, nàng cắn chặt khớp hàm, nhịn đau, co chặt thân mình, cũng không để ý dù làm gì cũng trốn không thoát tàn sát bừa bãi vô tình của hắn.
“Hừ, như vậy đã chịu không nổi sao?” Ngữ điệu quỷ mị lạnh như băng ở bên tai nàng vang lên. Hắn vươn ra tay còn lại, hai tay vô tình đối đãi hai vυ' mềm mại.
Hắn “Duyệt qua vô số người”, hiểu được cách làm cho nữ nhân khoái hoạt, đương nhiên cũng biết làm như thế nào cho nữ nhân thống khổ, chính là muốn xem bộ dáng thánh nữ làm ra vẻ quật cường của nàng!
Bỗng nhiên dừng động tác lại, hắn cúi đầu, khẽ liếʍ vành tai của nàng, lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ một trận run run. “Còn chịu được không......” ngữ điệu ôn nhu lại làm người ta phát run.
Tuyệt vọng nhắm chặt mắt, việc còn chưa trải qua, nàng đã có thể đoán được sắp gặp phải đối đãi tàn khốc như nào, tuy rằng sợ hãi cũng đã không còn lựa chọn , nàng giao ra thân mình, cùng ác ma giao dịch......
Hắn lại lần nữa ngồi dậy, tầm mắt hạ xuống, thấy hai chân thon dài mà mảnh khảnh, xúc cảm làm cho hắn gần như muốn cúi đầu hôn môi, nhưng một nữ nhân mất nước cũng không xứng để cho hắn làm loại sự tình này. Nếu mỹ nhân ngư có chân, đại khái cũng dài như vậy đi? Ánh mắt hướng lên trên, xẹt qua lỗ rốn khéo léo của nàng, cùng vùng bùng bằng phẳng, rồi sau đó, tầm mắt lại hạ xuống chuyển thật nhanh qua giữa hai chân nàng, tam giác thần bí kia, làm du͙© vọиɠ hắn xúc động đau đớn, hắn rất nhanh cởi bỏ qυầи ɭóŧ, làm cho du͙© vọиɠ có thể thoải mái hơn chút.
Khóe miệng khẽ nhếch, hắn đối với cơ thể nữ nhân dưới thân phi thường vừa lòng, đợi lát nữa cùng nàng ân ái nhất định thập phần mất hồn!
Đột nhiên! Hắn thô bạo nâng cao chân trái của nàng, hành động này làm đau nàng, nàng sợ hãi mở mắt ra, chống lại khuôn mặt ma quỷ bàn lãnh khốc. Bỏ cuộc! Nàng bỏ cuộc! Trong đầu vang lên tiếng tiểu cô nương khóc lóc cầu xin, miệng nàng lại phát không được âm thanh......
Ngay sau đó, ngón tay to dài không chút nào thương tiếc tiến vào mật huyệt mềm mại của nàng, không có gì dễ chịu, hắn xâm nhập giống như một cây đao, đâm thủng nhu nhược của nàng.
Không có thương hại, không dừng lại, ngón tay hắn ra vào rất nhanh, ánh mắt chăm chú hướng khuôn mặt tái nhợt đổ mồ hôi lạnh của nàng, đột nhiên lại có chút do dự......
Cơ thể nữ nhân vì đau đớn mà vặn vẹo lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ giác quan của hắn! Hắn nheo mắt lại, lại thăm dò sau hơn chút, cho hai ngón tay vào mạnh mẽ xâm nhập dũng đạo, tàn khốc va chạm, ý đồ cướp đoạt chút ý chí kiên trì còn sót lại của nàng......
Nàng hận hắn! Thân thể đau đớn làm cho nàng thống khổ, sinh mệnh con dân Nguyệt Nha quốc đặt ở trên vai làm cho nàng không thể cứ như vậy chết đi!
Từng nghĩ đến lớn lên có thể tìm được người yêu ôn nhu phó thác cả đời, có thể trao thân mình thuần khiết hiến dâng cho người yêu duy nhất, vì sao lại làm cho nàng phải chịu nỗi đau triệt nội tâm nước mất nhà tan? Vì sao gặp phải nam nhân ma quỷ này...... Nàng vì thân phận bản thân, vì nhan sắc này cảm thấy bi ai.
Dùng hết một tia lý trí cuối cùng, nàng phẫn hận nhìn chằm chằm hắn. Nhục nhã với cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị xâm phạm một cách vô tình cùng với hạ thân liên tục truyền đến đau đớn khó chịu, lấn át hết cảm xúc của nàng, còn cố gắng bình tĩnh mà nhìn, nhất định phải nhớ kỹ bộ dáng hắn, đây là kẻ địch cả đời của nàng!
Đôi mắt lãnh khốc như ma quỷ cùng lúc đối diện nàng, lại giống như đang ngắm một con vật bị xâm phạm!
Trước mắt như có mây đen che phủ, đầu đau nhức vô cùng, từ hạ thể tới trái tim truyền tới một từng trận đau đớn, nàng cuối cùng lâm vào hôn mê......