Nhận được cái lắc đầu của cô,Tô Hàn cũng không chờ đợi thêm anh liền cúi đầu hôn lấy nơi vung tròn, còn tà ác dai cắn trong miệng không thả ra, đổi lại tiếng nức nở của Tử Kiều..
- Hức..đau em..ư..
Không đau lắm nhưng tê dại khiến cô không thể không bật ra tiếng nũng nịu.
Tô Hàn yêu thương liếʍ lên nơi đã cắn, mê luyến liếʍ láp nụ hoa màu hồng.
- Ư....
Đột nhiên nụ hoa bị ngậm lấy, khiến cô nhịn không được ưm một tiếng, tay nhỏ bé nắm chặt cánh tay anh, mặt hồng hồng. Nụ hôn dài đúng tiêu chuẩn vừa rồi đã gần như lấy hết sức lực của cô, Tử Kiều mềm yếu dựa vào ghế sofa. Tô Hàn mỉm cười nhìn đôi mắt như say của cô gái nhỏ, anh trực tiếp cởi cái qυầи ɭóŧ màu hồng nhạt ném qua một bên. Anh để cô nằm trên sofa rộng lớn, lại chôn vào giữa hai chân cô.
- A....Ông xã...
Dòng điện mãnh liệt trực tiếp nhập vào bụng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mỗi dây thần kinh của cô căng cứng. Bụng cô run rẩy, nhưng lưỡi anh vẫn không buông tha cho cô, thậm chí ngày càng mυ'ŧ mạnh hơn..
- Ông xã....không cần, không cần… A..a…
Tử Kiều dù đã biết qua cảm giác này,mỗi lần làʍ t̠ìиɦ Tô Hàn đều sợ cô bị đau.Anh luôn chăm sóc tận tình.Nhưng mọi lần như thế cô thật sự muốn chết, cả người cô run lên như lá rụng. Tứ chi vô lực xụi lơ trên ghế sofa, bụng run rẩy trào ra dòng nước ấm áp.Nơi vung tròn vẫn được anh âu yếm, khiến phản ứng của cô càng nổi lên mãnh liệt..
- Bảo bối,mở rộng chân một chút..
Thỏa mãn nâng người lên chen giữa hai đùi cô, anh nhanh chóng cởi khăn tắm.Ôm cô dậy khỏi sofa, anh để cô từ từ giạng chân ngồi trên chân anh, cứ thế từ từ ngồi xuống chấp nhận nơi cứng rắn của anh..
- A...Ông...xã...hức...
- Ư..
Để toàn bộ nơi mạnh mẽ đàn ông nóng bỏng xâm nhập vào trong nháy mắt, cả người Tử Kiều mềm nhũng dựa vào đầu vai Tô Hàn, hai chân bị anh nhẹ nhàng giữ lại.
- Ông xã...chỗ đó...chỗ đó..em..khó chịu quá..
Tử Kiều bật tiếng được tiếng không..
- Ngoan, em thả lỏng một chút..
Tô Hàn lập tức nâng mông cô lên, làm cô đỡ khó chịu hơn. Tô Hàn rất thích làʍ t̠ìиɦ như vậy, như thể cô đều bao trọn anh vào trong. Hưởng thụ khít chặt,anh thở dài mới chậm rãi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bắt đầu rút ra đâm vào.
- A...nhẹ..nhẹ thôi anh..
- Bà xã à, em thích không, có phải rất dễ chịu đúng không?
Môi anh dán sát bên tai cô, nói những lời ái muội cực nhỏ.Lời nói của anh khiến Tử Kiều càng thêm thẹn thùng, trực tiếp chôn trên cổ anh không chịu ngẩng đầu, vệt đỏ đã lan từ mặt đến hai tai.
- Hức..ư...a...
Cô rất không muốn phát ra những thanh âm thế này, nhưng hiển nhiên thân thể và cái miệng nhỏ hoàn toàn phản bội lý trí của cô.Ôm chặt lấy cổ anh, cả người cô lúc lên cao lúc xuống thấp theo từng kí©ɧ ŧɧí©ɧ của anh..
- Tử Kiều ngoan, ôm chặt anh nào...ư..
Anh say đắm gọi tên cô, tận tình rong ruổi trong cơ thể thơm ngát của cô, đem tất cả tình yêu và tích tụ của anh rót vào trong cơ thể của cô gái duy nhất anh yêu.
Ba năm trước mọi thứ chỉ dừng lại hai chữ đơn thuần tại căn phòng này.Nhưng hiện tại họ là cuộc đời của nhau.Mà đời người thì chỉ cần có hai lần hạnh phúc là đủ. Một là gặp đúng người, hai là cùng nhau đi đến cùng. Những năm tháng còn lại, sóng gió là bạn, bình an là bạn, nghèo nàn là bạn, vinh hoa là bạn, ấm áp là bạn, tất cả ánh mắt cũng là bạn.
Mọi thấy đều hóa hư không bởi vì chúng ta có nhau.
????????????????⬅️⬅️⬅️⬅️
8.3 Vui vẻ nhé mn.????????????