Nữ Phụ Phác Gục Nam Chủ

Quyển 2 - Chương 32

Chu Mẫn xoay người rời đi, không muốn ở lại chỗ này nữa, Liễu Hạo Ngọc cũng không ngăn cản, chỉ là nhẹ giọng mở miệng, "Mang Giang tiểu thư đến phòng ngủ chính nghỉ ngơi!"

"Em muốn ngủ phòng dành cho khách, em muốn ngủ một mình!" Chu Mẫn vừa nghe Liễu Hạo Ngọc phân phó, còn chưa ra khỏi cửa đã xoay người nhìn Liễu Hạo Ngọc kháng nghị, cô không muốn cùng Liễu Hạo Ngọc ngủ cùng nhau! Quá áp lực......

"Em có hai lựa chọn, một là ngủ phòng ngủ chính, hai là cái khác sao...... tôi tin tưởng em sẽ không thích lựa chọn thứ hai đâu......" Liễu Hạo Ngọc đối với kháng nghị của Chu Mẫn cũng không có để ở trong lòng, tuy rằng bóng dâng dựa vào trên bệ cửa sổ vẫn không nhúc nhích, nhưng là ý cười trong ánh mắt của hắn lại làm Chu Mẫn đứng ở cách đó không xa cảm thấy rất bất đắc dĩ, bởi vì đó là một loại áp lực tinh thần!

Chu Mẫn sau vài giây đối diện Liễu Hạo Ngọc, lúc hắn hơi nhướng mày, rốt cuộc lại lần nữa thỏa hiệp, xoay người giận dỗi rời đi, vừa ra khỏi cửa, đã bị một lão giả đột nhiên xuất hiện từ bên cửa không một tiếng động làm cô run rẩy.

Búi tóc, mặc sườn xám cách tân, thần sắc lãnh đạm rũ mắt nhìn cô. Ở phòng khách hiện đại mười phần, giống như là diễn viên kịch chạy nhầm phim thời đại. Quản gia này xác định không phải tới khôi hài hoặc là ông xác định ông không phải từ phim trường mới trở về, chưa kịp tẩy trang?

Chu Mẫn nhìn thư phòng cổ kính phía sau, lại nhìn lão giả trước mặt, nghĩ lại lão quản gia tiếp họ ở cửa trang viên, tựa hồ cũng mặc một thân đường trang.

Chu Mẫn liền không khỏi lớn mật suy đoán, Liễu Hạo Ngọc tuyển chọn người hầu như vậy, sẽ không từ nhỏ học tứ thư ngũ kinh chứ! Hắn sẽ không......

Cô có phải hay không từ trước học đại học giả a?!!

484 nghe được những suy đoán trong tâm trí Chu Mẫn, dần dần trong không gian hư vô có một thân ảnh mơ hồ hơi cứng đờ, đầy mặt xanh đen, nó đã không ngừng một lần muốn bẻ đầu óc Chu Mẫn ra xem trong đầu cô rốt cuộc là cái gì.....

Nhưng có thể khẳng định, nhất định không phải cái gì bình thường..... Nếu không tại sao tâm điểm cô chú ý luôn không ở trọng tâm câu chuyện!

Chu Mẫn đi theo bóng lưng quản gia ngẩng đầu ưỡn ngực không ai bì nổi, xuống lầu hai đi về phía một gian phòng bên trong, đưa Chu Mẫn tới cửa, ông làm tư thế mời, liền lui đi ra ngoài, Chu Mẫn quay đầu lại nhìn bóng dáng ông thẳng lưng rời đi, đầy bụng nghi hoặc đẩy cửa ra.

Phòng bố trí chủ yếu là màu sắc đen trắng, đường nét đơn giản, trang trí khiêm tốn xa hoa, thời thượng lại hơi lạnh, rất giống cảm giác Liễu Hạo Ngọc cho dành người ta, nhìn ôn tồn lễ độ kỳ thật lạnh khó có thể tiếp cận!

Bất quá nhìn cái giường lớn này ước chừng có ba thước này, ở trên giường lăn thế nào cũng được a......

Chu Mẫn trong đầu xuất hiện ý nghĩ, tức khắc làm chính cô hận không thể lấy khối đậu phụ đập chết mình, chẳng lẽ là mỗi lần nhìn thấy nam chủ đều là bị lăn qua lộn lại quan hệ " vận động ", tam quan của cô biến đổi khó có thể nắm bắt......

484 nhìn ký chủ nhà mình hiện lại nghĩ lung tung, đã không biết nói cái gì cho phải.....quên đi, nó đã không muốn quản nữa, "ký chủ số 250, tình tự thăng cấp hệ thống còn có ba ngày liền có thể một lần nữa sử dụng, ba ngày sau, bổn hệ thống sẽ không nhắc nhở, hệ thống phù trợ đều sẽ tự động bất chức năng sử dụng!"

"484, ngươi đã thật lâu không cùng ta nói chuyện......"

"Ký chủ, thỉnh không cần cẩm thấy hiếm thấy, không cần về sau lại nói ta không có nói trước báo cho cô....."

"484, ta phát hiện ngươi có điểm mang thù a!"

......484=.=

Chu Mẫn không thấy 484 trả lời, liền biết hệ thống kia lại ngạo kiều......

"Ký chủ, ta nhắc nhở cô, cô ở thế giới này nỗ lực học tập vài thứ, cuối cùng là có thể mang đi, cho nên thay vì nghĩ một ít có không, không bằng nhân cơ hội hảo hảo đi theo bên cạnh nam chủ học tập một vài thứ, gia tăng một chút chỉ số thông minh khiến cho người ta gấp gáp kia! Như vậy ở thế giới sau cũng sẽ có chuẩn bị vô hoạ......" thanh âm 484 lại lần nữa truyền đến, nó cũng không muốn để ý đến cô, nhưng đây là ký chủ nhà mình, thật là tan nát lòng!

"Hắn?! Liễu Hạo Ngọc thay đổi thất thường, nhìn không thấu bạch tuộc đen biển sâu!?"

Này, này lại là biệt danh gì!!

484 che mặt, thật muốn đổi ký chủ a...... Nam chủ ngươi thật đáng thương ......

"Ký chủ, xin đừng cần tùy ý thêm biệt danh cho nam chủ! Hơn nữa, mỗi một nam chủ ngoại trừ số mệnh ra trí tuệ cũng không thể tách rời, trên người bọn họ cũng sở hữu thực lực tuyệt đối, mà thực lực kia chính là thứ ngươi có thể sưu tầm, đừng tưởng rằng bổn hệ thống chỉ là đơn giản bạch bạch bạch a...... Chúng tôi cũng là hệ thống tiên tiến! Cũng có ý nghĩa......"

"Ý nghĩa?! Mi gạt ta đúng không! Chúng ta còn không phải là hệ thống thịt văn sao sao? Ta tới nơi này cái gì cũng không có làm, đã bị nam chủ các loại áp đảo bạch bạch bạch bạch không phải sao, không bạch còn không được, không bạch đi không được...... Ngươi một lần nữa khuyến khích tôi bạch bạch bạch.... Ba ba ba....." Chu Mẫn vừa nghe 484 nói chính mình là hệ thống cao cấp, liền các loại chửi bới, nhớ tới những thứ này, nàng liền cảm thấy đặc biệt nghẹn khuất......

Vốn cho rằng đây chỉ là vì thay đổi kết cục bi thảm của nữ phụ, nhiệm vụ hoàn thành chấp niệm của các nàng, nhưng sau khi tới đây mới phát hiện căn bản không phải như vậy! Nó không phải là tất cả!!

Ngày khi 484 cùng Chu Mẫn đang tranh luận kịch liệt, Liễu Hạo Ngọc dựa vào cửa sổ nhìn theo Chu Mẫn rời đi, ánh mắt liền chậm rãi trở nên bình tĩnh không gợn sóng, nghiêng đầu nhìn kiến trúc như con kiến nhỏ trên sườn núi, nhìn đồng hồ đeo tay, lẩm bẩm nói, "Tới rồi..."

Vừa dứt lời, cảnh vệ ở sườn núi bắt đầu sáng lên đèn nê ông, thấy chỉ thị, Liễu Hạo Ngọc từ ngăn kéo thư án lấy ra một cái quang bộ đàm phát sáng, mở ra, "Để cho bọn họ trực tiếp đi lầu một! Tôi ở nơi đó chờ bọn hắn...... Hãy nhớ kỹ quy tắc......"

"Vâng, tiến sĩ!"

Buông bộ đàm xuống, nhìn phía bên ngoài cửa sổ lại sáng ánh đèn nê ông một ngắn một dài, Liễu Hạo Ngọc ở tầng trong ngăn kéo, phía trên tìm được một chỗ lồi lõm ấn vào......

Tủ sách rung động, chậm rãi rời về hai bên, bên trong xuất hiện một thang máy giống như buồng điện thoại Anh quốc, Liễu Hạo Ngọc đóng ngăn kéo lại, sau đó tiến vào thang máy, thời điểm thang máy chậm rãi hạ xuống, tủ sách bắt đầu tự động khép lại......

Thư phòng trở nên an tĩnh, tựa hồ hết thảy vừa rồi chưa từng phát sinh......

Lúc sách khép lại, trong thang máy vốn nên tối đen giờ lại sáng lên đèn cảm ứng trắng bệch cảm, trong thang máy của bình xăng đỏ bạch quang trắng bệch, mà mỗi một tầng chậm rãi hạ xuống đều tối đen một mảnh, chỉ có một chút vầng sáng màu xanh biếc vầng cùng sương giá trên mặt thủy tinh, trời nóng bức, nhưng mỗi khi xuống tầng tiếp theo, trên mặt thủy tinh sẽ thêm một tầng sương lạnh dày hơn......

Liễu Hạo Ngọc thẳng tắp đứng ở thang máy bên trong nhìn càng ngày càng nhiều sương lạnh chồng chất, không hề có một chút cảm giác, toàn bộ quá trình mặt không chút thay đổi, thang máy "Tinh" một tiếng, dừng xuống máy, cửa chậm rãi mở ra, hai bên thang máy đứng đầy người ăn mặc quần áo bảo hộ màu trắng, người đứng gần thang máy nhất thấy cửa thang máy mở ra trong nháy mắt, khom lưng.

"Tiến sĩ, ngài đã tới~."