Lam Tí Ngọc dùng một tay kéo váy áo nàng xuống làm hai luồn nhũ thịt của nàng hoàn toàn bại lộ ra bên ngoài.
“A…… Muội muội của ta.. Mẫn Nhi của ta…” Lam Tí Ngọc dùng giọng khàn khàn gọi tên nàng, hắn bị cảnh đẹp trước mắt kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến miệng khô lưỡi khô.
“Hoàng huynh… Huynh… Huynh không thể như vậy, huynh buông ta ra! Huynh đừng bắt nạt ta……..” Nàng gấp đến mức sắp khóc nhưng Lam Tí Ngọc nghe từng tiếng Hoàng huynh nàng gọi kia thì chỉ cảm thấy cả người càng thêm run rẩy giống như có một loại kɦoáı ƈảʍ cấm kỵ, hắn không thay đổi suy nghĩ mà nhanh chóng cuối đầu hôn lên hai vυ' đẫy đà của nàng.
Đầu tiên, hắn duỗi cái lưỡi liếʍ ɭáρ bộ ngực nàng, tiếp theo là day nhẹ đầu v* non nớt, bàn tay to tà ác của hắn lại đang dùng sức vuốt ve cái vυ' bên kia. đầu v* của Chu Mẫn rất nhanh bị hắn kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến càng thêm nhô lên giống hai viên dâu tây nhỏ chờ người hái.
Lam Tí Ngọc nhìn nhũ thịt mỹ lệ của nàng biến hóa thì cảm thấy hạ thể khó chịu, bắt đầu đau đớn. Hắn hôn lên cần cổ còn nhàn nhạt dấu hôn của nàng, hắn dùng sức liếʍ ʍúŧ ấn kí mình lưu lại trước đó và tiếp tục tạo thêm những dấu vết mới.
Chu Mẫn cảm thấy toàn thân bắt đầu tê dại, đối mặt với sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ to lớn của nam tử như thế này thì cho dù là Thánh Nữ cũng phải đầu hàng.
“Ưm~…… A~…… Huynh...Huynh đáng ghét……… Hoàng huynh…….!”
“Mẫn Nhi…… Mẫn Nhi của ta…… muội là của ta……”
Nàng còn muốn giãy giụa lần cuối nhưng ai ngờ này rằng vì hành động này dẫn tới Lam Tí Ngọc cúi đầu dùng sức hút lấy đầu v* nàng. Hắn như đứa trẻ bụng đói kêu vang vừa gặm vừa cắn đầu v* phấn nộn của nàng khiến toàn thân nàng vô lực, chỉ có thể để hắn đùa bỡn bừa bãi.
“Aaaa….. A…. Hoàng huynh…….”
Phát hiện phản ứng của nàng, không bị đôi tay nàng ngăn cản, tuy rằng thân thể nàng vẫn không ngừng vặn vẹo nhưng đối với Lam Tí Ngọc mà nói thì giãy giụa kiểu này cũng như không, hai tay hắn nâng lên nhũ thịt đầy dặn của nàng rồi dùng sức xoa nắn vuốt ve. Hai vυ' bắt đầu sưng to, đầu v* cứng giống như hòn đá nhỏ, nàng bị lực đạo điên cuồng của hắn làm cho vừa đau đớn vừa thoải mái, bên tai không ngừng truyền đến tiếng rêи ɾỉ ái muội do chính nàng phát ra.
“A…… A….. Không cần……. Hoàng huynh…..”
Lam Tí Ngọc cảm thấy dục hỏa không ngừng bay lên, hắn hung mãnh cúi đầu ngậm lấy đầu v* còn dính nước bọt rồi làm càn mà hút cắn, muốn nhờ cái này hòa hoãn du͙ƈ vọиɠ sắp bùng nổ của bản thân. Hắn yêu thích không buông tay mơn trớn thân mình Chu Mẫn khiến nàng run rẩy, hắn thong thả đem bàn tay tiến vào trong váy nàng, lướt qua hai cái đùi trắng nõn, kiên định bao trùm lên cả hoa huy*t đã ướt đẫm của nàng.
Ngón tay hắn nhẹ nhàng tách ra hai mảnh hoa môi dính đầy ái dịch, lợi dụng chất lỏng ướt nóng vẽ vòng tròn ở nơi riêng tư của nàng khiến hai chân nàng run rẩy không ngừng, đặc biệt là nhớ đến đêm đó điên cuồng càng làm cho Chu Mẫn nhớ lại cái loại cảm giác bị hung hăng xâm phạm đó.
“Muội đã ướt, tiểu bảo bối của ta…..” Lam Tí Ngọc thỏa mãn mà nhéo mảnh cánh hoa của nàng.
“Hoàng huynh...không….. Đừng….. Buông ra…… huynh không thể làm như vậy……” Chu Mẫn sợ hãi hắn không khống chế dục niệm, nàng cảm thấy nàng sẽ bị hắn cắn nuốt mất.
“Đừng buông ra sao? Được, ta tuyệt đối sẽ không buông ra……” Hắn cố ý xuyên tạc lời nàn nói, bá đạo lên tiếng, ngón giữa thon dài trượt từ hoa môi ướt nóng rồi cắm vào hoa kính đang co chặt.
“A~ huynh rút ra... thật khó chịu....!” Chu Mẫn kinh hoàng thất sắc, nàng cảm nhận được ngón tay hắn căng ra hạ thể chặt chẽ, cái loại cảm giác làm nàng điên cuồng đêm đó lại lần nữa bao phủ toàn bộ cảm quan của nàng.
Lam Tí Ngọc không để ý tới lời nàng cầu xin, bắt đầu nhanh chóng điên cuồng hoạt động đầu ngón tay càng lúc càng nhanh, tiếng ‘phụt phụt ‘ da^ʍ uế, mật dịch bắn tung tóe khắp nơi.
Nàng cảm thấy mình sắp không thở được, hai chân bị hắn mở rộng ra, hạ thể thì bị ngón tay hắn thọc vào rút ra không ngừng, toàn thân nàng run rẩy, đôi tay nàng bị trói trên đầu giường, nàng chỉ có thể theo bản năng nâng thân thể, nhếch mông lên muốn né tránh kɦoáı ƈảʍ tê dại khiến người ta hít thở không thông kia!
Nhưng Lam Tí Ngọc lại giống như phát hiện động tác của nàng, cố định nàng, hắn còn bỏ thêm một một ngón tay vào trong hoa huy*t khiến hoa huy*t vốn đã nuốt hai ngón tay căng đến to tròn, khó chịu làm Chu Mẫn thét chói tai~
Đùi nàng run rẩy không thôi, Lam Tí Ngọc nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đẹp như hoa của nàng, cái miệng nhỏ phấn nộn đang hé mở phát ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều mê người, hắn như bị dục hỏa thiêu đốt khiến hắn mặt mày hồng hào.
Lam Tí Ngọc tốc độ ngón tay thọc vào rút ra nhanh hơn, đâm vào càng sâu, càng dùng sức, muốn làm nàng leo lêи đỉиɦ cao vui sướиɠ.
“Ưm~….. A…… Dừng lại, ta từ bỏ! Hoàng huynh…… Sắp chết, ta sắp chết…..”
Chu Mẫn cảm thấy nàng sắp bị hòa tan, cánh hoa mẫn cảm bởi vì bị hắn ma xát mà sung huyết đau đớn, nàng thừa nhận không được quá nhiều tình cảm mãnh liệt nên nhíu mày rồi sắp đạt tới cao trào…..
Lam Tí Ngọc mê muội xoa nắn thân thể quyến rũ của nàng, hắn lại lần nữa nỏ thêm một ngón tay, bốn ngón tay lại căng ra hoa huy*t ướt nóng cực kì co dãn kia, hoa huy*t nhanh chóng cắn nuốt bốn ngón tay.
Hạ thể của nàng hoàn toàn cắn nuốt bốn ngón tay, cảm giác như đã đạt tới cực hạn.”Nga….. Ta chịu không nổi…… Căng hỏng rồi….. Thật căng!” Nếu tiếp tục nữa thì có thể nàng sẽ ngất.
“Kêu ta là Tí Ngọc, Mẫn Nhi của ta.”
Lam Tí Ngọc dùng một tay bắt lấy eo nhỏ của Chu Mẫn, kéo nàng lại gần thân thể hắn, ngón tay vẫn không ngừng đâm vào hoa huy*t của nàng.
“A…… Không, Tí Ngọc…… Tha ta đi! Ta không được!” Không thể thừa nhận nổi nhu cầu cuồng mãnh của hắn nên hạ thể nàng đã bắt đầu mãnh liệt co rút lại.
“Ngươi có thể, Mẫn Nhi của ta, muội có thể……” Hắn tăng mạnh tốc độ ra vào trong hoa huy*t đang không ngừng co rút, hắn dùng sức cắm vào đường di chặt chẽ xong lại xoay tròn hai ngón tay trong đó, ma xát những chỗ mẫn cảm khác nhau trên vách tường thịt rồi sau đó nhanh chóng rút ra.
Hắn cứ cắm vào liên tục nhiều lần như vậy, xoay tròn, rút ra khiến nơi riêng tư của Chu Mẫn trào ra lượng lớn mật dịch làm ướt bàn tay hắn và cánh mông nàng, cũng đẩy Chu Mẫn lên cơn cao trào đầu tiên trong đêm hôm nay.
“Aaaaaa…..!” Nơi riêng tư bắt đầu mạnh mẽ co rút, nàng rốt cuộc chịu không nổi mà thét chói tai ra tiếng, thân mình cuộn lại giống như mái cầu hình vòm, đưa hai luồng nhũ thịt tròn trịa trước ngực gần trong gang tấc vào trong miệng Lam Tí Ngọc. Lam Tí Ngọc không chút khách khí mở to mồm cắn, hắn không ngừng mυ'ŧ vào, gặm cắn, liếʍ ɭáρ, một bàn tay khác cũng không nhàn rỗi mà chà đạp bên vυ' còn lại, mạnh mẽ xoa bóp, véo niết.
Còn Chu Mẫn bị mạnh mẽ tách hai đùi ra đang run rẩy.
Nghe thấy tiếng thét chói tai truyền ra từ phòng Công chúa, các ma ma ở mấy căn phòng kế bên đều sôi nổi tỉnh lại, vội vàng chạy tới phòng Công chúa lại bị Thanh Ca bay ra từ chỗ tối dùng kiếm gϊếŧ tất cả những người bị đánh thức đều chết ở trong viện. Cho dù mạnh mẽ liếʍ ʍúŧ, ôm Chu Mẫn nhưng Lam Tí Ngọc vẫn cảm thấy không đủ…..
Lam Tí Ngọc cảm thấy không đủ, côn th*t sưng to dưới lớp quần áo khiến hắn khoa chịu, hắn không ngừng dùng côn th*t cách lớp vải cọ xát với hoa huy*t của Chu Mẫn nhưng lại không đi vào làm Chu Mẫn khoa nhịn vặn vẹo trái phải giống như có chỗ nào đó không chiếm được thỏa mãn!
“Mẫn Nhi, gọi ta là tướng công ~” Chu Mẫn bị lời Lam Tí Ngọc nói dọa sợ gới mức giật mình một cái. Nàng mở hai mắt hơi mông lung, bởi vì vừa mới trải qua một lần cao trào ngắn ngủi nên mặt mày nàng hồng hào, mị thái mười phần. Bị nàng nìn như vậy, Lam Tí Ngọc chỉ cảm thấy hạ thể càng thêm sưng to, hắn không muốn nhịn thêm nữa. Đột nhiên, hắn đứng thẳng dậy, xoay người lại đứng ở cạnh mép giường, chậm rãi cởi bỏ quần áo trên người.