Xuyên Nhanh: Nhiệm Vụ Sắc Tình - Cứu Giúp Nữ Phụ Bất Hạnh

Quyển 2 - Chương 17: Ly hôn hoặc giữ chặt hơn

"Anh không thể bởi vì bây giờ em là vợ hợp pháp của anh!" Đối với anh ta, có lẽ chỉ có danh phận này là anh ta có thể nói một cách tự tin nhất.

"Chà ..." Lý Na cau mày che bụng. “Có chuyện gì vậy?” Tống Nhiên lập tức trở nên căng thẳng nhanh chóng đỡ Lý Na đến ghế sô pha anh hối hận vì vừa rồi giận Lý Na đáng chết.

“Không có chuyện gì chỉ là đứa nhỏ này đột nhiên đá em thôi.” Lý Na bất lực nói.

Sự chuyển động của thai nhi chỉ xảy ra gần đây trong vài ngày qua nhưng đứa trẻ này có vẻ hơi lười biếng hiếm khi cử động chỉ một lần trong ngày.

“Thật không? Anh có thể chạm vào nó được không?” Tống Nhiên háo hức nói, lúc này trái tim anh hoàn toàn bị đứa trẻ thu hút trong lòng dâng lên một cảm giác tuyệt vời khó tả.

Lý Na ngẩng mặt lên trừng anh: “Không!” Anh đã quên chuyện cãi nhau với em lúc trước rồi sao? Anh muốn sử dụng con của anh để thay đổi chủ đề? Quên đi! "

Tống Nhiên nhướng mày thất vọng nói: “Anh là cha của nó tại sao không thể đυ.ng vào?”

Nói xong liền đưa tay đặt ở trên bụng Lý Na.

Lý Na né tránh hất bàn tay đang giơ ra của anh ra uy hϊếp: “Nếu anh chạm vào lần nữa, có tin hay không em sẽ để đứa trẻ gọi người khác là cha? "

Tống Nhiên mặt tối sầm: “Gọi người khác cha? Em đừng mơ tưởng!”

Đây là cái cớ Lý Na muốn thoát ra khỏi anh sao? Càng nghĩ về chuyện này Tống Nhiên càng thấy xót xa!

Lý Na mỉm cười: "Em đã hứa với Ninh Dương rằng khi đứa nhỏ ra đời để anh ấy làm cha đỡ đầu gọi anh ấy là cha cũng được."

"Không! Tuyệt đối không được! Làm sao em lại gặp được tên khốn kiếp Ninh Dương?" Mặt Tống Nhiên u ám cả kinh! Làm sao con anh có thể gọi người khác là cha được? !

“Khi anh không có ở đây anh ấy thường đến gặp em ở nhà có khi anh ấy ở đây cả ngày!” Lý Na cố ý nói với giọng điệu rất không rõ ràng, không phải anh thích ghen sao? Lần này cho anh ăn no rồi!

“Cái gì?!” Tống Nhiên cảm thấy mình sắp phát điên, lúc đi vắng anh ta thường đến nhà! Còn ở lại một ngày! !

"Nhân tiện anh ấy có vui lòng giúp cô nghĩ ra một vài cái tên cho đứa trẻ. Con trai tên là Tống Dương ! Con gái tên là Tống Ninh. Anh nghĩ sao? Nghe hay đấy, đúng không?" cô nhìn Tống Nhiên hai mắt đỏ hoe trong lòng đang giễu cợt đừng tưởng rằng tôi không trị được cho anh!.

"Các người ..." Tống Nhiên hai mắt đỏ bừng tức giận Tống Dương cùng Tống Ninh? Ninh Dương khốn kiếp này là cố ý cắm sừng hắn sao? !

Anh nhìn Lý Na đầy tức giận trong mắt chợt nhận ra là cô cố ý làm như vậy! Tống Nhiên bình tĩnh lại nghiến răng nghiến lợi đây chỉ muốn biến anh thành trò đùa.

“Anh không có ở đây, em thiếu đàn ông lắm sao?” Tống Nhiên lấy lại tinh thần, lạnh lùng nói.

Lý Na không hề có một chút sợ hãi cô cười nói: "Không phải, anh Tống Nhiên không phải là người đàn ông duy nhất trên thế giới này. Nếu anh thực sự sợ em lừa dối, anh hãy ly hôn hoặc là canh giữ em thật chặt đi anh biết đấy anh không có ở đây ... Trong nhà có rất nhiều đàn ông, và họ không kém cạnh anh. "

Ngay cả khi anh biết cô ấy cố tình làm vậy, Tống Nhiên cũng không thể không tức giận . Đôi mắt u ám tức giận nói: " Em đừng nghĩ đến chuyện ly hôn."

Lý Na ôm ngực cười lớn: "Em muốn rời đi thì sẽ rời đi, đừng tưởng rằng có giấy chứng nhận kết hôn hợp pháp đó là to tát lắm! Đăng ký kết hôn cũng chỉ là một tờ giấy mà thôi đừng tưởng là khó tìm!

”Nói xong Lý Na đi thẳng về phòng có tiếng ầm cửa phòng bị đóng sầm lại.

Tống Nhiên ngồi trở lại sô pha cúi đầu, đôi mắt đen không đáy không biết đang suy nghĩ gì.

Ngồi được một lúc điện thoại trên bàn cà phê của Lý Na đột nhiên vang lên Tống Nhiên liếc nhìn trong mắt toát ra một tia ớn lạnh, tên người gọi trên màn hình là chữ Ninh Dương!

Anh chế nhạo cầm lấy điện thoại trả lời bằng một cái vuốt ngón tay cái rồi đưa lên tai.

Giọng nói rất thô lỗ của Ninh Dương phát ra từ đầu dây bên kia: "Này ~ Nana, em bé hôm nay có khoẻ không? Nắng tốt như vậy, cô có muốn tôi đón cô đi dạo không?"

Nana? Đứa bé? đi bộ? Tốt rất tốt!

Bàn tay to đang cầm điện thoại của Tống Nhiên đột nhiên nắm chặt lại hàm răng nghiến chặt kêu răng rắc ánh mắt u ám đến đáng sợ.

Ninh Dương hồi lâu không nghe thấy câu trả lời, kỳ quái nói: "Này, Nana? Sao cô không nói?"

"Cậu nghĩ cô ấy nên nói gì?!" Giọng Tống Nhiên vô cùng lạnh lùng và áp suất không khí thấp trên cơ thể anh khiến nhiệt độ trong toàn bộ phòng khách trở nên lạnh lẽo hơn rất nhiều.

“Tống Tống… Tống Nhiên?!” Ninh Dương kinh ngạc đến mức điện thoại bên tai suýt chút nữa rơi khỏi tay! Anh chưa bao giờ nghĩ rằng trong một lần bất chợt hiếm hoi anh muốn gọi điện thoại để đùa Lý Na, nhưng lại bị người đàn ông của cô bắt máy!

Tiếng thì thầm quỷ quái của Tống Nhiên theo sau: "Anh định đưa vợ tôi đi dạo ở đâu vậy ?!" Ninh Dương vội vàng cúp điện thoại lau mồ hôi lạnh trên trán, cái ghen của Tống Nhiên này không tầm thường! Khi còn trẻ, hắn biết rất rõ hành vi tức giận của Tống Nhiên quên đi, không phải vừa rồi hắn có nhiệm vụ bắt ổ ma túy nên ra ngoài tránh sóng gió thôi!.

Tống Nhiên bị cúp máy tức giận nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại sau khi tên nhóc này quấy rối vợ mình xong dám cúp máy?

Nghĩ đến những gì Ninh Dương nói qua điện thoại vừa rồi anh không thể ngồi yên được nữa, chẳng lẽ những gì Lý Na nói vừa rồi là thật sao? Ninh Dương thường xuyên qua lại với vợ khi anh không có ở đây.

Tống Nhiên nhanh chóng đứng dậy lên phòng định mở cửa nhưng phát hiện cửa đã bị khóa.

“Lý Na, mở cửa.” Hắn dùng lòng bàn tay vỗ vỗ cánh cửa đi được nửa đường cửa đã bị mở ra.

Lý Na trừng mắt nhìn anh: "Sao anh lại kêu to như vậy? Em không điếc!"

"Anh hỏi em tên khốn Ninh Dương kia đã đến với em bao nhiêu lần rồi?" Ngực Tống Nhiên không ngừng phập phồng, đè nén lửa ghen tuông.

Lý Na cười tủm tỉm nhìn anh kɧıêυ ҡɧí©ɧ: “Khi anh không có ở đây, ngày nào cũng đến.”

Nhìn thấy bộ dạng tức giận của Tống Nhiên cô thấy buồn cười anh ta tự đến hành hạ mình trách ai?

Tống Nhiên cảm thấy cổ họng trào ra một tia máu: "Em có thể đừng nói những lời khiến anh tức giận này được không?"

"Anh là người mở đầu trước! Giờ lại nói anh không muốn nghe điều này sao? Vợ anh người đang mang thai đứa con của anh lại cho anh một cái sừng rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ đúng không Tống Nhiên, anh biếи ŧɦái thật đấy ”Khi cô nói câu cuối cùng, nụ cười nđột nhiên thay đổi Lý Na sắc mặt lạnh đi.

"Em..." Tống Nhiên sắc mặt thay đổi nặng nề anh cảm thấy chính mình hôm nay vẫn luôn nắm lấy chuyện này không buông là quyết định sai lầm Lý Na đang cố ý nói những lời này để chọc giận anh, anh thật ngu ngốc nên mới làm vậy trước mặt người khác.

Anh xứng đáng với điều đó! Tự chuốc lấy đau khổ!

Tống Nhiên giễu cợt: "Được rồi! Hôm nay anh không tranh luận với em nữa không phải em muốn anh giám sát em chặt hơn sao? Để xem ai lợi hại hơn hơn!"