“A a a a a... em chết mất...” Diêu Vi co rút không ngừng, hai chân duỗi thẳng, một lượng lớn mật dịch trong suốt trào ra khỏi hoa huyệt, cô ngửa cần cổ thiên nga trắng nõn lên, yêu kiều thở dốc, ánh mắt thất thần.
Quý Hàn rút ngón tay dính đầy mật dịch ra, đưa lên miệng liếʍ sạch.
Diêu Vi vừa mới hoàn hồn thì lại nhìn thấy cảnh này, gương mặt lại đỏ ửng, cô vừa qua cao trào, hiện giờ toàn thân đều vô sức vô lực.
“Sảng khoái rồi đúng không?” Quý Hàn cười xấu xa.
Diêu Vi nhắm mắt lại, không trả lời anh ta.
“Ha ha! Bây giờ đến lượt anh.”
Diêu Vi ngẩn người, sau đó cả cô và Quý Hàn cùng ngã về phía sau, Quý Hàn lật người đè lên cô.
Thì ra không biết từ lúc nào, anh ta đã điều chỉnh cho ghế ngồi ngả ra.
Quý Hàn tháo cúc quần, nhanh chóng cởϊ qυầи áo trên người mình, để lộ ra cơ bụng sáu múi và cây gậy thịt thô dài đang ngóc đầu hùng dũng.
Anh ta dứt khoát vén váy của Diêu Vi lên, “xoẹt” một cái, qυầи ɭóŧ chữ T ướt đẫm ở hạ thể của Diêu Vi đã bị xé rách.
Cử động một chút, gậy thịt sưng cứng đến phát đau liền đâm thẳng vào trong hoa huyệt ướt đẫm, vì vừa đạt cực khoái, âʍ đa͙σ cô đã đủ ẩm ướt, cũng càng thêm nhạy cảm.
“A... anh nhẹ chút...”
Côn ŧᏂịŧ thô dài vừa đi vào đã bị tiểu huyệt cắn chặt, sau khi thích ứng với sự chật chội bên trong, Quý Hàn bắt đầu mạnh mẽ tiến công.
“Siết chặt như thế, em muốn kẹp chết ông xã phải không? Hả?” Anh ta nắm lấy cánh mông đầy đặn của Diêu Vi rồi dùng sức đâm vào thật nhanh và mạnh bạo.
“A ha... ông xã nhẹ chút... a... sâu quá...” Tiếng rêи ɾỉ yêu kiều không ngớt của Diêu Vi truyền tới tai anh ta.
Hai chữ “ông xã” này khiến Quý Hàn càng ra sức hơn, gậy thịt không ngừng đâm rút, mỗi lần đi ra ngoài, nó lại mang theo một lượng lớn mật dịch, ghế ngồi phía dưới chẳng bao lâu đã ướt đẫm.
“Nói! Có phải anh làm em rất sảng khoái không? Hả? Có phải không?” Quý Hàn vẫn tiếp tục di chuyển, qυყ đầυ nhanh chóng tìm thấy viên thịt mềm nhạy cảm và hung bạo chọc vào đó.
“A a a... đừng... đừng chọc vào chỗ đấy... a...” Diêu Vi thét lên, cả người run rẩy.
“Ha ha...” Khó khăn lắm mới tìm thấy điểm G, Quý Hàn sao có thể bỏ qua, mỗi một lần đâm rút, anh ta đều để cho qυყ đầυ đâm đến viên thịt mềm đó.
“Ưm a a... em không chịu nổi... a a... chồng ơi... anh mau dừng... a...” Diêu Vi từ không ngừng kêu khóc, sau đó là nức nở van xin, mật dịch phía dưới trào ra, cả người cô co rút từng đợt, bụng dưới đau nhói.