Lục Văn Đức do dự muốn nói lại thôi, cuối cùng cố gắng chuyển đề tài: “Không, thằng ranh này cả ngày không làm việc đàng hoàng, ông muốn để nó tới thành phố B tiếp quản chi nhánh công ty, nhưng nói sao nó cũng không đi. Tức chết ông!”
Cố Nghiên Ca biết Lục Văn Đức muốn giấu giếm chuyện của Lục Thiếu Nhiên và Quý Thần.
Vậy cô cũng dứt khoát theo lời ông cụ, nói: “Ông nội, có thể là Thiếu Nhiên cân nhắc đến tình hình của cháu, cho nên mới không đi. Dẫu sao công việc bây giờ của cháu cũng không tệ, đang rất có cơ hội phát triển, nếu tiếp quản chi nhánh công ty, thật ra chỉ là vấn đề thời gian thôi ạ”
“Nói thì nói vậy, nhưng thằng ranh này... haizz!” “Ông nội, khi vừa xuống máy bay, cháu thấy rất nhiều paparazzi. Có phải chuyện quan hệ của Thiếu Nhiên và Quý Thần gần đây khiến ông đột nhiên trở về từ thành phố B đúng không ạ?”
Lục Văn Đức kinh ngạc nhìn Cố Nghiên Ca: “Cháu biết rồi?”
Cố Nghiên Ca cười nhẹ: “Ông nội, lần này ông đi thành phố B điều dưỡng, đã nói sau một tháng mới trở về, nhưng ông lại trở về trước lịch trình, vậy chắc hẳn có liên quan đến chuyện này.”
“Nghiên Ca, Thiếu Nhiên nó thiếu đúng đắn, tất cả đều là Quý Thần đó sai, kẻ lăn lộn trong giới giải trí vốn đã không phải thứ gì tốt. Cháu phải tin tưởng nó, nó...”
Cố Nghiên Ca mỉm cười ngắt lời Lục Văn Đức: “Ông nội, ông nói quá lời rồi. Thiếu Nhiên và Quý Thần có quan hệ thân thiết, đây là chuyện tốt. Dẫu sao dựa vào mạng lưới quan hệ của Quý Thần, nhất định sẽ có ích cho việc làm ăn của nhà chúng ta. Hơn nữa, cháu đã từng gặp Quý Thần, mặc dù ở trong giới giải trí nên tác phong hành sự không khỏi hơi khoa trương một chút, nhưng là người rất tốt. Thêm nữa, Thiếu Nhiên và anh ấy đã là bạn tốt nhiều năm, sao truyền thống lại đồn thổi thành loại quan hệ đó!”
Lục Văn Đức nửa tin nửa ngờ: “Nghiên Ca, ông nội biết cháu tốt bụng lương thiện, nhưng... chuyện này không thể cứ cho qua như vậy được. Thằng ranh này cả ngày rảnh rỗi chỉ biết chơi bời, nó là cậu Cả nhà họ Lục, lại không có công việc gì đàng hoàng. Lục Thiếu Nhiên, mày nghe rõ cho ông, nếu như còn để ông phát hiện mày qua lại với Quý Thần, ông sẽ cho người cầm sóng nó hoàn toàn trong giới giải trí!”
Đáy mắt Lục Thiếu Nhiên thoáng qua nét lo âu, Cố Nghiên Ca vội vàng khuyên nhủ: “Ông nội, không nghiêm trọng như vậy đâu ạ. Nếu như ông không tin Thiếu Nhiên, vậy sau này ngày nào cháu cũng giám sát anh ấy thật chặt ạ.”
“Hừ! Thằng ranh, lần này nể mặt Nghiên Ca, tha cho mày một lần.”
Cố Nghiên Ca thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc này sự mệt mỏi bởi chuyện bay dài nháy mắt ập tới.
“Nghiên Ca, cháu đi nghỉ ngơi trước đi, ông nội có lời muốn nói
riêng với Thiếu Nhiên!”
Cố Nghiên Ca gật đầu: “Dạ, ông nội, cháu lên lầu trước đây!”
Trước khi đi, Cố Nghiên Ca cho Lục Thiếu Nhiên một ánh mắt “Mau năn nỉ”.
Cố Nghiên Ca thuận ta đóng cửa lại, sắc mặt Lục Văn Đức nháy mắt trở nên âm trầm. “Thằng ranh, mày nói thật cho ông đây biết, rốt cuộc mày và Quý Thần có quan hệ như thế nào?”
Lục Văn Đức có thể dẫn dắt nhà họ Lục trở thành nhà giàu có hàng đầu như ngày hôm nay, nên ông cụ vốn không phải là người đơn giản.
Huống chi, sau lưng nhà họ Lục có bối cảnh chính trị cánh mạng, nên cũng là nơi những người xu nịnh ở thành phố G tới nịnh hót không kịp. “Ông nội, cháu và Quý Thần... thật sự không có gì!”
Ánh mắt Lục Văn Đức nghiêm nghị khác xa một trời một vực với trước kia. Ông cụ nhìn chằm chằm Lục Thiếu Nhiên không chớp mắt, thở dài một tiếng: “Thiếu Nhiên, cháu đừng tưởng mắt ông đã mờ. Những năm này, cho dù cháu làm loạn ở bên ngoài thể nào, ông cũng chưa bao giờ can thiệp. Cho dù là truyền thống ác ý đồn thổi tỉnh hướng của cháu, ông cũng chưa từng để ý, nhưng lần này, cháu nên tự hiểu trong lòng đi. Nghiên Ca là một cô gái tốt, nếu cháu phụ lòng con bé, vậy cháu cũng đừng trở về nhà họ Lục nữa!”
Nghe Lục Văn Đức nói vậy, Lục Thiếu Nhiên thấy trong lòng vô cùng nặng nề. Lần này là anh sơ ý, lại bị chụp được. Nhưng anh nhất định sẽ cẩn thận điều tra rốt cuộc là ai ra tay ở sau lưng mình.