Edit: Nhã Hân.
Nhã Hân: Toi không biết quý vị đọc chương này sẽ thấy như thế nào, nhưng mà câu từ toi dùng sẽ hơi tục một chút, đáng lẽ toi sẽ không định viết đâu (tại toi cũng có thấy tục lắm đâu), nhưng con bé chủ nhà đòi toi viết dòng cảnh báo này đấy, chúc các vị đọc vui vẻ.
- --
Tắm rửa xong, anh lại ôm cô lên, cầm lấy một chiếc khăn tắm cực to được xếp ngay ngắn ở cạnh bồn rửa tay, đủ để bao bọc cả hai người họ. Anh ôm cô về phòng ngủ, mỗi bước đi, núʍ ѵú của cô đều sẽ cọ lên đầu ti của anh. Cảm giác hai vật như hôn nhau này khiến cho cô hưng phấn mà tiết ra nước xuân, nhỏ giọt lên lôиɠ ʍυ nồng đậm của anh.
Lạc Khưu cúi đầu, là có thể nhìn thấy ngay bé con nằm trong lòng ngực anh da^ʍ đến mức không chịu được, hai tay nắm lấy đầu v* đè lên núʍ ѵú của anh.
"Ưʍ...Lạc Lạc...em ngứa...ngứa muốn chết rồi..."
Lạc Khưu không có trả lời nhưng chân lại đang tăng tốc đi vào phòng ngủ, sau đó ném cô lên trên giường. Chẳng biết đã cầm áo mưa vào phòng ngủ từ khi nào, thấy chúng đang rải rác ở trên giường nên anh tiện tay cầm lấy một cái, hàm răng lưu loát cắn xé ra, ánh mắt lại chằm chằm khóa chặt vào tiểu huyệt của người đang nằm ở trên giường. Lúc này cô đang ngồi ở trên giường, hai chân đã không hề biết xấu hổ mà mở ra từ lâu, tính ra mà nói cơ thể của cô bé này dẻo cực kỳ, hai chân giang thẳng ra, ngón tay lại đang đẩy cái động nhỏ quyến rũ trong cánh rừng kia, anh nhìn thấy hoa huy*t nho nhỏ màu hồng nhạt lại xinh xắn, đang chảy nước róc rách dính đầy lên ngón tay cô.
Anh đeo áo mưa lên, cúi người, muốn cô nằm ngửa nhưng cô lại lắc đầu nghẹn ngào: "Không muốn...nằm xuống...cái vυ' sẽ rất nhỏ..."
Đã lúc nào rồi mà còn nghịch như thế?
"Không sao..." Anh dỗ cô.
Ai mà ngờ cô gái nhỏ lại chộp lấy chiếc gối to trước đó không hề có lực chú ý ôm vào, vừa chất vấn lại vừa hờn dỗi: "Đồ gạt người!"
"Chết tiệt..."
Anh mắng một câu, rồi đoạt lấy chiếc gối ôm kia, ném ra xa. Sau đó lại đẩy cô xuống một cách nặng nề, cô gái nhỏ bị ấn xuống giường. Anh tiến đến gần, mυ'ŧ lấy vυ' của cô, "Anh thích ăn vυ', anh sẽ làm cho nó lớn!"
Anh đã đến giới hạn, cho nên cũng không cần phải ủy khuất bản thân phải chịu đựng nữa, bóp lấy hai chân của cô, cầm lấy côn th*t đâm vào cái động nhỏ dâʍ đãиɠ của cô.
"Ô a...."
Hai người cùng lúc kêu đau.
Lạc Khưu vừa mới lau sạch mặt, giờ mồ hôi lại đang lấm tấm chảy xuống, gân xanh trên trán cùng gân xanh trên côn th*t đều đang nổi lên, chịu đựng cảm giác muốn bắn ở phía bên dưới, anh đem côn th*t tại cửa huyệt của cô mà từ từ thăm dò.
Đồng Nhan bị anh làm cho thở dốc liên tục, toàn thân giờ đây giống như đang có hàng nghìn con côn trùng nhỏ bò qua bò lại.
"Cuối cùng anh có thể hay không vậy!"
"Em biết?" Lạc Khưu buông chân cô ra, lòng tự tôn bị đánh bầm dập, đẩy vào cửa huyệt của cô, "Ngậm miệng! Anh tìm thử."
Tia lý trí còn sót lại trong Đồng Nhan đang nói cho cô rằng, Lạc Khưu còn là...trai tân?
So với kinh ngạc thì lại càng vui mừng hơn. Cô kìm lòng không đậu mà mở hai chân ra càng lớn để cho anh có thể nhìn thấy nơi cô cần được lấp đầy, giúp anh có thể tìm được chỗ để anh mạnh mẽ đâm vào.
Lạc Khưu cũng không có phụ kỳ vọng, sau hơn mấy lần thăm dò ở giữa, cuối cùng cũng đã nhắm ngay được cửa huyệt khát vọng đã lâu mà đâm vào, nhục bổng của anh rất thô lại rất dài, anh mới tiến vào một chút thì đã gặp một cái màng bên trong cô ngăn trở.
Cô cũng không hề sợ đau đớn sắp đến chút nào, ngược lại càng lúc càng kẹp chặt lấy anh đến mức truyền đến cho anh cảm giác đau đớn, nhưng dù vậy thì động nhỏ vẫn ngậm chặt lấy côn th*t anh, đang run rẩy lại đáng yêu, tất cả đều đang nói lên rằng cô đang căng thẳng.
Tóc của cô tản ra, giống như tinh linh quỷ mị trong đêm tối, đôi môi bị anh hôn đến sưng tấy, núʍ ѵú cũng sưng đỏ, rất giống đóa bỉ ngạn hoa vừa nở rộ, trong mắt của cô chỉ tồn tại mỗi anh, người sắp làm cho cô khóc. Nhưng cô lại đang cười, giống như đang trấn an chính mình, lại càng giống như đang trấn an sự do dự trong anh.
Khuôn mặt cười đến mức rung động lòng người, anh còn nghe được tiếng pháo hoa trong ngực đang châm ngòi đốt lửa.
Cô nói: "Em muốn...muốn Lạc Lạc đi vào..."
Ngay sau khi cô nói xong, côn thit của anh ngay ngắn thọc vào, cô không khóc, cũng không la, chỉ có một giọng rên "a...ư..." rất nhỏ giống một con mèo. Chỉ là lông mày cô đang nhíu chặt, đôi môi cũng đang bị cắn đến mức trắng bệch, theo đó là đôi tay đang gắt gao nắm chặt lấy ga giường, những đều này đang nói cho anh biết, cô gái nhỏ đang liều mạng nhẫn nhịn đau đớn khi bị anh xé rách kia.
Anh ôm lấy cô, vừa thở dốc lại vừa nói với cô: "Đau thì cắn vào người anh..."
Động tác rút ra đâm vào phía dưới của Lạc Khưu tăng nhanh, cô há miệng cắn lên bả vai anh, mỗi một lần anh đâm vào đều muốn đem toàn bộ cây côn th*t cho cô, muốn cô nuốt trọn hết tất cả, mỗi một lần rút ra đều sẽ khiến hai cánh môi âʍ ɦộ mở ra, theo đó là d*m thủy hòa trộn cùng tơ máu đi ra.
Cô thật ẩm ướt... nước trong cô giống như không bao giờ hết.... đi kèm với cảm giác bôi trơn này là cảm giác căng chặt đến mức mỗi một cái đi vào đều khiến anh sợ hãi sẽ hưng phấn đến mức bắn ra, anh càng lúc càng ra sức rút côn th*t ra rồi đâm vào, "Thật chặt...Nhan Nhan... Dễ chịu à..."
"Ưm a...ư ưʍ..." Cô kiều mị rêи ɾỉ, đau đớn lúc trước đã biến mất, hiện tại chỉ còn tồn tại suy nghĩ muốn nhục bổng của anh đâm chết cô, chỉ số dung dịch tình yêu trong đầu cô đang điên cuồng run lên, cả cơ thể cô giống như con búp bê trống rỗng cần được Lạc Khưu lấp đầy, "côn th*t Lạc Lạc.... A a....Đâm em... Đâm Nhan Nhan nhanh lên nữa..."
"Ừm." Mông Lạc Khưu đung đưa, giống như được gắn môtơ bằng điện để chạy, đâm nhanh vào cái động nhỏ dâʍ đãиɠ đến mức không thể da^ʍ dãng hơn, "Ừm hừ... Có phải như vậy hay không bé con dâʍ đãиɠ của anh?"
Mỗi một lần anh đâm vào, đều khiến cho cái bụng bằng phẳng của cô nhô lên hình dáng qυყ đầυ, mà hai túi tinh hoàn to của anh cũng theo từng cái va chạm mà đập vào bên dưới cô. Đồng Nhan rất thích, bởi vì cô tiết ra quá nhiều dịch nhờn, cho nên mỗi lần anh đâm vào đều tạo ra âm thanh "ba ba ba" dễ nghe khiến cô rất thích, điều này chứng tỏ bọn họ rất phù hợp với nhau, đây là nhịp điệu hoàn mỹ bên trong khát vọng của bọn họ.
Cô nằm trên giường, ngước nhìn Lạc Khưu, trán của anh đều đổ đầy mồ hôi, khuôn mặt cũng ửng đỏ mà trước giờ cô chưa từng thấy. Nốt ruồi dưới khóe mắt anh giống như nhuộm đỏ, tạo nên cảm giác đầy yêu nghiệt, nương theo động tác ra ra vào vào của anh, cô giờ đây bị thao đến mức không còn một chút tỉnh táo nào.
Cô chăm chú nhìn nơi bọn họ giao hợp, đây là nhục bổng lớn khiến cô sung sướиɠ, nhục bổng lớn như vậy lại cường tráng như thế đều là cho Nhan Nhan... "A...a a..." Cô vuốt ve cái vυ' đang căng đau của mình, nước bọt từ khóe miệng chảy ra, cô dùng môi ngậm lấy đầu v* đang vểnh lên khiến nó óng ánh, sau đó cho Lạc Khưu thưởng thức, "Là..là cô gái dâʍ đãиɠ của Lạc Lạc....vυ' chỉ cho Lạc Lạc ăn...động nhỏ cũng chỉ cho Lạc Lạc...ưm a.... để nhục bổng lớn đâm vào..."
Lạc Khưu nhìn cái bầu vυ' bị cô liếʍ đến mức ngẩng lên cao, bên trên đều là nước bọt đọng lại, nghĩ đến cô lại dâʍ đãиɠ tưởng tượng đó là mình đang liếʍ cô, anh không có cách nào khống chế được mà muốn đâm nát huyệt da^ʍ của cô, "Da^ʍ muốn chết... con bé da^ʍ dãng... làm chết em... có thích côn th*t thao em như thế này không...để anh nhìn xem... bộ dáng dâʍ đãиɠ hơn của em..."
Ưʍ... cô là đồ dâʍ đãиɠ của Lạc Lạc, cô muốn cho Lạc Lạc nhìn thấy dáng vẻ cô càng lúc càng da^ʍ càng lúc càng không biết xấu hổ, như thế anh mới thưởng cho cô, cho côn th*t yêu thương cô hơn nữa? "Ưm ha...Lạc Lạc nhìn em ăn..." Cô nhớ rằng Lạc Lạc thích ngực, anh thích nhìn xem cô mυ'ŧ lấy vυ' của chính mình, vì thế, cô tranh thủ nâng một bên vυ' lên, vươn lưỡi ra, động nhỏ dâʍ đãиɠ ở phía dưới bị anh dùng sức đâm vào, khiến cho thân trên cũng vì thế mà run lên, dù vậy cô vẫn có thể cong người để ngậm lấy nhiều thịt sữa, "A ha... thay Lạc Lạc ăn... núʍ ѵú của Nhan Nhan...."
Bởi vì hình ảnh da^ʍ mỹ trước mắt, cùng với cái miệng nhỏ nói líu lo không ngừng những câu nói dâʍ đãиɠ kia, khiến Lạc Khưu càng dùng sức hơn để đâm vào cái động da^ʍ của cô, nguồn sức này như muốn đâm Đồng Nhan bay cả ra bên ngoài.
Sóng sữa dập dờn, tiểu huyệt co vào, anh và cô đồng thời lêи đỉиɦ.
"A..." Anh gầm nhẹ một tiếng, tiểu huyệt của cô thì run rẩy, ở nơi đó âm đế sưng to, cánh hoa môi vẫn còn mở lớn. Chân của cô vô lực từ giữa thân anh trượt xuống, anh rút cây côn th*t ra, xé đi lớp áo mưa, đầu bao đầy ắp, nhiệt độ từ trong bụng truyền đến chỗ đó, anh để côn th*t nhắm ngay cái vυ' của Đồng Nhan, "ba~ba~" so với lúc trước được cô ngậm mυ'ŧ, thì lần này tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c bắn lên bầu vυ' cô càng nhiều hơn.
Anh thấy được cô không chờ kịp mà nâng đôi ngực lên mà tiếp đón, anh nhấc côn th*t hơi mềm để lên trên núʍ ѵú của cô, mà cô cũng nhanh chóng đem mớ tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh bắn trên ngực cô bỏ vào trong miệng, cái miệng nhỏ chẹp chẹp, dường như đây chính là hương vị ngon nhất trên thế giới. Cô gái nhỏ từ từ liếʍ từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên bầu vυ', nhưng mà quá nhiều cho nên cô chỉ có thể đem nó dính vào trên ngón tay sau đó mới bỏ vào trong miệng ăn từng ngụm, vừa ăn lại vừa nói lời phóng đãng: "Ưʍ...Thật thích...ăn ngon..."
Anh nhìn cô còn chưa ăn đủ, còn nuốt thêm dòng tinh cuối cùng anh bắn ra vào trong miệng, môi nhỏ vừa đυ.ng phải qυყ đầυ là đã há mồm ngay, sau đó trên cái nơi bắn tinh mà hút lấy hút để, cuối cùng cô nuốt không sót một giọt nào.
Bị cô mυ'ŧ lấy côn th*t, chàng thiếu niên nào đó kiềm chế không được mà đâm vào miệng cô hai lần, không ngờ lại làm cho cây gậy th*t dần dần cứng lên.
Sau khi Đồng Nhan nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lạc Khưu, thõa mãn nhìn số liệu dung dịch tình yêu trên đầu đã chạm đến 100%.
Mê mang trong đầu cô cũng bắt đầu tan đi, đầu óc dần được thanh tỉnh, cho nên càng cảm nhận rõ được cơn đau nhức từ cơ thể truyền đến, mà đồ vật trong miệng cũng càng lúc càng lớn.
Cô dùng hết sức từ lúc má đẻ ra đến giờ mà phun ra.
"Em đau quá..."
Vậy mà anh còn đút cho em ăn cái vật này.
Lạc Khưu càng thêm uất ức, "Là do em muốn ăn, anh còn bị ăn đến mức cứng lên mà." Anh vừa nói, vừa chậm rãi vuốt ve nhục bổng của anh.
"Anh...Anh thật dâʍ ɖu͙©!"
Lạc Khưu nhíu mày, có lẽ cô chưa thấy được hành động vừa rồi của mình lẳиɠ ɭơ như thế nào, mà còn dám nói anh?
Anh kéo người cô lên, cả cơ thể cô gái nhỏ như không xương áp lên người anh, chân đều tê đến mức không khép lại được, cả người mềm nhũn ở trong lòng anh, vừa ôm lấy cô, trên miệng bắt đầu trào phúng không ngừng, "Nhan Nhan da^ʍ, là do chưa thấy mình da^ʍ bao nhiêu à?" Anh xấu ý cong ngón tay lên, gãy lên đầu v* cô, "Vừa rồi là ai ăn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh trên đầu v*? Hửm?"
Thân thể Đồng Nhan chịu không được mà run lên, đỏ hết cả mang tai.
"Là ai ăn côn th*t của anh, liên tục nói ngon?"
Anh hiện tại đang bắt nạt cô, nhưng lại bị chính lời nói của mình làm cho càng muốn hơn. Anh cũng không muốn bạc đãi chính mình, mở ra lớp thịt mềm bên dưới, d*m thủy tràn ra đáp lại anh, chàng trai cười khẽ, "Lại đói rồi?". TruyenHD
Anh cúi người, thấy cô vươn hai tay che lấy khuôn mặt đang ửng đỏ, giữa khe hở của bàn tay lén nhìn anh, sao mà...lại đáng yêu như thế chứ?
"Cuối cùng là ai da^ʍ?"
"Trên giường không thể lôi chuyện cũ!"
Lời nói chính đáng từ miệng cô thốt ra, anh nghe, hình như có hơi đúng.
Đeo một cái áo mưa mới lên, bên dưới nóng rực chuẩn xác tìm được cái miệng nhỏ đang chảy đầy nước kia, lúc anh vừa đút vào, cả hai đều đồng thanh phát ra tiếng rêи ɾỉ đầy sung sướиɠ.
"Vậy chúng ta đến tính một cái nợ mới."
Anh cười xảo quyệt, hạ thân không hề động.
Sự căng nóng này khiến cho Đồng Nhan không hề dễ chịu, mặc dù vẫn còn đang rất đau, nhưng thực sự càng muốn được lấp đầy hơn, xâm nhập... cô buông tay che mặt xuống, thỏa hiệp nói, "Lạc Lạc....Anh muốn như nào mới được..."
Được như ý nguyện, Lạc Khưu rút ra đâm vào mấy lần, "Thích không?"
"Ừm...nhanh lên nữa..."
Tay anh chống lên hai bên cô, mà cô gái nhỏ không vừa lòng vì phía dưới lại không động nữa, nhìn anh chằm chằm, có thể làm tiếp nữa không?
"Nói anh nghe."
Anh lại rút ra rồi đâm vào hai lần, cô thở gấp liên tục, "Ừm a... Cái.... Cái gì?"
"Nói em.... Thích anh..."
Đồng Nhan nghe bị đứt quãng, nhưng mơ hồ nghe đến thích.... Lại nhìn về phía anh, anh cực kỳ nghiêm túc nhìn cô chằm chằm, nốt ruồi nơi khóe mắt lập lòe khiến người khác trầm mê, nếu như không để ý đến nửa người dưới anh đang giao hợp.
Lại nữa, cái cảm giác cổ quái, nghẹn ngào đến mức không thể nào mở miệng được ở trong ngực lại đến. Nhưng trong đầu lại vang lên một giọng nói, nói cho cô rằng, cô không muốn nhìn thấy anh bị tổn thương hoặc là thất vọng... Là nguyên chủ ư? Hay là chính cô?
Kệ đi....
Dù sao đều là cô.
"Thích..." Cô dùng giọng nói hạnh phúc nhất mà nói cho anh biết, "Em thích anh."
Anh cúi đầu, đút toàn bộ cây côn th*t vào tiểu huyệt của cô, dù cô đau nhức, nhưng lại cảm thấy thõa mãn đến mức không nói nên lời.
"Thật sao?"
Anh lại tăng tốc động tác một lần nữa, mỗi một lần đâm vào đều muốn đâm nát cả linh hồn cô.
"Ừm a... rất thích..."
"Gạt anh... sẽ làm chết em..."
"Ừm... ưm a a... thật.... thật nhanh...."
"Phải luôn luôn để anh cảm nhận được... Nhan Nhan...."
"A a... chậm một chút.... sẽ hư mất..."
"Anh ghét em ở cạnh người khác... anh sẽ phát điên..."
"Ừm... ô... thật... quá nhanh..."
"Đừng ở cùng một chỗ với người khác chọc giận anh..."
"Lạc Lạc.... Lạc Lạc... em... em muốn ra..."
Anh còn rất nhiều lời muốn nói chưa nói hết, mà cô gái nhỏ ngoại trừ rêи ɾỉ cùng bị thao ra, cũng không rảnh quan tâm đến cái khác.
"Anh có lẽ... thích em..."
Câu nói của anh bị nhấn chìm trong tiếng rêи ɾỉ của cô khi đang cao trào, Đồng Nhan xụi lơ nằm trên giường. Anh rút hạ vật đã mềm đặt dưới cái miệng nhỏ của cô, anh thích cảm giác ấm áp khi được cô ôm trọn, cũng thích cảm giác an toàn khi ở cùng một chỗ như thế này.
##
Tác giả:
Thích mới có thể "làm" đó, ngày mai tiếp tục cốt truyện nhó~
Nhớ kỹ mỗi ngày phải chờ tôi đó~ nhắn nhủ tôi đều sẽ hồi âm lại, thương các cục cưng!