Ông Chủ Mắc Chứng Nghiện Yêu

Chương 4: Cô đã đạt cực khoái tám lần, tôi mới có một lần

Mộ Nam Kình ép La Thi Thi vào tường, sau mười phút đưa đẩy, anh có ý định muốn bắn.

Đôi mắt đen của người đàn ông nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ bé của người phụ nữ dưới thân anh ta, không buông tha bất kỳ biểu cảm nào của cô.

La Thi Thi cao trào lần thứ ba, tròng trắng trợn ngược lên, toàn thân không còn sức lực. Cái đầu nhỏ của cô lắc lư theo động tác lên xuống, giống như một con rối bị đứt chỉ, tê liệt ngồi trên người đàn ông, mặc anh xử trí.

Thái dương cô ướt đẫm mồ hôi, tóc tai rối tung trên mặt, vài sợi tóc chui vào trong khuôn miệng anh đào hơi hé mở, dính đầy nước bọt màu trắng. Cái miệng nhỏ nhắn phát ra âm thanh ư ư a a khó thể phân biệt, kêu đến mức Mộ Nam Kình khó chịu trong lòng.

Đôi mắt đen của anh nhắm lại, anh cúi đầu, cần cổ đầy gân xanh quấn lấy chiếc cổ mảnh mai, cảm nhận được động mạch của cô.

Mồ hôi của đôi nam nữ hòa quyện, như hai con thiên nga đang giao phối.

Tiếng rêи ɾỉ của người phụ nữ bên tai giống như âm thanh đẹp đẽ nhất của thiên nhiên, gõ vào trái tim Mộ Nam Kình.

Yết hầu của Mộ Nam Kình trượt một cái, anh bắt đầu chạy nước rút. Hai tay anh siết chặt đùi La Thi Thi, mở rộng hết cỡ, sau đó đem cố định cô trên tường, thắt lưng tăng tốc độ va chạm

"A…a…a…Mộ tổng…ô…ô…chịu không nổi…” Tiếng kêu của La Thi Thi càng lúc càng lớn, sau đó mông cô run lên, cô đạt cao trào thêm một lần nữa. Chất lỏng trong suốt dâʍ đãиɠ chảy ra như một cơn hồng thủy, chảy xuống đùi của người đàn ông.

Tiểu huyệt non nớt rất nhanh ẩm ướt, mãnh liệt kẹp chặt côn ŧᏂịŧ. Mộ Nam Kình chỉ cảm thấy qυყ đầυ đột nhiên dựng lên, đầu óc trở nên trống rỗng, kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời ập đến nhanh như chớp.

Mộ Nam Kình buồn bực hừ một tiếng, mạnh mẽ đâm thẳng đến hoa tâm, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào trong tử ©υиɠ của La Thi Thi, làm cho cô tiến không được mà lùi cũng không xong, cái miệng nhỏ nhắn phía dưới lo lắng co rút lại, khiến chất lỏng màu trắng xuôi theo chân người đàn ông tí tách chảy ra ngoài.

"Ưm anh…ô…ô…” Thanh âm rêи ɾỉ của La Thi Thi phát ra không rõ ràng.

Cả người cô run lên, cô thấp giọng rêи ɾỉ, không biết là khó chịu hay thoải mái, nhưng nước mắt của cô cứ trào ra, giọt nước mắt như những hạt đậu lớn rơi xuống.

"A…” Mộ Nam Kình thở ra một hơi nặng nề.

Mộ Nam Kình phát hiện phản ứng của La Thi Thi, anh đưa tay sờ lên mặt cô, giọng nói mang một chút khàn khàn: "Sao cô lại khóc, cô không thoải mái sao?"

Hai mắt La Thi Thi ướt đãm, cô tiếp tục nức nở, đôi vai nhỏ khẽ co giật.

Cô lắc đầu, cánh tay mảnh khảnh dựa vào cơ thể của người đàn ông, nghẹn ngào nói: "Mộ tổng... lần đầu tiên của em dành cho anh ... Mộ tổng…ô...ô…"

Hai chân của La Thi Thi đang gác lên cánh tay cường tráng của Mộ Nam Kình trong tư thế mở rộng, đôi chân nhỏ khẽ đung đưa. Dây áo của chiếc váy màu đỏ rớt xuống, lộ ra bộ ngực trắng mướt giống như hai con thỏ lớn màu trắng đang nhảy, chói sáng khiến người hoa mắt. Cô cứ vậy mà ôm người đàn ông, khiến cho hạ thân thâm nhập ngày càng sâu.

Côn ŧᏂịŧ hơi mềm của Mộ Nam Kình lại có xu thế ngẩng đầu lên.

Biểu cảm trên khuôn mặt anh không nhiều, khi đạt cực khoái anh chỉ khẽ nhíu mày, chỉ có những ngón tay đang bóp chặt vào đùi của người phụ nữ mới cho thấy rõ rằng anh đang cực kỳ hưng phấn.

“Làʍ t̠ìиɦ với tôi, cô không sướиɠ sao?” Đôi môi mỏng của Mộ Nam Kình khẽ nhếch lên, thì thầm vào tai người phụ nữ, “Cô đã đạt cực khoái tám lần rồi, tôi mới có một lần.”

Mỗi lần cao trào của cô anh đều nhớ, từng biểu cảm và phản ứng của người phụ nữ hoàn toàn in sâu vào tâm trí anh, cho dù là ngượng ngùng hay phóng đãng, Mộ Nam Kình đều cảm thấy người phụ nữ trong tay anh không chỉ rất thích mà còn đòi hỏi thêm.

Thành quả của hiệp đầu khiến anh rất hài lòng.

"Mộ tổng ..." La Thi Thi nghe vật liền đỏ mặt, cô không dám nhìn Mộ Nam Kình, đành vùi đầu vào ngực người đàn ông.

Cúc áo sơ mi của Mộ Nam Kình đã bị xé toạc, vào lúc này, nước mắt của người phụ nữ hòa lẫn với nước bọt trực tiếp làm ướt cơ bụng săn chắc của anh.

Cơ thể hai người dính chặt vào nhau, trên tấm lưng rắn chắc của người đàn ông xuất hiện vài vết xước đang rỉ máu, còn cơ thể của người phụ nữ xụi lơ, hoàn toàn dựa vào người đàn ông.

Cảnh tượng này mang tới cho Mộ Nam Kình một cảm giác thỏa mãn, anh đưa tay lên xoa bóp bờ mông ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ của La Thi Thi, làm cho cô bình tĩnh lại, sau đó anh rút côn ŧᏂịŧ ra, một ngón tay thuận thế đi vào, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong lấy ra.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa cùng dâʍ ŧᏂủy̠ ào ào chảy ra, La Thi Thi khó chịu vặn vẹo người, hai mắt hơi nhắm lại, đôi tay nhỏ bé nắm lấy áo Mộ Nam Kình, yếu ớt nói: “ Mộ tổng ... ưm ... mệt...”

Lúc này, La Thi Thi đã hoàn toàn cởi bỏ chiếc mặt nạ lẳиɠ ɭơ, tất cả sự e thẹn của cô được thể hiện trước mặt Mộ Nam Kình.

Lớp trang điểm dày đã bị mồ hôi làm trôi đi, dưới mái tóc xoăn gợn sóng trưởng thành là khuôn mặt nhỏ nhắn non nứt của người phụ nữ.

Da trắng và mềm như trứng gà bóc, anh thật không hiểu sao cô lại thích bôi những thứ tăng tuổi tác lên mặt.

Mới 19 tuổi, cô giả vờ trưởng thành làm cái gì?

Mộ Nam Kình nhớ tới những chuyện xảy ra gần đây trong La gia, đột nhiên cảm thấy thương hại người phụ nữ này hơn. Anh rút ngón tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, xoa hai má của La Thi Thi.

“Chưa được đâu?” Anh cười nhạt nói.

"Buồn ngủ, em muốn ngủ ..." La Thi Thi nói xong liền ngủ gục trên ngực người đàn ông, không để tâm đến hai chân cô vẫn đang mở rộng.

Tâm trí cô đã sớm mơ mơ màng màng , cô đã đạt cao trào nhiều lần đến mức kiệt sức, hai mắt đều không mở nổi.

"Nhưng tôi không buồn ngủ." Mộ Nam Kình thấp giọng nói, đưa tay vuốt tóc cô: "Tôi chỉ vừa mới bắt đầu thôi."

“Ưm… hừ…” Trong lúc ngủ La Thi Thi hừ một tiếng, không nghe rõ Mộ Nam Kình nói gì.

Mộ Nam Kình đột nhiên cảm thấy bộ dạng của cô có chút đáng yêu, ma xui quỷ khiến cúi đầu xuống hôn lên khuôn mặt ửng hồng của người phụ nữ.

Anh nhấc chân lên, cởi bỏ đôi giày da và quần tây ở dưới chân, để trần hạ bộ, bế La Thi Thi đi thẳng về phía giường lớn.