Buổi chiều lúc bốn giờ, cô em gái họ vừa mới đến nhà chơi hôm trước gửi tin nhắn cho Dịch Như Hứa.
Vịt vịt nha: Chị ơi, chị có ở đó không?
Vịt vịt nha: ID Wechat của Lan ca là gì vậy ạ? Có thể cho em không?
Vịt vịt nha: Xin số Wechat, đáng thương.JPEG
Vịt vịt nha: Chị nhìn thấy nhớ trả lời em nha, thuận tiện chị có ảnh chụp của anh trai không? Có thể gửi nhiều ảnh chút qua cho em được không ?
Vịt vịt nha: Cảm ơn chị trước nha! Anh trai thật sự lớn lên quá đẹp, hoàn toàn là gu thẩm mĩ của em! Thấy nhất định phải trả lời nha!
Đối phương gửi rất nhiều tin nhắn, Dịch Như Hứa nghe âm thanh thông báo của điện thoại tới phiền , trực tiếp tắt luôn thông báo của cô ấy.
Do dự một chút, cô lại vào xem tin nhắn của Lưu Nhã, kết quả càng xem càng tức, thiếu chút nữa liền đã cho cô ấy vào danh sách đen.
Dịch Như Hứa không biết chính mình tại sao lại chán ghét người em gái tên Lưu Nhã này, có lẽ là bởi vì cô ấy cũng thích anh trai của mình.
Cô vẫn luôn biết Dịch Vu Lan lớn lên được hoan nghênh, nhưng trước kia cô không cảm thấy có phụ nữ thích hắn là chuyện xấu, cảm thấy có người tới đem Dịch Vu Lan đi, cô liền có thể đạt được tự do.
Chính là tình huống hiện tại càng ngày càng không chịu khống chế, Dịch Như Hứa phát hiện chính mình giống như thực thích anh trai, hơn nữa người tên Lưu Nhã này không phải thân phận bình thường, cô ấy là cháu gái của đối tượng tái hôn của mẹ cô ấy, lại nói tiếp cũng coi như là em họ của mình.
Tuy rằng trên danh nghĩa là anh em, nhưng cô ấy với anh trai là không có nửa điểm quan hệ huyết thống!
Này có phải hay không có thể nói, cho dù Lưu Nhã cùng anh trai về sau thật sự phát triển trên mức tình cảm anh em, bọn họ cũng có thể không bị mọi người cười nhạo mà thuận lợi ở bên nhau?
Dù sao giữa hai người lại không có quan hệ huyết thống!
Điểm này giống như muốn thành cái gai trong mắt cái đinh trong thịt của Dịch Như Hứa, cô đây là lần đầu tiên căm hận chính mình lại có cùng dòng máu, những tình cảm phản bội hoàn hảo này làʍ t̠ìиɦ yêu của cô vĩnh viễn đều không thể danh chính ngôn thuận tồn tại.
Liền tính cô thẳng thắn thành khẩn tiếp nhận anh trai, nhưng nàng lại vẫn như cũ không có cách nào danh chính ngôn thuận cùng Dịch Vu Lan công khai nắm tay, che giấu không phải chỉ có một mình cô, ngay cả anh trai cũng phải che giấu, nếu không tương lai của hắn coi như xong.
Liền tính chính hắn giống như trước đây không để bụng những cái đó, nhưng ai sẽ hy vọng tương lai hết thảy đều sẽ biến thành cái dạng này?
Cho nên Dịch Như Hứa thực ghen ghét Lưu Nhã, cô quả thực muốn chiếm lấy thân phận của Lưu Nhã, đã là em gái của anh trai, lại cùng hắn không có quan hệ huyết thống, ngay cả mẹ… Thoạt nhìn giống như rất thích cô ấy.
Dịch Như Hứa cắn môi dưới rũ mắt khó chịu, trước mắt mờ mịt một tầng hơi nước, cô nhớ tới ngày hôm qua buổi chiều mẹ vẫn luôn khen Lưu Nhã, ở trước mặt cô ấy còn lại luôn nói cô trước kia làm những cái chuyện ngu xuẩn, trong lòng không ngọn nguồn mà dâng lên chua xót khó chịu.
Mẹ thực sự là một người phụ nữ thành công, bà là giám đốc điều hành ở một công thứ đứng trong top 500, cho tới nay đều thực tâm cao khí ngạo.
Dịch Như Hứa biết bà để mắt tới anh trai, nhưng lại đổi với chính mình hoàn toàn khác, trước sau đều thiếu cảm giác thân cận, nếu không cô cũng sẽ không ở thời điểm ly hôn quyết đoán từ bỏ chính mình, làm chính mình đi ba và anh trai.
Bà ấy thích những đứa trẻ thông minh, dù vô dụng, ít nhất cũng nên linh hoạt, chính là chính mình lại là cái gì đều không có, nhưng cứ việc như thế, Dịch Như Hứa cũng vẫn là muốn đạt được sự khích kệ cùng tán thành của mẹ.
Dựa vào cái gì đâu? Rõ ràng Lưu Nhã cũng học mĩ thuật, vì cái gì mẹ cũng chỉ biết khen cô ấy… Lại liền một câu đều không khen con gái của mình?