Đoạt Lấy

Chương 23: Hẹn

Buổi chiều quả nhiên Lâm Triết lại đến lớp học, trên cơ bản hắn sẽ đưa ra nhận xét bình đẳng cùng chỉ ra điểm không hợp lý của các bức tranh, ngẫu nhiên cùng giảng biên nhỏ giọng nói mấy câu.

Dịch Như Hứa vừa làm chuyện của mình, vừa thường nhìn lén Lâm Triết, cô càng nhìn càng cảm thấy sườn mặt của học trưởng rất đẹp, đặc biệt là mũi cao thẳng, khóe miệng cùng răng nanh đều vừa vặn lớn lên phù hợp với thẩm mỹ của cô.

Cô không chú ý mặt của mình đã có chút đỏ, lúc này di động trong túi đột nhiên run động một chút, cô lấy ra nhìn thoáng qua, là anh trai gửi tin nhắn.

- Như Như, chiều nay về nhà sớm một chút .

Phía dưới là một tấm ảnh chụp phòng bếp, hắn buổi chiều không có tiết học, hẳn là đã đi ra ngoài mua sắm, trên bàn trên mặt đất không ít nguyên liệu nấu ăn tươi mới, còn có cá cô thích nhất .

Cô cũng không có cuộc hẹn nào, vì thế liền chết lặng mà trả lời hắn một câu: “Vâng.”

Không nghĩ tới Dịch Vu Lan thực mau liền trả lời, hắn đã phát một đoạn ghi âm giọng nói hơn ba mươi giây đến.

Dịch Như Hứa đem âm lượng chỉnh thấp xuống, đặt ở bên tai nghe, vài giây đầu tiên đều an an tĩnh tĩnh, lúc Dịch Như Hứa cho rằng anh trai gửi nhầm, thanh âm của hắn lại truyền tới.

“Như Như, gần đây có phải em có tâm sự gì hay không? Cảm giác… Em nhìn anh đều mang theo sự không kiên nhẫn, cũng không muốn cùng anh nói chuyện, tháng trước em còn không như vậy, là anh trai đã làm ra chuyện gì khiến em cảm thấy không vui sao? Có vấn đề cứ nói, cùng anh giải quyết được không? Có thể sửa anh đều sẽ sửa.”



…Phải sửa thế nào, anh có thể sửa được điểm nào? Có thể sửa lại chuyện không hề cùng em gái anh lσạи ɭυâи sao? Anh nói sửa đổi nhiều nhất cũng chỉ là đem bốn năm cuộc gọi một ngày đổi thành hai ba cuộc gọi một ngày đi?

Dịch Như Hứa nhất thời có chút tức giận, nhưng vài lời từ trong đáy lòng nảy lên này cô hiểu rất rõ chỉ là lời giận dỗi mà thôi, cô sao có thể vẫn luôn mãi không cùng anh trai nói chuyện, cô chỉ là… Chỉ là cảm thấy thực phiền.

Cô muốn cách xa anh trai một chút, thật sự không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy. Nếu như bị học trưởng biết, học trưởng sẽ đối với cô thế nào? Nhất định sẽ cảm thấy cô cùng anh trai thực ghê tởm đi…

Chỉ nghĩ đến đây, Dịch Như Hứa liền cảm thấy tâm đều đau, cô rất tuyệt vọng, không biết mình bây giờ rốt cuộc nên làm cái gì mới tốt đây.

Thật lâu vẫn không chờ được câu trả lời, giọng nói anh trai lại vang lên, đoạn ghi âm này rất ngắn, chỉ có hai giây.

“Được rồi, vậy chờ em trở về lại nói.”

Trong giọng nói có một chút không vui, loại thanh âm này là đường ranh giới chuyển biến cảm xúc của anh trai, Dịch Như Hứa luôn là người mẫn cảm nhất đối với sự biến hóa của Dịch Vu Lan, cô ẩn ẩn cảm thấy đêm nay hắn sẽ làm chút gì đó để đánh vỡ loại cục diện bế tắc này .

Thủ đoạn của hắn đối với cô vĩnh viễn đều là như vậy, tiên lễ hậu binh, em cách tường một thước, anh dịch tường một trượng, nếu còn muốn cùng hắn đối nghịch, vậy hắn liền sẽ trực tiếp từ bỏ giáo dục, dùng thân thể giáo huấn giúp trí nhớ cô nhớ lâu một chút.

Dịch Như Hứa biết mình đã dẫm lên điểm mấu chốt, nếu cô còn dám tiếp tục phản nghịch, anh trai sẽ biến thành một cây roi ác ma, mặc kệ cô khóc hay là xin tha, hắn đều sẽ không dễ dàng buông tha cô.

Nhưng cô chính là không muốn, chỉ nghĩ đến lúc trở về sẽ cùng anh trai cởi sạch quần áo làʍ t̠ìиɦ cô liền cảm thấy ăn không ngon, cô có thể làm sao bây giờ?

Một buổi chiều này Dịch Như Hứa đều thất thần rối rắm, hai mắt cô xuất thần, ánh mắt mông lung, bộ dáng này làm các bạn học trong phòng vẽ tranh cũng phải chú ý tới, nhưng Dịch Như Hứa thường xuyên sẽ thường xuyên xuất hiện biểu tình như vậy, cho nên bọn họ cũng cũng không có để ý nhiều.

Sau khi kết thúc tiết học, Lâm Triết chủ động đi đến bên cạnh Dịch Như Hứa , cùng cô chào hỏi, như là có việc muốn nói.

Học trưởng chủ động tới gần làm Dịch Như Hứa nhất thời không có thể hô hấp không khí mới mẻ , cô khẩn trương mà nhìn Lâm Triết, đối phương bị dáng vẻ khẩn trương này của cô liền bị chọc cười, sang sảng mà cười: “Làm sao vậy? Đầu nhỏ chiều nay còn ở nhà sao?”

“Ở, ở nhà a.” Dịch Như Hứa có chút ngốc mà hồi phục tinh thần, làm Lâm Triết cảm thấy tức cười, giọng nói hắn thanh thanh, biết lúc này không phải là lúc có thể cùng cô nói giỡn, vì thế liền cũng không hề đùa cô nữa.

“Được rồi, nói chuyện chính đây, ngày mai tôi có việc phải đi xa nhà, mới vừa cùng thầy Chu nói rồi, dời bữa ăn hải sản trước một ngày, bên em có tiện không? Nếu không thành vấn đề chờ lát nữa chúng ta liền đi thôi.”

“A.” Dịch Như Hứa lập tức nghĩ đến tin nhắn anh trai gửi cho cô vào buổi chiều, hắn hiện tại hẳn là đã ở nhà chuẩn bị đồ ăn, không quay về giống như không tốt lắm.

“Sao vậy, em đã có hẹn rồi sao?” Lâm Triết mới hỏi ra những lời này, giảng viên Chu liền từ phía sau đi tới, hắn gọi Lâm Triết một tiếng, người phía trước nghe vậy liền quay đầu.

“Tôi mới vừa hỏi qua vài người khác, vừa lúc đều rảnh, Lâm Triết, đêm nay hầu bao của này nên rộng mở chuẩn bị đào đi.”

Giảng viên Chu đi tới bên người hai người, Dịch Như Hứa theo bản năng mở miệng hỏi: “Giảng viên Chu giáo thụ, còn có người nào muốn đi sao?”

“Chính là vài vị học trưởng cùng học tỷ giống như Lâm Triết mà thôi, đều là học sinh khiến tôi đặc biệt đắc ý, hiện tại rời khỏi trường học ở bên ngoài cũng đều đã có công việc ổn định, các em kết bạn một chút, đối với tương lại về sau đều sẽ có trợ giúp.”