Ninh Hạ còn muốn nói cái gì, mẹ Ninh ngăn cô lại , “Việc này nhất thiết phải nghe mẹ, con để mẹ an tâm được không? Con à, về sau nếu không còn tình yêu, con vẫn còn tiền, vạn nhất thật sự có việc gì cũng không cần làm việc ngốc.”
Ninh Trí mới đầu là có chút không phục, mẹ Ninh để hắn quỳ, theo lời mẹ Ninh nói thì hắn thật sự ý thức được hắn đã xem nhẹ rất nhiều chuyện, hắn luôn muốn mọi người biết hắn có bao nhiêu yêu em gái, lại không có nghĩ đến chuyện đem tài sản phân cho em gái một nửa, cũng là do hắn ích kỷ mang em gái đi lên con đường này.
Mẹ Ninh còn chưa nói xong, bà hít sâu một hơi tiếp tục nói, “Mẹ biết là con cố ý, để mẹ nghe được đối thoại của hai con, cho nên mẹ rời đi.”
Lời mẹ Ninh nói làm Ninh Hạ khẩn trương . Lòng bàn tay đã đổ chút đổ mồ hôi rồi.
“Nhưng mà, mẹ đã trở về, các con quần áo không có mặc, chăn cũng không đắp? Con chính là chiếu cố em gái như vậy sao?” mẹ Ninh tức giận mà hỏi lại.
“Con bé mới 19 tuổi, dù trẻ tuổi, thân thể cũng không nhịn được bị con chà đạp như vậy ! Con là anh trai không đau lòng, người làm mẹ nó đau lòng, làn da toàn thân không được mấy chỗ nguyện vẹn, có phải ở trên giường con có thói quen bạo lực phải không !”
Điểm này, Ninh Trí không có phản bác, hắn biết em gái hiện tại ngay cả qυầи ɭóŧ cũng không mặc được, bởi vì phía dưới sưng đến khó chịu.
“Mẹ không phản đối các con ở bên nhau,nhưng mà, con gái mẹ cũng không thể lđể con khi dễ như vậy, hơn nữa đừng nghĩ mẹ không biết dáng vẻ bề ngoài con ra vẻ quân tử, rõ ràng con có một bụng ý nghĩ xấu, em gái con khẳng định không chống đỡ được .”
“Mẹ đã xin nghĩ nửa tháng, ở chỗ này các con liền phân phòng ngủ, vừa lúc mẹ có thời gian dạy bảo cho tố Tiểu Hạ, cái đứa bé ngốc này.” Nói xong mẹ Ninh tức giận đến mức vỗ vỗ đầu con gái.
“Mẹ ~” Ninh Hạ làm nũng mà lắc lắc cánh tay mẹ Ninh .
“Con cũng có sai, nhưng mẹ thấy con còn nhỏ, lại chậm rãi dạy dỗ , hôm nay dạy con điều thứ nhất, là con gái phỉa biết tự yêu mình trước mới được người khác yêu! Con là gặp được anh trai nếu là người đàn ông cặn bã nào bên ngoài , có thể lừa con thể xác và tinh thần đều mệt!”
Ninh Hạ ngượng ngùng mà cười.
“Con đứng lên đi, ngày mai trở về một chuyến gặp cha con, dồ không có lương tâm , một năm cũng không gọi điện thoại trở về hỏi thăm một chút, thật là phí công nuôi dưỡng nhiều năm như vậy.” mẹ Ninh nhìn thẳng vào con trai nói.
Ninh Trí thiệt tình mà hối cải, “Mẹ, con sai rồi, thực xin lỗi.”
Mọi chuyện đucợ giải quyết, Ninh Trí rửa chén, Ninh Hạ tắm rửa, mẹ Ninh ở trên sô pha gọi điện thoại cho cha Ninh, hội báo “lại”.
Vốn dĩ sẽ không được trọn vẹn đôi đường, bà có thể làm gì chứ……..Chỉ biết thở dài mà sống hết kiếp này.
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง