Ninh Hạ, trước mặt người ngoài không tiện an ủi anh trai, chỉ có thể chờ anh trai tự mình bình phục tâm tình.
Sau khi Ninh Trí bình phục tâm tình , lái xe mang theo hai cô gái rời khỏi nơi này, Ninh Hạ cùng Liên Tử Ngữ ngồi ở phía sau tòa lặng lẽ nói chuyện.
Trao đổi số di động cùng WeChat, thậm chí là Weibo.
Liên Tử Ngữ là thật sự thực thích chị gái nhỏ này, cô từ trước cho tới nay đều không có bạn bè, thiệt tình đãi xem cô là bạn bè mà đối đãi gần như không có, tới cửa nhà cô rồi cũng không muốn xuống xe, ăn vạ trên xe ôm Ninh Hạ không bỏ.
Ninh Trí nhìn mà bực cực kỳ, đều tại cô gái này!Nhưng mà hắn cũng không có cách nào với cô gái này, chỉ mở miệng để cô ấy buông Ninh Hạ ra, cô ấy còn nói: “Chị ấy là em gái anh , cũng không phải người phụ nữ của anh, em ôm một cái thì làm sao !”
Cố tình hắn còn không thể cãi lại! Hắn hoài nghi đây mới là bản chất thực của cô gái này , căn bản không phải là kiểu nhát gan, đơn thuần biểu hiện ở trước mặt em gái . Hắn cảm thấy cô gái này khẳng định đã nhìn ra quan hệ của hắn cùng em gái , chỉ là làm bộ không biết thôi!
Trở lại phòng ở, trời đã rạng sáng rồi.
Ninh Hạ tắm rửa xong vẫn luôn nằm ở trên giường cùng Liên Tử Ngữ trò chuyện , cô không nghĩ tới Liên Tử Ngữ đã sớm nhìn ra quan hệ của cô cùng anh trai, hơn nữa cô ấy còn nói không có gϊếŧ người phóng hỏa, thích một người không sai. Cô ấy là người thứ nhất biết bí mật của Ninh Hạ , hơn nữa còn có thể giao lưu,, Ninh Hạ thực vui vẻ cùng cô trò chuyện.
Ninh Trí nhìn em gái nghiêm túc nói chuyện phiếm như vậy ,cũng không để ý tới hắn. Hắn đoạt di động qua gởi một câu bằng giọng nói, “Chúng tôi buồn ngủ, học sinh Cao Trung phải chăm chỉ học tập, đừng quấy rầy người khác.”
Liên Tử Ngữ trường hợp gì màchưa thấy qua, cô cố ý nói, “Chị Ninh Hạ , ngày mai chúng ta cùng nhau đi dạo phố đi, mấy của cửa hàng ở trung tâm thương mại kia em đều có thể hội viên, đi cùng em có thể xem những trang phục không được trưng bày .”
Ninh Trí liền đau đầu……
Học sinh Cao Trung nhiều tiền hơn hắn, còn biết làm nũng……
Đề nghị của Liên Tử Ngữ rất có sức dụ hoặc, chẳng qua Ninh Hạ không có quên lần này là cùng anh trai tới đây du lịch. Cô vẫn là cự tuyệt, cũng tỏ vẻ, về sau có cơ hội lại đến Ninh thành, hy vọng lần sau có thể mang cô đến để mở rộng kiến thức .
Đây cũng là điều Liên Tử Ngữ thích ở Ninh Hạ , đối mặt với dụ hoặc vẫn trung thực với nội tâm. Cho dù Ninh Hạ không đáp ứng đi cùng cô , thì cô vẫn là sẽ cảm thấy Ninh Hạ thực tốt, cứu một mạng người , không cầu hồi báo, người sáng suốt đều nhìn ra nhà cô rất có tiền, nhưng cô lại không yêu cầu bất cứ hồi báo gì.
Ninh Trí thấy em gái rốt cuộc cũng buông di động, ngược lại cũng không nháo cô, sao có thể trẻ con như vậy!
Ninh Hạ quả thực muốn cười khổ mà không được, xem ra chuyện đêm nay đối với anh trai có kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhỏ, tính tình đứa trẻ hoàn toàn lộ ra.
Thấy bên ngoài ánh trăng thực sáng trong, lại đang buổi tối, phỏng chừng không có ai, cô đề nghị đi suối nước nóng thiên nhiên ngâm mình, bằng không ngày mai rời đi sẽ không còn cơ hội.
Ninh Trí có thể làm sao bây giờ, cuối cùng còn không phải tha thứ cho em gái sao.
Suối nước nóng bốc hơi nóng, dưới ánh trăng,không thấy được rõ mặt anh trai , Ninh Hạ dán lại gần, ôm cổ anh trai, từng chút hôn lên toàn bộ mặt hắn, tinh tế cảm thụ diện mạo anh trai, hôn xong còn ân cần mà rũ đầu dựa vào bả vai anh trai.
“Anh trai, hôm nay vất vả.”
“Ừm.”
“Anh trai, dáng vẻ cà thẻ hôm nay của anh quá đẹp trai rồi!”
“Nên miêu tả thế nào?”
“Cao lớn , soái khí bức người, phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, diện mạocó thể so với Phan An, đẹp trai nhất vũ trụ.” Ninh Hạ dùng hết từ ngữ mỹ miều trong não mìnhmà vuốt mông ngựa.
“Phải không?”
“Phải Phải Phải”
“Anh soái như vậy , em còn chạy trốn, vì sao!”
“Anh trai~ anh trai…..anh trai…anh”
Trước kia không ngăn được tâm mềm lúc em gái làm nũng, hiện tại vẫn như vậy.
Ninh Trí xoay người ôm Ninh Hạ, “Anh trai yêu em, về sau không cho phép em làm như vậy,nếu không thấy em, anh trai phải làm sao bây giờ .” Ninh Trí không dám tưởng đến chuyện này, hắn tưởng tượng liền cảm thấy cả thế giới đều sụp xuống.
Ninh Hạ thực áy náy, cô chỉ có thể khô khan mà nói, “Thực xin lỗi.”
Ngâm suối nước nóng xong, hai người đều cảm thấy có chút mệt nhọc, liền trở về phòng.
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง