Tiếng nước trong nhà vệ sinh truyền đến cắt ngang suy nghĩ của anh.
Tạ Ngật Thành cởϊ áσ khoác ra, nới lỏng nút ở cổ áo, sau đó vào phòng bếp rót một ly nước ấm, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Nhưng sự khô nóng trong cơ thể không giảm bớt chút nào, bên tai dường như vẫn còn vương vấn giọng nói của Từ Nhược Ngưng, rất nhẹ nhàng, mang theo giọng điệu trêu chọc, “Em thường xuyên nằm mơ thấy anh…ở trên giường…”
Anh đặt cái ly xuống, cởi từng chiếc nút áo, mở cửa nhà vệ sinh, trực tiếp đi thẳng vào.
Từ Nhược Ngưng nghe thấy tiếng mở cửa, có chút bất ngờ nhướng mày lên, nhưng còn chưa nói gì thì người đàn ông đã sải bước đi đến trước mặt cô, cô không đóng cửa kính, khắp nhà vệ sinh bốc lên hơi nóng mù mịt.
Cô lau giọt nước ở trên mặt đi, cách màn hơi nóng nhìn anh, áo sơ mi của Tạ Ngật Thành mở rộng, để lộ da thịt cường tráng, cơ bắp rắn chắc dưới lớp da nương theo hô hấp của anh phập phồng lên xuống, vừa nhìn đã biết do tập luyện mà ra, da dẻ được chăm sóc rất tốt, 32 tuổi, những người đàn ông khác không phải mập ra thì hói đầu, còn anh lại trở nên chín chắn hơn, cũng càng hấp dẫn người nhìn hơn.
Từ Nhược Ngưng rửa sạch bọt sữa tắm trên người, tiến đến gần anh, vươn tay tháo nịt lưng của anh ra, nhưng còn chưa kịp kéo dây kéo xuống, đã bị người đàn ông vươn tay giữ chặt cằm.
Anh cúi đầu hôn môi cô, hơi thở lập tức trở nên nặng nề, chiếc lưỡi thô dày tách mở hàm của cô ra, cướp đoạt hết mọi thứ trong khoang miệng cô, nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của cô vì động tác hôn này, cả người anh vùng lên sấn tới, đè cô lên vách tường rồi mạnh mẽ cắи ʍút̼ cánh môi cô.
Từ Nhược Ngưng được hôn nên vô cùng dễ chịu, cô ôm chặt lấy cổ anh, ngửa đầu hôn trả lại, ngón tay trượt vào trong áo sơ mi, sờ đến đường nét da thịt cường tráng của anh.
Men theo vòm ngực của anh trượt xuống, kéo dây kéo quần tây xuống, cô chạm vào gậy thịt đã sớm ngẩng đầu của anh.
Tạ Ngật Thành rên khẽ một tiếng, Từ Nhược Ngưng bị tiếng hít thở gợi cảm kia làm cho hai chân suýt chút nữa mềm nhũn, cô kéo qυầи ɭóŧ của anh xuống, vật cứng nóng hổi nhảy bật ra đập lên mu bàn tay của cô, cô định cúi đầu nhìn nhưng bị người đàn ông hôn lên môi.
Cơn kɧoáı ©ảʍ và niềm vui không nói nên lời tập kích vào linh hồn Từ Nhược Ngưng, tay chân xương cốt của cô cũng đang gào thét thật thoải mái, cô thở gấp vươn tay ra, sờ sờ vành tai của anh.
Quả nhiên rất nóng.
Cô bật cười thành tiếng, ngón trỏ lại chọc thêm một cái, “Thật đáng yêu.”
Tạ Ngật Thành nắm tay cô, đôi mắt nhìn cô chăm chú, sau đó anh cúi xuống ngậm đầṳ ѵú, sắc mặt của Từ Nhược Ngưng lập tức biến đổi, cô cắn môi, sau lưng bất giác rùng mình một cái, cô thở dốc có chút khó chịu, ngón tay cắm vào mái tóc của Tạ Ngật Thành, dùng sức nắm chặt.
Tay phải của Tạ Ngật Thành nắm một bên vυ', năm ngón siết chặt, thịt vυ' tràn ra khỏi kẽ tay, ngón tay trỏ búng nhẹ một cái, Từ Nhược Ngưng vô thức ưỡn cao ngực, thấp giọng rên lên một tiếng.
Tạ Ngật Thành ôm eo cô, cúi đầu men theo nơi ở gần vυ' cô, nhẹ nhàng đặt xuống từng nụ hôn, anh hôn như có như không, vô cùng trêu người.
Từ Nhược Ngưng có chút không chịu nổi, cô vươn tay nắm lấy vật cứng nóng hổi của anh, ngón trỏ ma sát vài vòng trên đỉnh đầu, chợt sờ trúng một ít chất dịch dính nhớp.
“Bao lâu rồi anh chưa làm thế?” Ngón trỏ cô lướt qua mắt mã của anh, bên tai nghe thấy tiếng hít thở của Tạ Ngật Thành càng trở nên nặng nề hơn, cô cười cười hôn lên vành tai anh, sau đó cố ý thở dốc nói: “Thật nóng.”
Không biết là nói vành tai hay là nói vật cứng của anh.
Hai vành tai của Tạ Ngật Thành đã đỏ bừng, một tay anh giữ cằm cô, cúi đầu mạnh mẽ cắи ʍút̼ đôi môi của cô, một tay ôm eo cô, khóa chặt cô vào lòng, đầu gối lẻn vào giữa hai đùi cô, vật cứng nóng hổi chọc vào miệng huyệt, cọ đến mức dâʍ ŧᏂủy̠ chảy đầy một mảng.
Cô đã cạo lông mao, cả vùng âʍ ɦộ sạch sẽ múp míp, ngón tay của Tạ Ngật Thành thăm dò đến hai cánh hoa ướt dầm dề, ngón trỏ của anh cắm vào, khớp tay gẩy gẩy, tìm đến viên thịt nhỏ kia, lóng tay khẽ vân vê nó.
Từ Nhược Ngưng há miệng cắn lên cổ anh, cô hít sâu một hơi, ngửa đầu liếʍ láp yết hầu của anh.
Cả thân thể của Tạ Ngật Thành căng chặt lại, ngón trỏ của anh cắm sâu vào cơ thể cô, Từ Nhược Ngưng rên nhẹ một tiếng, hàm răng va vào yết hầu, ngón tay của người đàn ông lập tức cắm sâu thêm một tấc.
“Nhỏ quá.” Cô nghiêng đầu cắn lên bả vai anh, động đậy thân thể cọ xát vào gậy thịt của anh, “Dùng cái này đi.”
Trên dưới toàn thân Tạ Ngật Thành rất căng thẳng, anh lại vươn thêm một ngón vào trong, chậm rãi cắm rút vài lần trong cơ thể của cô, không biết đã chạm phải chỗ nào, mà cả vùng bụng nhỏ của Từ Nhược Ngưng co rút một hồi, anh lại thử cắm thêm vài lần vào chỗ ấy, Từ Nhược Ngưng há miệng cắn lên cổ anh, “Tạ Ngật Thành, anh…”
Anh đột nhiên cong môi cười, cổ tay dùng sức, hai ngón tay nhanh chóng cắm rút ra vào.
Từ Nhược Ngưng bấu lên cánh tay của anh, cắn môi thở dốc vài hơi, đến cuối cùng không nhịn được cô ôm cổ anh, cả khuôn mặt vùi vào trước ngực anh, toàn thân run rẩy đạt cao trào, “A…”
Tạ Ngật Thành rút ngón tay ướt đẫm ra đặt dưới vòi hoa sen rửa sạch, anh cởϊ áσ sơ mi và quần tây xuống, lấy hai cái bαo ©αo sυ ra khỏi túi quần tây, xé vỏ một cái mặc vào.
Từ Nhược Ngưng giữ tay anh lại, ngẩng đầu nhìn anh, “Sao anh không nói vài câu gợϊ ȶìиᏂ nhỉ?”
Tạ Ngật Thành: “……”
Ngón tay cô ma sát lên bả vai của anh, hơi thở còn mang theo tiếng thở dốc vui sướиɠ sau cơn cao trào, “Ví dụ như, anh cắm vào đây, hoặc là, tiểu yêu tinh, em chặt quá.”
Tạ Ngật Thành: “…….”
Anh đưa tay nâng một chân cô vắt lên cánh tay, đỡ vật cứng trực tiếp xông thẳng vào, khàn giọng nói: “Anh vào đây.”