Thỏ Thỏ

Chương 14: thực hiện lời hứa

Tôi do dự nói: “Như Hoàng thượng đã nói thì vương tử phạm pháp tội như thứ dân, mà chuyện này lại nhiều điểm khuất tất, người sai đầu tiên là hình bộ vì đã chém đầu nghi phạm khi chưa điều tra rõ ràng, nên bắt đầu từ hắn, đề phòng ngữa thần đề nghị giam nghi phạm là Lý thừa tướng vào để dễ dàng điều tra.”

Huyễn Hoa nghe xong, ngẫm nghĩ một chút rồi tuyên:

“Đem Lý Duy phố cùng Hình Bộ xử án xuống, điều tra rõ ràng!” Nói xong, Cẩm Y Vệ liền chạy tới bắt người.

Tình thế này, tôi đã đắc tội với một đống ngừi rồi.

Tôi đoán là hai tên hoàng đế ka kiêng kị Lý Duy vây cánh quá nhiều, mượn lời ta bắt họ lại.

Tôi căm tức nhìn hai tên cao cao tại thượng bên trên, bọn họ cũng nhìn lại tôi cười cười gian mãnh.

Người bị bắt, có người vui mừng có người buồn. Hiện tại lại trở lại chuyện chính, chuyển đến vấn đề ruộng bậc thang.

Kêu tôi tới thương nghị nhưng thực tế chỉ là đứng nghe, Huyễn Âm lải nhải dài dòng một hồi, nói lại những lời tôi nói hôm qua, nói cái gì mà ngày hôm qua cùng ám đế, Phượng Lâm Quận Vương trắng đêm thương nghị, quyết định chọn dùng ruộng bậc thang làm chính sách để cải thiện trồng chọt.

Cũng không biết là vị nào thiên tài phát minh ra ruộng bậc thang, cái này còn chưa có người có thể xin độc quyền,lại hoàn toàn biến thành tài trí thông minh của Huyễn Âm cùng Huyễn ..

Tất cả mọi người hô to Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, thần tiên giáng lâm.

Cuộc thượng triều dài dằng dặc cuối cùng cũng kết thúc.

Tôi định đi theo một đám đại thần đi ra ngoài, lại bị Huyễn Hoa giữ ở lại.

“Phượng Lâm Quận Vương, Hoàng Thượng tuyên ngài đi.”

Tôi không thèm để ý tới trực tiếp hướng đại điện bên ngoài đi, tôi đói muốn về ăn cơm, đã hứa cho tự do mà suốt ngày vẫn phải bên cạnh hai tên đó!

Thực đáng tiếc chính là, còn chưa đi đến cửa đại điện đã bị Cẩm Y Vệ đè ép trở về, trực tiếp mỗi người áp một bên cánh tay, khênh ta lên.

“Các người rốt cuộc muốn gì?!” Tôi tiến vào, nhìn đến Huyễn Hoa cùng Huyễn Âm đang chơi cờ, vì thế cả giận nói.

“Lâm Nhi, chờ ngươi đã nửa ngày.” Huyễn Hoa nhìn ta, buông xuống viên cờ trắng.

Kỳ thật cùng bọn họ ở chung càng lâu, càng cảm thấy bọn họ có khác biệt rất lớn.

Huyễn Hoa thành thục, cũng thực lạnh nhạt, chủ quản pháp lệnh cùng quân sự; Huyễn Âm đôi khi giống tiểu hài tử, tương đối ôn hòa, chủ quản hằng sự vụ hằng ngày.

Nhưng cũng chẳng can hệ gì tới tôi!

Thứ tôi quan tâm chính là khi nào bọn họ mới thực hiện lới hứa với tôi.

“Uy,hai người còn nhớ đã hứa cái gì không?” Tôi từ trong lòng ngực móc ra tờ giấy trắng mực đen, lắc lư trước mặt bọn hắn.

“Ừ, nhớ.” Huyễn Hoa nói.

“Vậy các ngươi tính toán thời điểm thực hiện là bao giờ?” Tôi tiếp tục hỏi.

“Không phải thực hiện rồi sao?” Huyễn Âm hỏi lại .

“A?” Thực hiện lúc nào? Tôi như thế nào không biết.

“Thứ nhất, muốn tự do. Ngươi ở trong cung có nguyên vẹn tự do, thượng triều ngủ gà ngủ gật, còn chảy nước dãi, chưa bao giờ xưng hô với ta cùng Huyễn Âm là ‘ Thánh Thượng ’, cùng chúng ta nói chuyện thì kêu ‘ con mẹ ngươi ’‘NN ’, chúng ta đều không có cùng ngươi so đo a!” Huyễn Hoa nói vẻ mặt đương nhiên.

“Cái này là tự do sao?” Tôi đờ mắt.

“Đương nhiên, nếu không phải đáp ứng cho ngươi tự do, đã sớm đem ngươi kéo đi ra ngoài chém.” Huyễn Hoa gật gật đầu.

Chém…… Kéo đi ra ngoài chém……hình như cũng có lý

VẬy, không đề cập tới tự do nữa!

“Tốt, tốt? Tôi muốn xuất cung!”

“Cái này à.” Huyễn Âm nói: “Đã phái người đi Phượng Nghi Điện dọn dẹp, ngươi tùy thời có thể ở đi vào.”

“Tôi muốn xuất cung! Tôi muốn đi bên ngoài ở!” .

“Là làm ngươi ra khỏi cung , từ Nam Cung đi ra ngoài, trụ tại Phượng Nghi Điện! Đương nhiên là ra cung rồi!” Huyễn Âm cũng nói được với vẻ mặt đương nhiên, một bên vui vẻ thoải mái hạ nước cờ.

Cho tôi tự do đúng không, đã thế ông đây đấm ngươi.

Tôi liền xông tới đánh Huyễn Âm, Huyễn Hoa quá hung, tôi không dám chọc, quả hồng này khá mềm, chọn quả này vậy!

Huyễn Âm trốn, Huyễn Hoa nghiêng người liền đem tôi đè ở trên bàn, từ mặt bên xoắn cánh tay toi lại, áp chế tôi phản kháng nói: “Nếu ngươi không nghĩ trụ Phượng Nghi Điện, dọn tới Bắc Lưu cung với ta, ta hoan nghênh.”

“Cút mẹ ngươi đi. Hôm nay tôi làm thịt ngươi cái đồ rùa đen……” Lời nói còn chưa nói xong, đã bị Huyễn Âm gắt gao hôn lên, hắn đè môi hắn lên môi tôi, mυ'ŧ vào thật lâu, thẳng đến khi tôi thở không nổi, mới buông ra nói:

“Ta thích dùng loại phương pháp này trị ngươi.”

Nói xong, liền đem tôi bế lên lên, hướng tới long sàng.

Thật tức chết mà.

Huyễn Âm đem tôi đặt ở trên giường, hỏi Huyễn Hoa: “Chia sẻ không?”

“Đương nhiên!” Huyễn Hoa nói.

“lần này ta trước!” Huyễn Âm nói trực tiếp đè ở trên người tôi, bắt đầu thoát quần áo của tôi. Huyễn Hoa đứng ở bên cạnh nhìn chúng tôi, sau đó ngồi xuống mép giường chậm rãi hướng về phía trước vuốt ve.