"A, a, ưʍ..... A...... Lão công, anh thật lớn....."
Trong căn phòng mờ ảo, một nam nhân thành thục anh tuấn cùng một nữ nhân vẫn còn phong vận thân mình gắt gao giao hợp ở bên nhau, ngũ quan nam nhân trong sáng, tràn ngập hương vị dã tính, nữ nhân tuy không quá xinh đẹp, nhưng một đôi vυ' đầy đặn, phá lệ dụ hoặc người.
"Tao hóa, làm cô sướиɠ không?"
Mồ hôi từ trán nam nhân nhỏ giọt, tích tụ ở trên đôi vυ' dựng thẳng của nữ nhân kia.
"A a a a a a a...... Lão công, quá tuyệt vời, làm em thật thoải mái, làm em sướиɠ hơn hay làm người vợ trước của anh sướиɠ hơn? Hả?"
Nghe thấy chuyện này, lông mày thon dài nam nhân nhíu lại, không có trả lời vấn đề ngu ngốc này, đối với hắn mà nói, vợ trước là thiên kim hào môn, thê tử tôn quý, nhưng trên giường lại không thú vị, mà tao hóa dưới thân này, từ mười hai tuổi liền bò lên trên giường của mình, bị mình làm hai mươi năm, công phu trên giường lợi hại, tuy rằng thao cảm giác không tồi, cũng chỉ là không tồi mà thôi, hơn nữa thao nhiều năm như vậy, phía dưới của cô cũng đã sớm lỏng, không có cảm giác chặt chẽ, cho dù nữ nhân này ở trên giường tao, nhưng nam nhân lúc này cũng có vài phần không kiên nhẫn.
"Lão công, sướиɠ không? Em hầu hạ đại dươиɠ ѵậŧ của anh có thoải mái không?"
Nữ nhân không thuận theo không buông tha.
Nam nhân nhẹ nhàng cười, nhưng trong con ngươi lại bắn ra hàn quang, hung hăng bóp cái mông đầy đặn của nữ nhân nói: "Đồ kỹ nữ dâʍ đãиɠ, xem ra chưa làm chết cô." Nói xong, dươиɠ ѵậŧ thô to kia ở trong âʍ ɦộ của nữ nhân, ra ra vào vào càng thêm nhanh chóng, chỗ hai người kết hợp, dâʍ ŧᏂủy̠ tích tụ, làm ướt mặt đất.
Hoắc Thủy đứng ở cửa, nhìn hình ảnh ba ba cùng mẹ kế dây dưa trong phòng, tay nhỏ nắm gắt gao, mẹ của cô, mẹ cô mới đi chưa đến một tháng, ba ba liền đem nữ nhân bên ngoài kia đối với nàng mặt ngoài ôn nhu, sau lưng dữ tợn về nhà, nhìn dươиɠ ѵậŧ ba ba ra ra vào vào trong hạ thể nữ nhân kia, hàm răng cô cắn khanh khách rung động.
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà tiện nhân như vậy có thể tiến vô cửa nhà cô, dựa vào cái gì tiện nhân như vậy muốn cướp đi ba ba anh tuấn bất phàm của cô.
Cô tuy rằng chỉ có mười ba tuổi, nhưng lại khá hiểu sự việc trong phòng, ba ba làm mẹ kế của cô, mẹ kế nhìn đến cửa thấy cô, còn lộ ra nụ cười đắc ý.
Cô còn có một em trai, Hoắc gia là của cô với em trai, ai cũng không được đoạt.
Hoắc Thủy nhìn nữ nhân đang rêи ɾỉ trong phòng, trong mắt hiện lên hàn quang, cô biết, ba ba trên giường thích nữ nhân phóng đãng, cô so với nữ nhân kia càng mỹ mạo, dáng người thướt tha đầy đặn, tóc đen thuận xoa lượng, một đôi ngập nước mắt to nhìn quanh rực rỡ, tập trung hết những ưu điểm mà ba ba ma ma cho cô, có thể dùng từ khuynh quốc thành hình dung, cô như vậy, cả chỗ đó, đều là một yêu tinh tràn ngập cấm dục lại làm nam nhân muốn kéo lên giường hung hăng thao làm.
Trong phòng tiếng bạch bạch bạch kêu nửa ngày, khi nam nhân gầm nhẹ một tiếng, liền cao trào.
"Mặc quần áo, cút đi!" Nam nhân sau khi xong việc, đem côn ŧᏂịŧ nửa mềm rút ra, thanh âm lãnh khốc nói.
Nữ nhân ngẩn người, vuốt ve ngực rắn chắc của nam nhân, vẽ vòng vòng, hết sức kɧıêυ ҡɧí©ɧ, thanh âm đà đà: "Lão công, không sao, đêm nay để em ngủ cùng anh được không?"
Nam tử bắt lấy đôi tay đang làm loạn của nữ nhân, sắc mặt càng lạnh vài phần: "Cút, đừng cho tôi nói lần thứ hai." Vung tay, nữ nhân vừa rồi còn bị hắn thao chết đi sống lại té lăn trên đất, nữ nhân anh anh khóc lên.
“Trạch, anh vì sao lại đối xử với em như vậy, ngươi có phải không quên được tiện nhân kia đúng không, cô ta đã chết! Công phu trên giường của cô ta tốt hơn em sao? Cô ta có thể khiến anh sướиɠ sao?"
" Bang " một cái vang dội cái tát rơi xuống, đôi mắt nam nhân lạnh lẽo tràn đầy âm trầm, thanh âm giống như ác quỷ địa ngục: "Tiện nhân, cô muốn thứ gì, muốn làm Hoắc thái thái, thì thành thật một chút đi."
Vợ trước tuy rằng đẹp, nhưng hắn cũng không có cảm tình gì, nghĩ hắn là người nào, mỹ nữ mập ốm cao thấp gì mà chưa thấy qua, nắm giữ một thương nghiệp đế quốc, sao có thể đem tâm tùy tiện giao ra, nữ nhân này, nếu không phải thấy cô đối với con của mình không tồi, lại tương đối có chừng mực, nếu không thì sao có thể vào được của của Hoắc gia.
"Lão công!"
Nữ nhân bị khí thế của nam nhân làm kinh sợ, nửa ngày nói không ra lời, chỉ run bần bật mặc quần áo rời đi.
Hoắc Thủy thấy người ra, lập tức né tránh đến trong một góc, ánh mắt thật sâu.
Nhìn nữ nhân rời đi, khóe miệng Hoắc Thủy gợi lên vẻ tươi cười, cô liền biết, ba ba không có khả năng yêu tiện nữ nhân tao lãng chỉ biết hầu hạ nam nhân trên giường kia.
Nhìn ba ba kêu quản gia tới dọn dẹp phòng, sau đó vào căn phòng cách vách, Hoắc Thủy mắt to xoay chuyển, theo qua.
Cửa không khóa, ba ba đã vào phòng tắm tắm rửa, Hoắc Thủy nhìn giường lớn màu đỏ cẩm hoa lụa ti chăn, nhảy lên.