Chương 6: Dùng sữa tắm làm gel bôi trơn (h)
Editor: Dĩm
Thẩm Ý run run một chút, hai tay thoát khỏi cột nước nhưng vẫn bị trói chặt, cánh tay đau đớn, hai chân hơi kiễng, nửa người với khuỷu tay áp lên trên mặt kính pha lê lạnh lẽo, đầṳ ѵú bị đè ép trên mặt kính, bẹp dúm như đóa hoa.
Giang Ngộ buông tay ra, cả người Thẩm Ý yếu ớt trượt xuống, rồi lại đem cậu ôm lên đè lại trên mặt kính, hai tay không ngừng xoa bóp mông thịt, sức lực rất lớn, hai bên mông bị bẻ ra đem cúc huyệt bại lộ trong không khí.
Ngón tay thon dài cào cào bên ngoài cửa cúc huyệt, đã làm Thẩm Ý giật nảy mình, đầu óc mê mang bỗng chốc lấy lại được một ít tỉnh táo, cậu ra sức giãy giụa.
Cơ bụng rắn chắc của Giang Ngộ bỗng nhiên bị khuỷu tay của Thẩm Ý quơ loạn đυ.ng trúng, hắn cắn răng rít một tiếng trầm, chân dài xem vào giữa hai bên đùi Thẩm Ý, cầm một đầu dây nối liền với cổ tay đang bị trói của Thẩm Ý nhấc lên cao, hắn cúi thấp đầu gặm cắn vành tai Thẩm.
“Ngoan một chút nào, đợi chút nữa sẽ không còn sức đâu.”
Nước mắt lăn dài trên má, Thẩm Ý bị đè ép dán lên mặt kính pha lê, cả người ướt sũng, miệng mấp máy biểu lộ, đuôi mắt phiếm hồng vì khóc vô cùng đáng thương.
[Đau.]
Thở không nổi, hít thở cũng không xong.
Cúc huyệt phía sau bị ngón tay thon dài tiến vào, tràng đạo khô ráo cảm nhận được dị vật xâm nhập, đường hành lang nhỏ hẹp nóng bỏng co chặt lại. Giang Ngộ coi đó là một loại khích lệ hưng phấn đút thêm ngón giữa toàn bộ cắm vào, nhưng bên trong thực sự rất khô ráo, từng bước tiến vào rất khó khăn, hắn “Hừ” một tiếng, rút tay ra.
Thẩm Ý khóc đến thở không nổi, hốc mắt đỏ hoe, trên mặt toàn là nước mắt, tóc đen trên trán dán cả vào mặt, hai chân đứng không được muốn khụy xuống, chỉ có thể dựa vào Giang Ngộ.
Giờ phút này, tính chiếm hữu cùng du͙© vọиɠ của Giang Ngộ gần hoàn toàn bị chi phối. Đưa tay vuốt một bên tóc ướt rơi trước trán ra đằng sau, khuôn mặt sinh đẹp biểu lộ rõ vẻ điên cuồng biếи ŧɦái.
Thẩm Ý bỗng nhiên cảm giác được cúc huyệt đằng sau lành lạnh, hóa ra là Giang Ngộ lấy một ít chất lỏng từ đâu bôi lên cúc huyệt cậu, cậu trừng lớn mắt.
Không cần!
Giống như vừa rồi, ngón tay kia lại chui vào lỗ huyệt, nhưng cậu không phản kháng được, sự bất lực bao trùm lấy cậu, chỉ còn cách cố gắng thả lỏng để ngón tay hắn không làm mình bị thương.
Ngón tay mang theo chất lỏng trơn trượt bên ngoài tiến vào cúc huyệt, có chất bôi trơn làm ngón tay ra vào trở nên dễ dàng hơn, chậm rãi, từ một ngón hai ngón rồi ba ngón trơn tru tiến vào, cơ thể bắt đầu có phản ứng, từ sâu bên trong tràng đạo khô ráo chảy ra chất lỏng dinh dính.
Ngón tay thọc vào rút ra kéo theo dịch ruột đánh nhuyễn thành bọt biển trắng xóa, bọt biển đó còn thoang thoảng mùi thơm, giống như là .... sữa tắm, Thẩm Ý thất thố, Giang Ngộ vậy mà, vậy mà dám dùng sữa tắm làm gel bôi trơn.
Cái tên điên này.
Thẩm Ý cắn răng, Giang Ngộ đem đầu cậu xoay lại nhìn hắn, động tác dưới tay cũng không ngừng, ra ra vào vào rất đều, phía trên lại nhu tình như nước mổ lên môi cậu mấy cái, rồi lại hôn sâu một cái, tiếng nước nhóp nhép đập vào màng nhĩ Thẩm Ý đặc biệt rõ nét.
Tràng đạo nhỏ hẹp trở nên mềm mại ướŧ áŧ, Giang Ngộ rút tay ra, thay ngón tay thành côn ŧᏂịŧ đã sớm cứng nóng của mình vào.
Hắn bóp eo Thẩm Ý, khàn khàn nói: “Tôi vào đây.”
Dứt lời, không đợi Thẩm Ý phản ứng, Giang Ngộ đỡ lấy côn ŧᏂịŧ thô lớn đút vào cửa huyệt hơi hé mở của cậu, phá vỡ huyệt khẩu, qυყ đầυ vừa mới tiến vào, thịt ruột ấm nóng liền gắt gao bao vây lấy, như bị cái miệng nhỏ mυ'ŧ lấy.
Giang Ngộ sướиɠ đến nỗi càng cắm vào sâu bên trong.
Thẩm Ý cảm giác cơ thể như bị xé làm hai, linh hồn cũng run rẩy, nhưng sau cơn đau lại xen lẫn một tia kɧoáı ©ảʍ.
Giang Ngộ cuối cùng cũng cắm hoàn toàn vào, tinh hoàn nặng trĩu va chạm bạch bạch bạch vào mông thịt, hắn thở một hơi sảng khoái, Thẩm Ý kẹp hắn quá sướиɠ, trước đây hắn chưa từng cảm thụ qua.
“Em đã cảm nhận được chưa?” Giọng nói Giang Ngộ mang theo thỏa mãn tràn đầy “Làm sao mà hút giỏi như vậy?”
Vảnh tai Thẩm Ý đỏ bừng, cậu nghiêng mặt, cắn chặt môi dưới, trái tim bất giác run bần bật, Giang Ngộ cắm vào bên trong nhưng không có động, nhưng chất lỏng cũng không vì vậy mà ngừng tiết ra, cúc huyệt chật hẹp cũng bắt đầu dần dần thích ứng với dị vật thô lớn.
Một lát sau, Giang Ngộ bế Thẩm Ý ôm vào trong ngực, bắt đầu chậm rãi thao lên, tư thế này làm côn ŧᏂịŧ vào được rất sâu, làm Thẩm Ý có một loại ảo giác bị đâm đến dạ dày.
Côn ŧᏂịŧ đâm sâu chạm vào một chỗ mẫn cảm, Thẩm Ý vốn dĩ đang xụi lơ bỗng nhiên kịch liệt giãy giụa.
Ánh mắt Giang Ngộ chuyển động, điên cuồng đâm sâu va chạm vào chỗ đó, tinh hoàn chụp đánh vào cánh mông trắng nõn đến đỏ bừng, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt ồ ạt xông tới, nhưng có trốn cũng không được, chỉ có thể chịu.
“Thao tới rồi? Mẫn cảm như vậy sao?” Đuôi mắt Giang Ngộ đỏ lên, hắn bóp chặt eo Thẩm Ý, đâm mạnh.
Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng xỏ xuyên vào đường hành lang chật hẹp, nơi cửa huyệt càng thao càng tạo ra nhiều bọt, côn ŧᏂịŧ đỏ tím cùng mông thịt tuyết trắng phá lệ tương phản rất lớn, cúc huyệt phấn hồng bị kéo căng ra, tràng đạo bên trong cũng bị lấp tràn đầy, huyệt khẩu tê mỏi gắng gượng phun vào nuốt lấy côn ŧᏂịŧ.
Thẩm Ý xụi lơ, cả người vô lực, kɧoáı ©ảʍ theo xương cùng truyền đi lên, cậu khó khăn nhón chân, ý đồ dùng phương thức này thoát ra, nhưng bị thao từ nãy đến giờ, hai chân kiễng chưa được mấy giây đã khuỵu xuống, lực mạnh tác động rơi xuống làm cúc huyệt nuốt côn ŧᏂịŧ vào càng sâu hơn.
Thẩm Ý bị thao đến vô thần, hai má đỏ ửng, trong mắt tràn đầy xuân sắc. Thẩm Ý lớn lên thiên về ôn nhu, đường nét khuôn mặt xinh nhưng không có tính công kích, sau khi bị thao, khuôn mặt lại mang ý vị khác, trong ánh mắt như biết phù phép, câu trái tim Giang Ngộ hỗn loạn, lại đem Thẩm Ý thao càng mãnh liệt hơn.
Nước ấm từ vòi hoa sen xả vào tấm lưng mượt mà của Thẩm Ý, Giang Ngộ một bên thao một bên hôn dọc lưng cậu, dấu hôn phân tán khắp nơi như những chùm hoa đong đưa theo gió.
“Em nói xem, bây giờ em còn nhận thức được là ai đang thao em không.” Giang Ngộ cuối cùng buông tay Thẩm Ý ra, lật người cậu lại, để hai người chính diện dối mặt với nhau.
Cánh tay Thẩm Ý rất đau, nhưng phần lớn bị kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đem cậu rơi vào hố sâu của du͙© vọиɠ, cậu lắc qua lắc lại, vô thức mà ôm lấy cổ Giang Ngộ, từ khóe môi tràn ra một ít nước bọt, lại bị Giang Ngộ liếʍ sạch không sót một giọt nào.
Cúc huyệt tên rần không cảm giác được gì, hoàn toàn bị côn ŧᏂịŧ của Giang Ngộ thao phá, ngoan ngoãn mà ăn, thịt ruột cũng bị thao đến đầu hàng, chỉ biết phun ra mυ'ŧ vào côn ŧᏂịŧ, bọt biển chảy dọc xuống bắp đùi, rồi tí tách rơi xuống đất.
“Em muốn cùng người phụ nữ kia kết hôn.” Giang Ngộ cắn một cái vào cằm Thẩm Ý, hắn cũng mặc kệ lúc này cậu có phân biệt được lời nói của hắn hay không: “Vậy còn tôi thì sao? Em muốn tôi phải làm sao bây giờ? Cho nên tôi không có biện pháp, chỉ có thể đem em nhốt lại thôi.”
Trong phòng tắm, thân thể va chạm vào nhau, tiếng nước bắn tung tóe, thật lâu sau, một giọng nam khàn khàn kết thúc màm ân ái kéo dài này.
“…… Không nói lời nào? Không nói lời nào là tôi coi như em đã đồng ý.”