Giản Sơ ngấm thuốc cả người mềm nhũn nằm trong lòng Quý Hàn Minh, cảm giác sau sợ hãi tìm được ấm áp làm cậu yên tâm dựa vào người hắn, hắn đành cởϊ áσ khoác ngoài phủ lên người cậu, một đường vất vả ôm người về đến nhà.
Tất nhiên nơi này không phải biệt thự hẻo lánh kia, mà là một căn nhà bình thường trong thành phố, Giản Sơ được người ôm càng thêm không thể khống chế, thân thể khó nhịn dán sát cọ vào hắn.
Mở vòi nước xả nước ấm vào bồn, đem người bám dính trong lòng đặt vào, Giản Sơ đáng thương dính chặt hắn không nỡ rời, đôi mắt hồng hồng chăm chú nhìn hắn.
Cả người sau khi khóc một trận lớn vẫn đang thút thít.
- Đau.. hức…khó chịu...
- Chỗ nào đau?
Giản Sơ vẫn chưa mất hết ý thức, một đường vừa cọ hắn vừa khóc thút thít, cậu co chặt người lại giấu bản thân dưới nước không chịu trả lời, cả người mềm mềm cúi xuống mặt nước. Quý Hàn Minh lo lắng đến gần cậu, chỉ thấy Giản Sơ càng trốn tránh, hắn cũng không làm gì mà chỉ đứng nhìn.
Thuốc cậu uống trong cốc nước chỉ là một loại trợ hứng nhẹ, thân thể không có sức phản kháng, nhẫn nại một chút sẽ không sao. Quý Hàn Minh liếʍ môi một chút, nếu không ngại thì để hắn giúp đỡ.
Chỉ một lát sau, Giản Sơ lại khóc lên, cả người như bất lực lại như không làm được gì, như đứa trẻ không làm được bài mà òa khóc lên, hắn thấy vậy chỉ đành tiến tới ôm cậu ra khỏi bồn tắm. Lúc này hắn mới thấy thân dưới Giản Sơ đang sưng tấy lên, cả cây cương cứng, có dấu hiệu dần chuyển sang màu tím.
- Hệ thống, sao lại thế này?
- Trời ơi, tôi lập tức kiểm tra thân thể cậu ấy.
- Trong người Giản Sơ có hai loại thuốc.
- Ngoài thuốc của đám bạn cậu ấy bỏ vào nước còn bị thêm một ít thành phần khác, chắc có lẽ lúc vào nhầm phòng bị ép tiêm thêm vào. Hai thứ này bình thường chỉ gây trợ hứng nhẹ, nhưng đồng thời sẽ phản ứng rất mạnh, có tác dụng như một loại xuân dược tác dụng cao.
- Tôi đã nhắc nhở ngài lúc cậu ấy rời khỏi phòng, ngài phải .... bla bla ...
Hệ thống vừa kiểm tra thân thể Giản Sơ vừa rà xoát cốt truyện báo cáo cho ký chủ, nó muốn hắn ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề mà làm nhiệm vụ tử tế lúc nó yêu cầu.
Quý Hàn Minh sau khi nghe kết quả cũng không thèm tiếp tục để ý đến hệ thống, hắn bế thốc Giản Sơ lên, đặt cậu ngồi lên bồn tắm, cẩn thận quan sát tình trạng của cậu. Giản Sơ càng ngày càng đau, có lẽ vừa rồi chốn trong nước đã cố nghĩ cách bắn ra nhưng không được, ngược lại càng khiến cậu thêm khó chịu.
Giản Sơ khóc lóc xin Quý Hàn Minh giúp mình, hiện giờ đã không còn rõ ý thức, chỉ theo bản năng mà muốn giải thoát. Tình hình bây giờ của Giản Sơ rất kém, nếu kéo dài sẽ càng không tốt cho cơ thể cậu, hắn thấy cậu ngoan ngoãn mà đồng ý hết yêu cầu của mình thì vui vẻ.
Quý Hàn Minh một chân khuỵu xuống, để Giản Sơ đứng dựa lưng vào tường, gạch lát mát lạnh có thể làm giảm cảm giác nóng bức trong cơ thể cậu.
Một tay vòng ra sau nắm chặt gò mông không cho cậu trốn thoát, một tay dọc theo kẽ mông căng tròn khuếch trương phía sau, đầu cúi xuống ngậm lấy tiểu Sơ Sơ. Có lẽ thời gian dài làm cậu vô cùng khó chịu, vừa chạm vào liền đau đớn vô cùng, cố gắng muốn né tránh.
Quý Hàn Minh tất nhiên không cho cậu tránh thoát, đầu lưỡi nhẹ liếʍ tiểu Sơ Sơ, thời gian dài không được giải thoát sẽ làm cậu càng đau, nếu lực đạo lớn sẽ dễ bị thương, hắn chỉ đành ghi lại món nợ này.
Không có nhiều thời gian xoa dịu thân thể, Quý Hàn Minh tập trung vào các điểm mẫn cảm trên thân thể cậu mà tấn công. Ngón tay vừa mở rộng vừa rút ra đâm mạnh vào điểm mẫn cảm, mỗi lần đều làm cậu run rẩy, so với cảm giác đau đớn phía trước thì cảm giác căng trướng sau mông sẽ không làm cậu kháng cự, dịch ruột non đã bắt đầu tiết ra, làm hắn ra vào càng thêm thông thuận.
Phía trước đã thích ứng được lực độ mềm mại mà dần có dấu hiệu bắn ra.
Không thể nghi ngờ kỹ thuật của Quý Hàn Minh, chỉ mọt lát sau hai chân Giản Sơ mềm nhũn, nếu không được hắn giữ chặt mông thì đã sớm bị ngã xuống, cậu chỉ có thể dùng cả hai tay vịn lên vai hắn không ngừng thở dốc.
Tư thế đứng với một người vừa bị hạ thuốc như cậu quả thật là mệt mỏi, cậu chỉ muốn mềm như sợi bún mà trượt xuống.
Nhưng tất nhiên Quý Hàn Minh không để Giản Sơ như mong muốn, trong phòng tắm hắn đã lắp một chiếc gương lớn, từ góc độ này cậu hoàn toàn có thể nhìn rõ tình hình hiện tại.
Quả nhiên khi hơi nước trong mắt rút đi, nhìn người đang quỳ một chân trước mặt, cậu lại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng trước mặt hắn, hai chân mở lớn, hai tay cậu giữ chặt vai hắn, đẩy khuôn mặt đẹp trai ngay trước địa phương nhạy cảm của mình, nhìn qua như cưỡng ép người ta khẩu giao cho cậu.
Hình ảnh da^ʍ mỹ làm lại bất ngờ làm thân thể vừa mới cao trào của cậu thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thấy khóe miệng Quý Hàn Minh vẫn dính một ít dịch trắng, tiểu Sơ Sơ không cần an ủi lại mãnh liệt bắn thêm lần nữa, trong một thời gian ngắn mà đã bắn ra một lượng lớn.
Dù sao thân thể mới trưởng thành cũng không trụ được lâu, chỉ thấy cậu hai mắt trắng xóa, dưới thân vô lực mà trượt xuống.
Sau khi liên tiếp bắn xong ý thức trở về một chút, nhớ lại vừa rồi cậu không kịp tránh đi, nhìn người đang khuỵu một chân trước người mình, dịch trắng dính đầy trên người, Giản Sơ ngượng ngùng mà quay mặt đi.
Bàn tay sau mông đột nhiên bóp mạnh, làm đầu gối Giản Sơ sớm đã mềm nhũn quỳ xuống đất, hai người mặt đối mặt nhìn nhau, gương mặt bị nâng ép nhìn thẳng với Quý Hàn Minh.
- Sao vậy, thoải mái xong liền không chịu trách nhiệm?
- Không,.. không có.
- Vậy vừa rồi ai khóc lóc cầu xin tôi?
Giản Sơ đuối lý chỉ biết trốn tránh Quý Hàn Minh, bỗng thân dưới bị một lực nhẹ xoa nắn làm cậu không nhịn được kinh hô lên.
- Vừa rồi cầu xin tôi, nói muốn gì cũng được?
Lúc này cậu vẫn chưa hoàn toàn khôi phục ý thức, chỉ nhớ vừa rồi vừa khóc lại lôi kéo hắn. Lần này Giản Sơ không thể trốn tránh, vì thời gian càng lâu lực dưới tay càng mạnh, thân dưới cũng ngạnh lên, bắn hai lần vốn không thể giải quyết hết tác dụng của thuốc.
- Cậu, cậu muốn gì?
- Tôi, tôi không có gì hết…. ưm…
- Vậy sao? Không có gì hết?
- Không có gì thì lấy thân trả nợ?
- Tôi muốn làm lúc nào cậu đều phải đáp ứng tôi, không được chạm vào người khác.
- Tất nhiên tôi cũng sẽ không chạm vào người khác. Thế nào?
- Không, không được....
- Như vậy... không tốt..
- Ồ?
Quý Hàn Minh vuốt ve cổ của Giản Sơ, trên đó chỉ còn một vệt hằn đỏ, sợi dây chuyền luôn đeo trên đó đã sớm biến mất.
- Chiếc vòng cổ cậu đeo, giá xxx. Cậu muốn trả thế nào.
Giản Sơ nhớ lại sợi dậy cậu đeo vốn định trả cho hắn, lúc chạy trốn bị kéo văng ra, cậu khi đó thần trí không rõ, hoảng hốt tìm đường chạy, bây giờ căn bản không thể tìm thấy. Lại nghe giá của chiếc vòng, chỉ biết ngây ngốc mà nhìn hắn.
- Làm đến khi tôi chán thì cậu trả hết nợ, thế nào? Tôi không tính toán chuyện cái vòng nữa.
Giá của chiếc vòng đó quả thật dù cậu làm cả đời cũng không biết khi nào mới trả được. Cậu đã từng được dạy có nợ là phải trả, dù không biết thời gian sau sẽ thế nào, nhưng hắn không ngại nguy hiểm cứu cậu, cậu căn bản không thể tiếp tục từ chối.
Hơn nữa tình trạng hiện tại của cậu, hắn không chê mà lại giúp cậu ...
Quý Hàn Minh không tiếp tục ép Giản Sơ mở miệng trả lời nữa, bàn tay nhẹ nhàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ cơ thể Giản Sơ, cậu đã bắn hai lần, thân thể không còn quá khó chiu, nhưng dược liệu ngấm trong người vốn không thể nhẫn nại kɧıêυ ҡɧí©ɧ này.
Hắn ôm người đang ngồi quỳ dưới đất lên đến gần chiếc gương, ở cự ly này càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Giản Sơ, dươиɠ ѵậŧ bên dưới lại không có cốt khí bắt đầu run rẩy cứng lên, đã trải qua cảm giác thoải mái làm sao có thể chịu đựng khó chịu này.
Cắn vành tai người đang ngẩn người trong lòng, không biết từ lúc nào quần áo trên người Quý Hàn Minh đã biến mất, thân thể tràn ngập nam tính đứng phía sau ôm cậu, hai tay Giản Sơ giữ chặt bắp tay hắn, thân thể vô lực của cậu vẫn chưa thể tự đứng vững.
Vừa rồi để làm Giản Sơ bắn, Quý Hàn Minh đã vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa mở rộng phía sau cho cậu, bây giờ nó vừa mềm vừa ướt, hắn không khó khăn đưa ba ngón tay vào. Móng tay cọ nhẹ vào vách thịt đánh tan tia tỉnh táo ít ỏi vừa lấy lại được của cậu.
Đến khi phía sau cảm nhận đau đớn như bị xé rách thân thể làm cậu hét lên Giản Sơ mới nhận ra tình trạng bản thân. Vào, vào rồi...Vào mất rồi.
Thân thể Giản Sơ vẫn quá non nớt, mà kích cỡ của hắn không chỉ to bình thường, cậu đau đớn đến co chặt cơ vòng, ép mạnh dươиɠ ѵậŧ của hắn vào vách thịt, cảm giác mềm mại cùng thoải mái làm tiếng thở trầm thấp bên tay cậu nặng hơn.