Viêm Thần

Chương 33: Bên bờ hồ

Minh Tuấn và Băng Vân ân ái bên bờ hồ bị Lâm Ngữ Kỳ cùng Thiến Mộng Vũ thấy hết cả không sót chút gì.

Hôm nay được cái Minh Tú với Lâm Phức Hương đều ở trong phòng tu luyện nên chẳng ra ngoài.

Cảnh tượng làʍ t̠ìиɦ giữa thanh thiên bạch nhật chỉ bốn người biết.

Từ sáng sớm đến tầm trưa trưa, người Băng Vân mềm như vũng bùn thở hổn hển nằm trên cỏ xanh mượt. Hai mắt nàng khép hờ tận hưởng cảm giác mê ly đầy sung sướиɠ. Mồ hôi mồ kê nhễ nhại, da thịt ửng đỏ. Khe thịt hồng hào giữa hai chân giờ sưng húp, chảy ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng bỏng. Vô cùng da^ʍ mĩ!

Hắn ngồi bên cạnh ngắm nhìn thê tử, bàn tay vuốt mái tóc đen bị rối bời bởi trận chiến của hai người.

"Nàng thỏa mãn không?", hắn dịu dàng hỏi.

"Thϊếp...thϊếp thỏa mãn tưởng ngất rồi ấy chứ...", Băng Vân hạnh phúc nói.

Được phu quân yêu chiều chăm sóc nàng cực kì vui sướиɠ. Chứng tỏ hắn rất quan tâm tới nàng.

"Hahaha...tí làm phát nữa nhé!", Minh Tuấn cười nói.

Thiến Băng Vân trợn tròn mắt:"Chàng....chàng khỏe thế! Từ sáng tới giờ không mệt à?"

Hắn cười đầy đắc ý:"Mệt không có trong từ điển của ta với chuyện giường chiếu. Phu quân nàng bất bại."

Băng Vân nhìn bộ dáng đáng ghét của hắn, bĩu môi. Nàng phải công nhận phương diện sinh lý của Minh Tuấn quá trâu bò, quá khỏe. Mỗi lần ân ái, hắn đều hành nàng thừa sống thiếu chết.

Nàng gợi ý:"Chàng kiếm thêm vài cô nữa đi. Vầy thϊếp chịu không nổi!"

"Chuyện đó tính sau đi. Chuyện chính là ta với nàng nè.", hắn cười.

Minh Tuấn cúi xuống hôn môi thê tử. Băng Vân đáp lại ngay.

Hai cái lưỡi ướŧ áŧ quấn chặt vào nhau.

"Hửm?", đột nhiên hắn phát hiện điều gì đó sau một cái cây hơi lớn xíu.

Đôi mắt hiện ý cười cười, hắn không tiếp tục để ý đến chỗ khác nữa, tập trung hôn Băng Vân.

Được lúc, hai người tách môi. Đôi môi đỏ của Thiến Băng Vân sưng hết cả vì hắn cắи ʍút̼ mãnh liệt quá, lưỡi tê dại không thôi nhưng nàng thích vậy.

"Hồi sức chưa?", hắn hỏi.

"Chưa! Bên dưới vẫn hơi rát.", nàng nũng nịu nói.

"Nàng nghỉ ngơi chút đi!", hắn yêu thương hôn một cái vào trán thê tử, xong nhìn về một hướng gọi to:

"Ra đây xem nào! Trốn làm gì?"

Thiến Mộng Vũ và Lâm Ngữ Kỳ giật thót cái, tay chân luống cuống chẳng biết phải xử lý sao nữa, khuôn mặt đỏ bừng như gấc, xấu hổ muốn chết. Minh Tuấn biết hai nàng nhìn trộm rồi sao?

Lâm Ngữ Kỳ hít thật sâu một hơi, lấy hết can đảm chuẩn bị lộ diện thì có một thân ảnh khác còn nhanh hơn nàng.

"Còn có người nữa sao?", Lâm Ngữ Kỳ cực kỳ kinh ngạc. Hóa ra ngoài nàng vẫn còn kẻ khác coi trộm cảnh làʍ t̠ìиɦ của Minh Tuấn và Băng Vân.

"Thiến Mộng Vũ?", Lâm Ngữ Kỳ hô thầm.

Người kia không ai xa lạ là Thiến Mộng Vũ.

"May quá!", Lâm Ngữ Kỳ thầm thở phào một cái. Nếu như nàng vội vàng bước ra, chắc chẳng còn mặt mũi nào nữa mất.

"Lại đây!", Minh Tuấn tươi cười nói.

Vừa rồi hắn phát hiện được kẻ rình trộm biết ngay Mộng Vũ. Nàng có tật xấu là rất hay đi coi trộm hắn với các bà vợ làʍ t̠ìиɦ.

Mộng Vũ nhanh nhẹn chạy lại chỗ người thanh niên tóc đỏ, xấu hổ nói:

"Chàng phát hiện từ bao giờ?"

"Chục phút trước! Còn không mau hầu hạ phu quân.", hắn tét một cái vào mông Mộng Vũ.

Băng Vân hơi giật mình nhưng thấy kẻ nhìn lén là muội muội thì yên tâm. Mặc dù nhan sắc không thuộc tốp mỹ nhân, nàng cũng không muốn gã đàn ông nào ngoại trừ phu quân chiêm ngưỡng cơ thể mình cả. Cơ thể này chỉ thuộc về duy nhất mình Minh Tuấn mà thôi.

Mộng Vũ hừ cái, nửa quỳ nửa ngồi ngậm côn ŧᏂịŧ vẫn còn cứng như thép nguội sau trận chiến với tỷ tỷ. Mùi vị dương tinh ngai ngái còn lưu lại xộc thẳng lên mũi nàng.

Minh Tuấn ngồi dạng chân trên nền cỏ, ngửa đầu hưởng thụ miệng thê tử phục vụ.

Đầu Mộng Vũ lên xuống dưới hạ bộ người thanh niên tóc đỏ, lưỡi liên tục mát sa đầu quy đỏ ửng và thân côn đầy gân guốc.

"Đúng rồi! Đúng rồi! Ta thích lắm!", hắn nói những tiếng nhẹ nhàng tràn ngập sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Thiến Mộng Vũ liếc mắt nhìn biểu hiện của phu quân thì thầm vui mừng. Đầu nhỏ càng thụp lên thụp xuống mạnh hơn.

"Aaa....a....", hắn rên.

Lâm Ngữ Kỳ trợn tròn mắt, kinh hô:"Hắn muốn tiếp tục sao? Khỏe dữ vậy?"

Nửa ngày rồi đấy mà tên kia vẫn chưa thỏa mãn còn tiếp tục được thì phải nói quá khỏe, quá mạnh.

Không để thê tử quỳ lâu, Minh Tuấn kéo nàng lên, một tay vòng qua eo thon một tay xoa nắn ngực sữa Mộng Vũ.

Nàng hơi cau mày:"Thϊếp không làm tốt sao?"

Bị hắn kéo lên bất ngờ làm nàng tưởng rằng Minh Tuấn không hài lòng đấy.

Hắn cười:"Nàng làm vô cùng tốt!"

Hắn hôn nàng.

Băng Vân mỉm cười nhìn muội muội cùng phu quân hôn nhau. Nàng cảm thấy thật may mắn khi hai tỷ muội cùng đi theo người thanh niên tóc đỏ này. Một quyết định hết sức sáng suốt ảnh hưởng tới hạnh phúc cả đời. Nếu không gặp hắn có lẽ hai nàng đã chết rồi. Hoặc sống như cái xác vô hồn.

Viêm Thú Thánh Diễm bùng cháy trực tiếp đốt sạch y phục Mộng Vũ, thân thể thiếu nữ căng tràn sức sống xuất hiện trước mặt hắn. Bàn tay to chạm vào da thịt trơn nhẵn, nắn bóp bộ ngực đàn hồi của thê tử, càng xoa càng thấy thích.

Mộng Vũ đang ngồi trên đùi nam nhân, bên dưới đầu côn ŧᏂịŧ cứng rắn cọ cọ cô bé khiến nàng ngứa ngáy khó tả.

"Cho....cho vào thϊếp đi chàng....", nàng nặng nhọc nói.

Nàng đã rất nứиɠ khi chứng kiến phu quân cùng tỷ tỷ làʍ t̠ìиɦ. Hiện tại được tiếp xúc trực tiếp, Mộng Vũ không chịu nổi.

"Gì vội vậy? Cứ bình tĩnh!", hắn cười tà.

Minh Tuấn mυ'ŧ xương quai xanh, liếʍ láp vùng cổ của nàng. Lưỡi rà tới đâu đỏ tới đó. Hắn ngậm một bên nhũ hoa đỏ hồng, nút chùn chụt như em bé, vừa cắn vừa ray kí©ɧ ŧɧí©ɧ tất cả dây thần kinh vùng ngực.

Hai tay Mộng Vũ ôm chặt cổ hắn, vừa tê vừa sướиɠ:"Mạnh lên chút nữa...mạnh lên chàng ơi..."

Hông nàng vô thức đưa đẩy muốn cái khúc thịt kia cắm vào tiểu huyệt nhỏ nhắn của mình nhưng toàn lệch, trượt ra ngoài.

Một tay hắn đưa xuống bên dưới, xoa xoa đám cỏ thơm, trêu đùa hạt đậu hơi to.

U cốc Mộng Vũ càng ẩm ướt nhiều hơn nữa, dính hết cả bàn tay hắn.

"Nàng nứиɠ tới vậy rồi sao?", hắn nghĩ thầm.

Không tiếp tục trêu đùa nàng nữa, Minh Tuấn kê khúc thịt nhắm ngay âm động chuẩn bị tiến công.

"Ta vào nha!", Minh Tuấn thì thầm bên tai thê tử.

"Ừm....ưʍ....vào đi chàng....thϊếp chờ lâu lắm rồi....", nàng rung giọng nói.

"Sẽ hơi đau đấy!", hắn nói cho nàng biết trước.

"Không sao đâu! Vào đi chàng!", Mộng Vũ không suy nghĩ nhiều như vậy.

Chẳng tiếp tục nhiều lời, hắn dùng sức phần hông lấy đà thúc mạnh một cái.

Phập! Ót!

Côn ŧᏂịŧ xuyên phá tấm màng mỏng manh, đầu rùa dội thẳng hoa tâm. Máu đỏ rỉ ra mép môi chảy xuống đùi nàng rồi theo đó xuống đùi hắn.

"Aaaa....khít lắm....nàng khít lắm....", hắn sướиɠ khoái kêu rên.

Bên trong nàng ấm nóng ẩm ướt chật chội như bóp nghẹt thằng em hắn. Xúc cảm truyền về từ côn ŧᏂịŧ làm Minh Tuấn phải bật thốt thành tiếng.

"Ư....", Mộng Vũ nhăn mày liễu.

Lần đầu tiết thân khiến nàng đau đớn phần hạ bộ.

"Nhanh thôi! Hết ngay ấy mà!", hắn động viên hôn lên môi nàng.

Băng Vân lấy lại chút sức lực vòng ra sau người em gái xoa nắn những chỗ nhạy cảm nhất giúp Mộng Vũ mau hết đau rát.

Toàn thân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm du͙© vọиɠ lấn át đau đớn, chỉ vài phút thôi âm động nàng đã thấy ngưa ngứa rồi, vách thịt bao bọc côn ŧᏂịŧ co bóp kịch liệt hơn.

Lúc này Minh Tuấn để nàng nằm xuống, bắt đầu ra vào từng nhịp nhẹ nhàng.

"A....ưʍ....ưʍ....ưʍ....", Mộng Vũ cảm nhận từng cú nhấp một, nói đứt quãng:

"Mạnh....nhấp mạnh vào chàng ơi....mạnh nữa lên...."

Hắn chiều theo ý thê tử, côn ŧᏂịŧ gia tăng tốc độ cùng lực đạo.

Bạch! Bạch! Bạch! Bạch! Bạch!

Hai hạ bộ va chạm kịch liệt với nhau tạo thành âm thanh dâʍ ɖu͙© vang vọng khắp không gian.

Băng Vân ôm cánh tay nam nhân kẹp giữa ngực mình ma sát. Một bên tay được đôi sơn nhũ mềm mại chăm sóc càng khiến hắn hưng phấn hơn, hông nắc mạnh hơn.

Côn ŧᏂịŧ không chút thương tiếc đâm rút rất mạnh giữa hai chân Mộng Vũ.

"A....a....a....a....sướиɠ....sướиɠ chết thϊếp.....thϊếp là của chàng....chơi mạnh nữa lên chàng ơi.....", Mộng Vũ hét to.

"Ta....ta....cũng rất sướиɠ đây....a....nàng tuyệt lắm....ta yêu nàng....", hắn nắm hông thê tử mà chơi.

Băng Vân vòng ra sau hắn, đôi cánh tay như rắn ôm chặt eo nam nhân, ép chặt bộ ngực vào tấm lưng to chắc, miệng hé mở liếʍ liếʍ tai Minh Tuấn, phục vụ một cách tận tình nhất.

Bạch! Bạch! Bạch!

Thúc trăm phát, âʍ đa͙σ Mộng Vũ đột ngột co rút lại như thể muốn hút luôn côn ŧᏂịŧ vào vậy.

"Thϊếp....thϊếp....thϊếp ra....chàng ơi....", nàng vừa thở vừa nói.

Vài phút sau, dòng nước ấm nóng xối xả bắn tuôn ra. Mộng Vũ lêи đỉиɦ, xụi lơ hết người. Hai mắt nhắm hờ tận hưởng cao triều.

Thấy vậy, Băng Vân chủ động chổng cao mông lắc lư, hai cái lỗ mê người ở trước mặt hắn:

"Vào thϊếp đi!"

Minh Tuấn bật cười đánh một cái thật mạnh, in đỏ dấu tay trên mông nàng nói:

"Chẳng phải nàng còn mệt sao?"

"Thϊếp hết mệt rồi!"

Hắn không nói nhiều, nắm chặt eo thon Băng Vân, thúc từ phía sau.

"A....a....chết thϊếp....chàng tuyệt quá....á....a....chết thϊếp rồi...."

"Nàng cũng tuyệt....ta chơi nhiều như vậy nhưng âm động nàng lúc nào cũng khít....a....a...."

"Nhanh.....nhanh....nhanh nữa lên chàng....."

Cả hai hưng phấn rên to, kɧoáı ©ảʍ dâng trào thêm lần nữa.

Băng Vân lêи đỉиɦ hai lần, mệt lử người. Mà hắn cũng sắp ra đang định bắn vào trong Băng Vân thì Mộng Vũ nói:"Cho....cho thϊếp....chàng bắn vào thϊếp đi....."

Minh Tuấn rút từ trong lỗ của Băng Vân ra cắm vào khe thịt bên dưới Mộng Vũ, nhấp trăm phát nữa, gầm một tiếng:

"Ta....ta....ta ra đây....."

"Ra đi chàng.....thϊếp cũng ra...."

Cả người hắn giật giật, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun trào bắn mạnh vào hoa tâm Mộng Vũ. Cùng lúc ấy, nước ấm trong nàng cũng tuôn ra hòa quyện với dòng sinh mệnh trắng đυ.c kia.

Minh Tuấn đổ gục xuống, ôm hai thê tử hai bên, vuốt ve từng thân thể tuyệt vời, tận hưởng kɧoáı ©ảʍ nɧu͙© ɖu͙© lưu lại.

Mặt trời dần xuống núi, ban ngày nhường chỗ cho ban đêm, kết thúc ngày dài tốt đẹp. Với ba người nằm trên cỏ xanh thì sung sướиɠ vô tận. Thể xác lẫn tâm hồn đều được chăm sóc một cách tốt nhất.

Lâm Ngữ Kỳ thì quên cả ăn uống, đôi mắt không sao mà rời đi nơi khác được. Phim hành động quá hấp dẫn nàng. Từ bé tới lớn đây là lần đầu tiên nàng xem chăm chú một thứ gì cuốn tới vậy.

Sư phụ Lâm Thịnh chỉ dạy kiến thức về việc tu luyện chứ không dạy kiến thức về giới tính.

Nói đúng hơn, Lâm Thịnh cũng chả biết gì mà dạy, lúc thanh niên cường tráng ngày qua ngày, thời gian dành hết cho tu luyện và nghiên cứu luyện dược để trở thành Dược Giả giỏi. Tâm trí đâu nghĩ tới chuyện khác. Có như thế dù tư chất không tốt lắm nhưng thành tựu ông đạt được khá cao, Đấu Tôn Đại tinh, Dược Tôn Cực tinh.

Lâm Ngữ Kỳ tiếp xúc với nam tử trên đảo khá nhiều song đều có khoảng cách nhất định. Những chuyện yêu đương tình cảm hầu như chưa hề xuất hiện trong đầu nàng.

Hôm nay, Lâm Ngữ Kỳ được khai mở chút kiến thức đời sống, tự hỏi:

"Làm chuyện đó sướиɠ thế sao?"

Nàng thấy khuôn mặt thỏa mãn hạnh phúc của Băng Vân, Mộng Vũ, lòng tò mỏ nổi lên, chẳng biết bị cái côn ŧᏂịŧ to tướng kia cắm vào nó sẽ ra sao như thế nào nữa.

"Chắc sướиɠ thật! Vậy thì hai nàng mới thích chứ!", nàng thầm nhủ thế.