Viêm Thần

Chương 18: Luyện hóa Huyền Hoàng Hỏa

Minh Tuấn nghe Thiến Băng Vân nói vậy cười lên ha hả, cảm nhận thân hình mềm mại và tâm tình nữ nhân, dịu dàng nói:

"Nàng xem cái gì này!"

Một tay hắn cầm chiếc hộp cứng, mở ra. Ngọn lửa quái dị bùng lên màu vàng nhạt lại tỏa ánh sáng đen.

Đôi mắt Thiến Băng Vân trợn tròn, bàn tay trắng che lấy miệng nhỏ, không dám tin vào mắt mình:

"Dị Hỏa! Chàng làm sao có được vậy?"

Hắn chỉ cười cười không nói. Hắn không muốn nàng suy nghĩ nhiều.

Thiến Băng Vân rất thông minh, tất nhiên biết Dị Hỏa trong tay phu quân mình chẳng phải đồ tặng hay đồ nhặt, chắc chắn khó khăn lắm mới được một đóa như vậy. Nàng đoán đúng, thực chất hắn suýt bỏ mạng rồi.

Minh Tuấn yêu chiều hôn lên trán thê tử, nói:"Tặng nàng!"

Dù nhan sắc Thiến Băng Vân chỉ tương đối xinh đẹp, không tính là mỹ nhân. Nhưng nàng đã thành vợ hắn, đi theo hắn. Minh Tuấn sẽ dành những thứ tốt nhất cho nàng, không vì chút nhan sắc mà đối xử bên nặng bên nhẹ.

Nghe hắn nói thế, lòng Thiến Băng Vân như có một dòng nước ngọt ngào lấp đầy. Nước mắt hạnh phúc trào dâng, lăn dài trên gò má trắng hồng. Hình ảnh người thanh niên tóc đỏ này đã triệt để in sâu vào tâm trí, khắc sâu trong tim nàng, không thể thay thế và thay đổi.

"Nàng khóc gì vậy?", Minh Tuấn mỉm cười lau đi nước mắt trên khuôn mặt nàng.

Thiến Băng Vân lắc đầu, thỏ thẻ nói:"Không! Thϊếp hạnh phúc quá đó mà."

Minh Tuấn không nói gì thêm thu lại Huyền Hoàng Hỏa, cúi đầu hôn thẳng đôi môi đỏ hồng mềm mịn. Hưởng thụ cánh môi mềm của thê tử.

Trong đầu hắn động ý niệm, một chiếc giường trắng tinh xuất hiện bên cạnh hai người.

Khoảng thời gian trị thương, Minh Tuấn phát hiện ra rằng kiến trúc pháp bảo của Lôi Điện Giác Long tặng có thể chứa đồ và tùy ý lấy ra cho vào. Nhưng nếu muốn chứa sinh vật sống phải phóng ra toàn bộ mới được.

Tức nếu hắn muốn đưa chúng nữ vào thì phải tìm một nơi thật rộng rãi, sau đó giải phóng kiến trúc pháp bảo, các nàng đi vào rồi thu lại. Công đoạn khá lằng nhằng.

Hai tay Thiến Băng Vân ôm eo nam nhân, cảm nhận nụ hôn đầu đời của mình đồng thời cởϊ áσ cho hắn luôn. Hôm nay nàng sẽ dâng hiến thân thể này.

Chụt! Chụt! Chụt!

Minh Tuấn chơi đùa cùng cánh môi mềm, chiếc lưỡi đảo khắp nơi trong miệng thê tử chẳng chừa nơi nào. Cái lưỡi thô to của hắn bắt lấy đầu lưỡi nhỏ nhắn của nàng. Thiến Băng Vân lại không hề ngại ngùng tiếp đón.

Hai chiếc lưỡi mềm không xương cứ thế quấn chặt lấy nhau truyền đến từng hương vị ngọt ngào hạnh phúc.

Lòng Thiến Băng Vân lâng lâng khó tả, nàng hút hết cam lộ trong miệng hắn chỉ thấy còn ngọt hơn mật ong thượng hạng. Minh Tuấn cũng nuốt vào dịch mật trong miệng nàng.

Một tay hắn vòng qua eo giữ lấy nàng, tay còn lại đặt nên bầu ngực sữa nhẹ nhàng xoa bóp.

"Ưʍ....", nàng giật mình đôi chút, khẽ rên một tiếng.

Qua hai lớp áo, hắn vẫn cảm nhận được rõ ràng độ đàn hồi mềm mại từ bộ ngực nàng. Tay hắn càng xoa nắn mạnh hơn chút.

"Ưʍ....ưʍ....", Thiến Băng Vân kêu khe ở cổ họng.

Nàng lột bỏ phần áo trên người hắn. Cơ thể đẹp đẽ, bắp thịt thành múi săn chắc, làn da hơi ngăm nam tính lộ ra ngoài. Nàng vuốt ve từng khối cơ bắp đó, rắn chắc mạnh mẽ cực kì.

Hắn tách môi nàng ra, nói nhỏ:"Để ta cởϊ áσ cho nàng!"

Thiến Băng Vân đỏ mặt, gật nhẹ đầu một cái. Minh Tuấn làm ngay, chớp mắt chỉ còn cái yếm mỏng màu xanh lam nhạt và nội khố còn lại trên người nàng.

"Thê tử ta đẹp quá!", hắn khen thật lòng.

Làn da nàng trắng như bao nữ tử khác, đồi núi đầy đủ, ngực tấn công mông phòng thủ.

Được hắn khen nàng rất vui, miệng nở nụ cười tươi vô cùng. Ít nhất thì nàng vẫn là mỹ nhân trong mắt hắn.

Minh Tuấn rúc ngay vào cổ thê tử. Liếʍ láp cái cổ trắng kia. Thiến Băng Vân ngửa đầu, cố tạo diện tích lớn nhất cho hắn hưởng thụ.

Lưỡi hắn chuyển dần xuống xương quai sanh, đồng thời tay cởi nốt cái yếm của nàng ra.

Minh Tuấn ngậm ngay một bên ngực, một tay giữ eo nàng tay còn lại kéo tiểu nội khố của nàng, vuốt ve mơn trớn đùi ngọc.

"Ưʍ...ư...", Thiến Băng Vân kêu rên vài tiếng, đôi mắt khép hờ. Cảm giác được phu quân mơn trớn khiến nàng lâng lâng sướиɠ khoái.

Đầu lưỡi hắn gẩy liên tục lên đầu núm màu đỏ, cắn nhẹ rồi day day vài cái sau đó liếʍ quanh. Chăm sóc rất tận tình.

"Thích quá chàng ơi....", hai cách tay nàng ôm nhẹ cổ nam nhân, miệng hơi mở nói.

Minh Tuấn chuyển sang bầu ngực bên kia. Phía dưới, bàn tay hắn phủ lên bộ vị mẫn cảm nhất người phụ nữ, đùa nghịch dưới đó. Minh Tuấn có thể cảm nhận rõ ràng nơi khe rãnh thịt nước chảy ra nhiều, ẩm, ướt một phần tay hắn rồi.

Ngón tay trêu chọc hạt đậu nhỏ màu đỏ, đám lông đen tuyền hình tam giác bên trên và hai môi dọc hồng hào xinh xắn. Đôi khi tay hắn chọc chọc vào huyệt động chật hẹp thám thính chút chỉ thấy bên trong nhỏ hẹp, ẩm ướt cực kì.

Từ khi theo hắn đến nay, Thiến Băng Vân chú ý đến nhan sắc và tu vi của mình hơn. Nàng chăm sóc rất tốt bản thân. Chỉ chờ hắn tới chiếm lấy.

Điều động một chút hỏa diễm thiêu cháy chiếc quần của mình, hắn chính thức tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ rồi.

Chơi đùa chán trê hai bên bầu ngực thê tử, Minh Tuấn bế nàng lên giường, thân người to lớn phủ lên tấm thân trắng của nàng.

Hắn tiếp tục cúi xuống liếʍ láp lấy cổ thê tử, hai tay xoa nắn bầu ngực thành muôn hình vạn trạng.

"Thích quá...."

Những dây thần kinh được kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến nàng đê mê trong sương sướиɠ.

Lần này, lưỡi hắn di chuyển xuống dưới, lướt qua vùng bụng phẳng trơn nhẵn.

Minh Tuấn nhìn u cốc trinh nguyên của Thiến Băng Vân:"Chà chà..."

Hắn làm luôn một ngụm vào đó, bao quát hết toàn bộ.

"Aaaaaa....."

Thiến Băng Vân chợt hét lên, nước từ sâu trong chảy ra xối xả tràn vào miệng nam nhân. Hắn nuốt hết không chừa giọt nào.

"Nàng lêи đỉиɦ nhanh quá!", Minh Tuấn tặc lưỡi.

Cũng đúng thôi! Đây là lần đầu tiên nàng nếm cảm giác sung sướиɠ xác thân. Hắn lại mơn trớn nàng lâu như vậy đương nhiên khi lưỡi hắn chạm vào chỗ đó, Thiến Băng Vân chịu không nổi, sướиɠ khoái dâng tới đỉnh rồi.

Minh Tuấn không dừng lại, chiếc lưỡi quét lên quét xuống dọc chiều khe thịt.

"A....a...a...", nàng giật người từng đợt, nước nôi trào ra nhiều hơn. Cơn sướиɠ trước chưa qua cơn sướиɠ sau đã tới. Thiến Băng Vân chỉ còn biết hứng chịu nấy.

Thân thể nàng mềm nhũn như cọng bún. Nhiệt độ cơ thể tăng cao làm làn da hồng hào hết cả lên, hai mắt khép hờ mê ly, miệng hét mở một chút nói không lên lời.

Minh Tuấn chồm người lên trước, côn ŧᏂịŧ kê ngay vị trí khe thịt, cọ xát một vài cái bôi trơn. Hắn chuẩn bị đâm vào.

Cảm nhận côn ŧᏂịŧ nóng hổi lại to lớn ở dưới, trong mắt nàng lộ ra chút hoang mang. Nàng sợ rằng nó không tiến vào được tiểu huyệt của mình sẽ làm phu quân mất hứng.

Hắn gồng phần thân dưới thúc mạnh một cái duy nhất.

Ót!

Côn ŧᏂịŧ lấy thế tiến quân thần tốc xông thẳng vào tiểu huyệt của nàng, xé tan màиɠ ŧяiиɧ mỏng manh đầu quy chạm tận hoa tâm mới dừng lại.

Dòng máu đào nguyên lặng lẽ chảy ra.

Thiến Băng Vân cau chặt lông mày như không dám la lên. Đau rát từ phía dưới truyền tới khiến nàng chảy nước mắt.

Minh Tuấn hôn nhẹ vào môi thể tử, nói:"Đau lắm phải không?"

Thiến Băng Vân gật đầu.

"Một tí hết ngay ấy mà."

Nói rồi hắn quấn chiếc lưỡi nàng, hai tay xoa bóp bầu ngực, mơn trớn vuốt ve khắp người nàng để tạo cho nàng cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Được một lúc, u cốc mới hết dát thay vào đó là sự ngứa ngáy khó chịu.

"Làm đi chàng."

Minh Tuấn rút côn ŧᏂịŧ ra ngay xong lại ấn vào.

Tiểu huyệt nàng chật hẹp, ẩm ướt, nóng ấm co bóp mát sa từng chỗ trên côn ŧᏂịŧ hắn. Sướиɠ khoái truyền đến hai người.

"Nàng tuyệt quá....", hắn rêи ɾỉ qua kẽ răng.

Thiến Băng Vân thì ôm chặt lấy hắn, mặc hắn muốn làm gì thì làm, nàng nằm đó hứng chịu.

Được chục phút, hắn gia tăng tốc độ, càng nhanh càng hung mãnh hơn.

Bạch! Bạch! Bạch! Bạch!

"A...a...a...ư....chết thϊếp....", Thiến Băng Vân kêu rên yêu kiều.

Đôi mắt nàng khép hờ mê ly. Minh Tuấn cứ ra sức mà thúc. Hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© va chạm vào nhau vang lên tiếng bạch bạch đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Khắp hang động chỉ toàn tiếng kêu rên và tiếng thở dồn dập.

Bạch! Bạch! Bạch! Bạch!

"Nữa...nữa...thϊếp thích lắm...chàng thật tuyệt vời...ưʍ...chết..."

Côn ŧᏂịŧ của hắn mỗi một lần vào đều tới tận hoa tâm, dội thẳng tử ©υиɠ, cứng cáp nóng hổi. Tiểu huynh đệ khiến nàng cảm thấy như ở trên mây, tâm hồn bay bổng khắp nơi rồi.

"Nàng cũng tuyệt lắm!", hắn nói nhỏ bên tai thê tử.

"Chết...thϊếp ra..."

Bốn mươi phút sau, Thiến Băng Vân lêи đỉиɦ lần nữa.

"Chúng ta đổi tư thế nhé!", Minh Tuấn mỉm cười nói.

Thiến Băng Vân khó khăn gật đầu, tùy theo ý hắn.

Hắn xoay người nàng úp xuống, hai tay chống lên, mông chổng ra sau.

Đây là lần đầu tiên hắn chơi theo tư thế này.

Côn ŧᏂịŧ lại tìm vào huyệt động ấm áp mà đâm vào.

"A...sướиɠ quá!", Thiến Băng Vân và Minh Tuấn đều kêu rên một tiếng.

Tư thế này dường như khe thịt của nàng áp sát côn ŧᏂịŧ hắn hơn, co bóp mạnh hơn một chút.

Bạch! Bạch! Bạch! Bạch!

Minh Tuấn chơi Thiến Băng Vân từ đằng sau. Hắn nắm chặt eo thon của nàng thúc mạnh không chút thương tiếc. Hắn ngửa đầu hưởng thụ tiểu huyệt thê tử.

"Sướиɠ....sướиɠ....", Thiến Băng Vân cũng rất sướиɠ, đầu óc trống rỗng chỉ còn kɧoáı ©ảʍ xác thân truyền tới từng đợt.

Hơn ngàn cú thúc. Hai người quằn quại với nhau gần chục tiếng đồng hồ. Thiến Băng Vân không thể chịu nổi nữa. Cơ thể nàng sắp kiệt sức mà ngất đi rồi. Mồ hôi mồ kê nhễ nhại hết cả. Nàng không biết lêи đỉиɦ bao nhiêu lần.

"Ta sắp ra!", hắn gầm lên.

"Thϊếp cũng ra!"

Ra vào thêm chục phát nữa, Minh Tuấn cắm cái cuối cùng, gồng người, thân thể liên tục giật giật. Từng đợt sinh mệnh trắng đυ.c nóng bỏng tuôn trào thẳng vào tử ©υиɠ của nàng. Lấp đầy huyệt động nhỏ bé. Cùng lúc đó nước trong cơ thể nàng cũng phun ra hòa với tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Minh Tuấn đổ gục xuống giường, ôm lấy thê tử vào lòng. Thiến Băng Vân nép sát vào người hắn. Phu thê hai người hưởng thụ sung sướиɠ rồi ngủ thϊếp đi lúc nào không hay.

Vài tiếng sau, hắn và nàng mở mắt.

"Hai người chơi vui quá nhỉ!"

Đột nhiên một âm thanh trong trẻo vang lên, Minh Tuấn và Thiến Băng Vân phát hiện ra Thiến Mộng Vũ ngồi cạnh giường từ bao giờ.

"Mộng Vũ! Muội xuất quan rồi sao?", Thiến Băng Vân kinh ngạc kêu lên sau đó lại đỏ mặt phát hiện mình đang không một mảnh vải trên thân. Như là chị em với nhau nàng cũng chẳng ngại lắm.

Minh Tuấn và Thiến Băng Vân ngồi dậy. Hắn đến bên cạnh Thiến Mộng Vũ đưa tay ôm ngay eo nàng.

"Tu vi đạt đến Đại Đấu Sư Trung tinh! Bằng Băng Vân! Tốt lắm!"

Thiến Mộng Vũ kết thúc tu luyện sau Thiến Băng Vân khoảng sáu tiếng. Vừa mở mắt nàng liền nghe thấy tiếng động bên này lên chạy qua ai ngờ nhìn thấy cảnh phu quân và tỷ tỷ mình đang hoan ái. Nàng đứng ngoài xem, không dám làm phiền.

Thiến Mộng Vũ rất tự nhiên tự đầu vào ngực nam nhân, tay nhỏ vuốt ve vùng bụng sáu múi của hắn, dịu dàng cười nói:

"Tất cả là nhờ có chàng!"

Thiến Băng Vân bước xuống giường, ngồi xổm giữa hai chân nam nhân, hé mở đôi môi đỏ ngậm côn ŧᏂịŧ chứa dung dịch trắng. Nàng làm sạch cho hắn.

Minh Tuấn hưởng thụ miệng mỹ nhân nhắm hờ mắt. Thiến Mộng Vũ không còn rụt rè như mới đầu, thò lưỡi nhỏ liếʍ láp phần cổ phu quân.

Hắn được hai thê tử phục vụ tận tình.

Qua một lúc, Minh Tuấn kéo Thiến Băng Vân lên, hôn nhẹ vào môi nàng. Quay sang trao cho Thiến Mộng Vũ nụ hôn dài.

Nửa tiếng sau, cả ba mặc lại quần áo chỉnh tề.

"Nàng luyện hóa Dị Hỏa đi!", hắn đưa chiếc hộp cho Thiến Băng Vân.

"Thϊếp sẽ không để nàng thất vọng.", nàng nhận lấy.

"Chàng đưa Băng Vân tỷ cái gì vậy?", Thiến Mộng Vũ tò mò hỏi.

"Dị Hỏa đấy!", Minh Tuấn thỏa mái trả lời.

Thiến Mộng Vũ che miệng, kinh ngạc vô cùng. Thật không ngờ phu quân tặng tỷ tỷ mình món quà đối với nàng rất lớn. Dị Hỏa...nàng chưa bao giờ dám nghĩ có được chứ đừng nói tới luyện hóa.

"Ta trợ giúp cho nàng!"

Việc tu luyện lên cấp liên tục rất dễ khiến căn cơ không ổn định, Minh Tuấn quyết định giúp nàng luyện hóa Huyền Hoàng Hỏa, giảm thiểu rủi ro.

Thiến Băng Vân gật đầu, cả hai lập tức xếp bằng ngồi xuống nền đá.

Thiến Mộng Vũ biết ý lui ra, canh trừng bên ngoài.

Minh Tuấn và Thiến Băng Vân bắt đầu quá trình hấp thu Dị Hỏa Top 31 trên Dị Hỏa Bảng.