Chí Tôn Chi Lộ

Chương 88: Tra hỏi

Nghe được lời thề của Hoàng Phủ Thiên, tên mắt híp yên tâm nhiều phần. Dù sao trên đại lục Thiên Ma này dùng tâm ma để thề rất ít người có can đảm để phá vỡ lời thề, những người đó cả đời đều bị tâm ma quấn thân, nhẹ thì vĩnh việt mắc kẹt ở cảnh giới, nặng thì tẩu hỏa nhập ma.

- Được, các ngươi cứ hỏi đi.

Tên mắt híp nói.

- Ngươi tên là gì?

- Tuấn Kiệt.

Hoàng Phủ Thiên đúng là nhìn không ra, tên này xứng với cái tên này đấy. Hắn hỏi:

- Ta muốn biết tại sao Thiên Nhất môn các ngươi lại xuất hiện ở đây. Như giao ước Tam Đại tông môn, thì khi đệ tử một môn lịch lãm thì không cho các đệ tử môn phái khác can thiệp vào. Lý do gì các ngươi lại làm như vậy.

Tên mắt híp trong mắt có rút, không nghĩ tới Hoàng Phủ Thiên lại chọc lấy một vấn đề trọng tâm như vậy, hắn ta đảo mắt định nói dối cho qua.

- Đừng nghĩ tới việc nói dối, tuy ta không ép ngươi dùng tâm ma thề giống ta. Có điều rất nhiều đệ tử muốn dùng cách khác ép ngươi nói thật đó, chỉ cần câu trả lời khiến họ không hài lòng sẽ khiến ngươi sống không bằng chết. Nghĩ kĩ đi.

Hoàng Phủ Thiên cười nhạt dặn dò.

Tên mắt híp nuốt ngụm nước bọt, xung quanh vô số đôi mắt hằm hằm sát khí muốn chém hắn ra thành vạn mảnh, chưa kể tên thiếu niên đối diện trước mặt giống như nhìn thấu ý đồ của hắn, hắn không dám đánh cược. Suy tính lợi hại một hồi cuối cùng cũng nói:

- Các ngươi cũng biết Vạn Nguyên lâm là địa phương tương đặc thù trong Bắc Vực. Trong truyền thuyết dãy sâm lâm bao trùm tới vài nghìn dặm này nghe nói có đại năng yêu thú vẫn lạc hóa thành dãy sâm lâm bát ngát ngày. Vì vậy nơi này là nơi phù hợp cho yêu thú sinh sống, và đột phá cấp bậc.

- Nói trọng điểm.

Hoàng Phủ Thiên cảm giác tên này đang cố ý kéo dài thời gian, lập tức ngắt lời hắn ta, yêu cầu nói ngắn gọn.

Tên mắt híp bất đắc dĩ chỉ có thể nói:

- Theo như tin tức ta tìm hiểu từ miệng tên Tiêu Mục kia, một thời gian trước cao tầng Thiên Nhất môn cảm nhận được động tĩnh xuất hiện trong Vạn Nguyên lâm mấy ngày trước. Có lẽ tồn tại trong Vạn Nguyên lâm là một bảo tàng hoặc thứ gì đó có sức hút khiến chăng?

- Giờ là chúng ta hỏi ngươi, ngươi còn hỏi ngược lại chúng ta? Muốn chết.

Hoàng Phủ Thiên vuốt cằm, nghe lời tên mắt híp về mặt lý do cũng có vẻ đúng phần nào. Vạn Nguyên lâm vốn là khu vực bí ẩn, trong này có thể có tồn tại những món đồ khiến người ta động lòng.

Dựa theo mức độ hành xử của Thiên Nhất môn hiện nay không lẽ là cả một bảo tàng, càng có thể là một cái bảng tàng của một vị cường giả để lại mới khiến cho một đại môn phái làm như vậy.

Không lẽ là bảo tàng của cường giả trên Thiên Nguyên cảnh! Nếu vậy thì ở đây thêm một hồi sẽ nguy hiểm thêm một bậc, sau khi xử lý xong đám đệ tử Thiên Nhất môn liền rút lui đi thôi.

Trong lòng Hoàng Phủ Thiên suy tính

Lý Nhất Đồng sớm không vừa mắt tên mắt híp, liền chỉ kiếm vô mặt gã mà mắng, tìm cơ hội mà đâm chết luôn cho nhanh.

Tên mắt híp vừa giận vừa sợ nhưng không dám vọng động, chỉ có thể cúi đầu mà uất ức nói:

- Ta cũng chỉ là một tên đệ tử ngoại môn không có tư cách mà biết các loại thông tin đó, những gì ta vừa nói đều là do Tiêu Mục cung cấp cho ta, ta chỉ biết được thế thôi.

- Tại sao tên Tiêu Mục lại biết được những điều này.

Nghe được câu hỏi này, tên mắt híp nở nụ cười, cuối cùng đám người này mới hỏi. Hắn đắc ý nói ra:

- Tiêu Mục vốn chẳng có tư cách biết, nhưng đệ đệ của hắn là Tiêu Vô Địch. Tiêu Vô Địch.

- Tiêu Vô Địch!

Nghe được cái tên này các đệ tử Kiếm Trảm tông ở xung quanh đều biến sắc, trừ Hoàng Phủ Thiên cùng Trần Thập Nhất đang ngu ngơ ra.

Vân Uyên nhìn khuôn mặt ngu ngơ của hai người bất đắc dĩ nói:

- Tiêu Vô Địch chính là thiên tài được xưng là vạn năm mới có một của Thiên Nhất môn nổi danh hai năm gần đây. Nghe nói người này thiên phú dị bẩm, tư chất võ đạo siêu tuyệt, có huyết mạch trong truyền thuyết. Hắn tu luyện công pháp trấn tông của Thiên Nhất Môn là Thái Thượng Lực Ôn Thiên Canh cùng tài nguyên siêu việt mà bồi dưỡng. Trong vòng hai năm một mạch xuyên phá võ đạo tiến vào Thiên Nguyên cảnh. Hiện nay hắn như trụ cột tương lai của môn phái, được vạn người ngưỡng mộ.

Tên mắt híp nói thêm vào:

- Không chỉ thế đâu, Tiêu Vô Địch đối với Tiêu Mục vẫn luôn là bao dung, vì khi còn bé Tiêu Vô Địch luôn bị gia tộc khinh thường là mục tiêu bắt nạt. Trong khi đó Tiêu Mục vẫn luôn một lòng bảo hộ hắn, giúp đỡ hắn. Sau khi Tiêu gia mắc họa diệt môn, chỉ còn mỗi hai huynh đệ sống sót, cũng là Tiêu Mục vẫn luôn chiếu cố tới Tiêu Vô Địch. Nên khi Tiêu Vô Địch một bước thành danh vẫn luôn chiếu cố lấy ca ca duy nhất này. Chỉ cần là Tiêu Mục muống, Tiêu Vô Địch đều giúp hắn đồng ý. Có không ít mấy tên phế vật được vào tông môn nhờ quan hệ với Tiêu Mục, như vậy là các ngươi hiểu rồi, đúng không.

Lý Nhất Đồng nghe lời kể của tên mắt híp, bản thân không thể tưởng tượng được tên hèn hạ muốn ra tay cưỡng bức mình lại bảo hộ đệ đệ của mình như vậy!

Mà phần còn lại của Tây viện thì tâm tư chìm xuống đáy cốc, nếu kẻ bị gϊếŧ là ca ca của Tiêu Vô Địch liền phiền phức lớn.

Một khi Tiêu Vô Địch biết ca ca bị gϊếŧ chắc chắn sẽ điên lên.

Bùi Vũ Long trước mặt Tiêu Vô Địch có lẽ cũng chỉ là đom đóm với nhật nguyệt. Cộng dồn cả ngoại môn vào cũng khó mà chống lại một chưởng của đối phương.

Áp lực đè nặng trên vai, may mắn Tiêu Vô Địch vẫn chưa biết điều này.

Hoàng Phủ Thiên biết hiện tại hắn cảm thấy lo sợ cũng không có ích gì, nên hắn tiếp tục hỏi:

- Bình đan dược này có tác dụng gì?

Tên mắt híp vốn tưởng đám người này sẽ sợ hãi chạy vội, không ngờ lại còn tiếp tục hỏi. Mà nhìn bình đan dược trong tay Hoàng Phủ Thiên làm hắn tức đỏ mắt, thiếu chút nữa hắn ta ăn được nó, chỉ cần ăn được sẽ có cơ hội đào thoát. Không ngờ chung quy vẫn thất bại. Hắn thở dài:

- Đó là Tăng Khí tán, người phục dụng có thể tăng một cấp bậc, đổi lại ba năm tu luyện không có tiến triển gì.

Hoàng Phủ Thiên nghe vậy liền vui vẻ vì trong tay cầm một món đồ tốt. Cũng cảm thấy may mắn vì tên này chưa ăn được viên đan này, bằng không thì đúng là phải liều mạng để thắng.

Trần Thập Nhất đứng từ sau lưng Hoàng Phủ Thiên cũng đưa ra tấm huyết phù lục cùng với giới chỉ hỏi.

- Tấm phù lục này có tác dụng gì, trong giới chỉ này còn gì hay không.

- Tấm phù lục đó gọi là Huyết Quang độn bảo phù có thể giúp người thi triển đạt được tốc độ cực lớn, về mặt lý thuyết cho dù có gặp Thiên Nguyên cảnh cường giả cũng có thể đào thoát. Bất quá mỗi lần dùng đều khí huyết và nguyên khí, nói cách khác chính là ngươi truyền khí huyết càng nhiều thì ngươi càng trở nên yếu hơn. Với cảnh giới Huyền Nguyên cảnh chắc cũng chỉ miễn cưỡng dùng được hai lần.

Nghe món đồ này nhiều đệ tử ngỡ ngàng. Huyết Quang độn thật là một món đồ tốt vì chạy được cả Thiên Nguyên cảnh cường giả cơ mà. Tấm phù lục này là thể bảo bối giữ mạng nhiều người thèm muốn, giá trị thập phần kinh nhân.

- Còn trong giới chỉ, có một cái hộp gỗ trong đó là một thứ dùng băng tơ của Thiên Tằm Ti chế thành, tra qua rất nhiều công đoạn làm thành tấm da mặt đó, chỉ cần đưa lên mặt là có thể biến đổi khuôn mặt. Nhất thời cường giả Thiên Nguyên cảnh toàn lực tra xét cũng khó mà phân biệt thật giả.

Chà, Hoàng Phủ Thiên nghe xong còn choáng ngợp. Tiêu Vô Địch chuẩn bị hết rất nhiều món đồ trân quý bảo mệnh cho ca ca thân yêu của hắn. Giờ xui xẻo lại rơi hết vào tay bọn hắn.

- Còn lại là một số loại đan dược trị thương tốt cùng không ít kiện đồ vật như Hợp Hoan Tán để đánh thuốc nữ nhân cùng vài kiện y phục của nữ nhân và của Thiên Nhất môn. Hắn ta chuẩn bị trước, tránh mỗi lần ra tay liền để cho kẻ khác nhìn thấy những thứ không nên thấy từ những nữ nhân đó.

Tên mắt híp nói xong đoạn cuối cũng khó mà nghe được. Bản thân gã đối với mấy món đồ đó cũng ghê tởm lắm chứ.

Trần Thập Nhất nghe xong liền bày ra bộ dáng ghét bỏ.

Hoàng Phủ Thiên cũng không nghĩ tên Tiêu Mục này có khẩu vị như vậy. Hắn quay đầu hỏi mọi người:

- Các ngươi còn ai muốn biết gì không?

Không ai đáp lời Hoàng Phủ Thiên, chỉ nhìn hằn học tên mắt híp. Coi như đó là không đi.

Hoàng Phủ Thiên vỗ nay cái rồi nói:

- Nếu không ai còn gì muốn hỏi, trách nghiệm của ngươi cũng xong rồi. Vậy thì ta tuân thủ giao kèo, để ngươi rời đi. Mời.

- Ngươi thật sự thả ta đi.

Tên mắt híp tuy biết là sẽ được thả đi, nhưng vẫn cảm thấy khó tin liền hỏi.

- Ta đã thề với tâm ma rằng tất cả đệ tử Đông viện không ai được phép cản trở ngươi rồi mà.

Hoàng Phủ Thiên nhún lại một cái, thật sự không có ý định ngăn cản.

Tên mắp híp nghe được vậy lập tức miễn cưỡng xoay người, vận chuyển thân pháp rời đi, hận không thể có bốn cái chân chạy thoát khỏi đây. Đương nhiên trong lòng vẫn còn mang suy nghĩ ác độc:

- Ta nhất định sẽ báo cáo với Thiên Nhất môn, các ngươi sẽ chết thôi.

Hắn lúc này cảm thấy may mắn khi bị Trần Thập Nhất cướp mất giới chỉ, trong khi tham lam hắn đã lấy mất giới chỉ của Tiêu Mục. Nhờ đó có thể vu oan giá họa rằng đệ tử Kiếm Trảm tông gϊếŧ người đoạt bảo.

Giới chỉ dù sao cũng là vật hiếm có khó tìm, bị nổi lòng tham đoạt mất cũng không có gì lạ.

Ai ngờ chạy được một đoạn thì bị bóng người cản lại, chính là Lý Nhất Đồng. Nàng ta không nói gì, rút kiếm dứt khoát đâm thủng tim của đối phương.

- Tại sao… hắn đã…thề….

Tên mắt híp ôm lỗ thủng ở tim, nói lời ngắt quãng.

- Hắn thề đệ tử Đông viện bọn hắn không làm gì ngươi. Nhưng ta là người của Tây viện.

Lý Nhất Đồng từ từ rút trường kiếm nhuộm máu ra chạm rãi nói. Khi nha đầu này hoàn toàn rút trường kiếm ra, tên mắt híp cũng tắc thở chết.

- Đến xem xem.

Hoàng Phủ Thiên sau đó cũng lại gần kiểm tra, quái lạ là hắn tay trạm tới mi tâm của tên mắt híp, chỉ thấy nguyên khí khẽ vận ở đầu ngón tay. Thực chất Hoàng Phủ Thiên đang hấp thụ tinh khí toàn thân của tên mắt híp sau khi chết.

Tiểu khô lâu trong Khí Hải đang ngồi an tọa chợt lóe lên vui sướиɠ lập tức đem tinh khí đó hấp thụ, đó cũng là khi Hoàng Phủ Thiên cảm nhận nguyên khí tăng trưởng. Vừa mới chết không lâu, quả nhiên tinh khí no đủ hơn. Đang hí hửng quay đầu lại thì nhìn thấy mấy đệ tử thoi thóp lại chút hơi tàn của Thiên Nhất môn chưa kịp xin tha đã bị đệ tử Tây Viện chém gϊếŧ chết.

- Trời đất, ai bảo các ngươi gϊếŧ bọn chúng sớm làm gì.

Hoàng Phủ Thiên không ngờ tới Lý Nhất Đồng vừa ra tay cả đám cũng ra tay luôn.

Tất cả hoang mang nhìn hắn Hoàng Phủ Thiên không hiểu ý hắn.

Hoàng Phủ Thiên biết mình thất thố lên làm bộ dáng lấp liếʍ nói:

- Trước khi chết sao không hỏi xem bọn chúng có đồ vật gì đáng giá, biết đâu có những món đồ đặc thù như tên mắt híp thì còn biết đường thu lấy mà sử dụng chứ.

Nghe được lời này tất cả đều mang ánh mắt quái dị nhìn Hoàng Phủ Thiên, tên này không ngờ còn mang ý địch trước khi gϊếŧ còn trấn lột của những kẻ này một phen. Có chút xem thưởng.

Hoàng Phủ Thiên mặc kệ suy nghĩ của đám người ngày vội vàng đi tới chạm vào mi tâm của từng kẻ hấp thụ tinh khí còn sót lại.

Cả đám nhìn bộ dáng lục tìm của Hoàng Phủ Thiên trong lòng ngẫm lại liền cảm thấy điều hắn nói cũng có lý. Thế là các đệ tử cuối cùng cũng học theo hắn bới móc một hồi, Lý Kiếm cũng gia nhập

Hoàng Phủ Thiên tiếc hận, mười mấy đệ tử này tinh khí trôi đi quá nửa, không bằng sự dồi dào mới chết của tên mắt híp những khô lâu trong Khí Hải liền vui vẻ rồi, bao lâu mới được ăn nhiều như thế này.

Phía đệ tử Tây Viện thì ai cũng vui vẻ ra mặt, vì trên người mấy tên đệ tử Thiên Nhất môn này cũng có nhiều món đồ, nào là đan dược, khôi giáp, thịt yêu thú… Vừa vặn bổ sung vào tình trạng của bọn họ, thậm chí có không ít nguyên kim, trong tông môn không dùng được nguyên kim nhưng ra ngoài chắc chắn cần.

Trừ mỗi mấy tên phú nhị đại là Lý Hiên, Diệp Phong thì không làm nổi trò mất mặt đó.

Làm xong hết việc Hoàng Phủ Thiên mới quay ra hỏi Trần Thập Nhất:

- À phải, vừa nãy huynh bảo có một việc muốn nói là gì? Có liên quan tới việc huynh tới đây không?

Trần Thập Nhất nghe vậy liền nói:

- Sự tình là sau khi ta gặp Bùi Vũ Long trên đường tìm kiếm cứu viện. Theo lời hắn ta nói, Vạn Nguyên lâm sâu thẳm bên trong xảy ra bao loạn, , các trưởng lão cùng nội môn đệ tử bận rộn trấn áp yêu thú mạnh mẽ bên trong. Vòng ngoài lịch luyện của chúng ta cũng có yêu thú thoát ly Vạn Nguyên lâm, dẫn tới rất nhiều rất nhiều tiểu đội đã từ bỏ xin ứng cứu, vì nhân lực không đủ nên những người có chiến lực mạnh chủ động xuất phát. Ta vì muốn thông báo cho hai người liền đuổi thoe. Không ngờ rằng trừ yêu thú ra còn có tông môn khác tập kích chúng ta.

- Yêu thú trong Vạn Nguyên lâm bạo loạn!

Xem ra tám chín phần mười có liên quan tới cái bảo tàng mà tên mắt híp vừa nói rồi.

- Được rồi, ở nơi này cũng có nguy cơ gặp yêu thú bạo loạn, với cả dù không bạo loạn thì yêu thú cũng sẽ bị máu tanh thu hút tới chi bằng chúng ta chủ động di chuyển khỏi nơi này đi.