Nhặt Được Một Mầm Non Tinh

Chương 12: " Hoa sen"

Diệp Kiều cơ hồ là sướиɠ đến ngất đi, khi tỉnh lại mới phát hiện mình lại bị dây leo chơi tới ngất xỉu, cậu tức giận mà vỗ bang bang lên giường, nhưng giường không có phát ra bất kỳ âm thanh nào, Diệp Kiều liền cúi đầu nhìn xuống, thì ra cậu đang nằm trên đám lá xanh mềm mại, nó đem cậu nâng lên ở giữa không trung.

Vuốt ve đám lá xanh thần kỳ ở dưới thân, Diệp Kiều lẩm bẩm:

“Mi biết không, thế giới này có một loại thực vật kêu là hoa sen, lá của nó cũng rất lớn......”

Cậu không biết miêu tả thế nào, liền kêu dây leo lấy điện thoại cho mình: “Giúp ta lấy di động lại đây.”

Dây leo đưa di động lên, Diệp Kiều liền lên mạng tìm kiếm: “...... Lá sen có màu xanh và khá to, hình dáng gần như hình tròn......”

Lá xanh dưới thân sàn sạt chuyển động, theo giọng nói của Diệp Kiều mà từ từ biến hóa: “Phiến lá đường kính có thể đạt tới 2m......”

Phiến lá dây leo dần biến lớn, Diệp Kiều kinh ngạc nhìn lá xanh, trong miệng máy móc mà tiếp tục đọc: “...... Lá sen có thể nặng đến 70kg, ở trong nước thể trọng nhẹ hơn so với người trưởng thành.”

Nhóm dây leo lập tức đem Diệp Kiều nâng dậy, ngồi xếp bằng ở trên phiến lá.

Diệp Kiều hưng phấn lại cẩn thận chạm vào “Lá sen” ở dưới thân, nói: “Ta, ta còn chưa nhìn thấy lá sen thật bao giờ đâu, cảm ơn mi. Nghe nói vườn cây xx có hoa sen, lần sau ta nhất định sẽ đến xem......”

Dây leo bắt chước thành bộ dáng của bông hoa sen, đem lá biến thành nụ hoa cắm vào một nửa hoa huyệt, còn bắt chước ở giữa có một bầu nhuỵ tròn trịa, Diệp Kiều càng xem càng cảm thấy giống.

“Lá sen” bên ngoài vươn ra một nụ hoa khác, bầu nhuỵ mọc đầy gai nhọn, giống như lấy lòng đem chính mình duỗi đến trong tầm tay của Diệp Kiều. Diệp Kiều cũng không khách khí, một phen nắm lấy nụ hoa:

“A! Ách...... lớn quá, chậm một chút......” Nụ hoa thô to dưới thân đột nhiên chen vào hoa huyệt.

Miệng hoa huyệt ngậm chặt lấy nụ hoa, bên ngoài thoạt nhìn nho nhỏ nhưng bên trong lại ăn thực căng, nụ hoa đem toàn bộ nếp gấp bên trong hoa huyệt tất cả đều căng ra.

Đáng tiếc nụ hoa thô to dùng sức đỉnh lộng đến tử ©υиɠ cũng chỉ có thể đâm vào một đoạn ngắn ngủn, phần phía sau quá thô to không thể chen vào, chỉ có thể tiếc nuối chọc chọc cái miệng tử ©υиɠ.

Nụ hoa chôn sâu ở bên trong hoa huyệt tức giận mà hung hăng đỉnh đỉnh tiểu tử ©υиɠ, khiến Diệp Kiều phải kêu oai oái, đôi tay vô thức nắm chặt nụ hoa ở trong tay, tiểu tử ©υиɠ lại bị đỉnh một chút, cứ lặp đi lặp lại như vậy mấy lần Diệp Kiều cuối cùng cũng phát hiện ra dây leo đang ác ý trêu đùa, bàn tay run rẩy buông nụ hoa ra, tùy ý để nó rơi xuống ở trên phiến lá.

Bên trong hoa huyệt nụ hoa không chen vào miệng tử ©υиɠ nữa, Diệp Kiều bị đỉnh đến nửa vời, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đột nhiên dừng lại cảm giác vô cùng khó nhịn, đôi mày thanh tú nhăn lại, duỗi tay nắm lấy tiểu côn ŧᏂịŧ, trong lòng nghĩ:

“Ta... Ta tự mình, cũng có thể......”

Không đợi bàn tay của cậu với tới tiểu côn ŧᏂịŧ, nụ hoa bị ném ở một bên đã nhanh chóng bò lên, giành trước một bước ngậm lấy tiểu côn ŧᏂịŧ đã cương cứng.

Nụ hoa nhanh chóng to ra bao lấy toàn bộ côn ŧᏂịŧ, bên trong nụ hoa mềm mại co bóp không ngừng an ủi tiểu côn ŧᏂịŧ. Nụ hoa ở bên trong hoa huyệt tiếp tục thúc đẩy đâm thọc tử ©υиɠ, muốn xâm nhập càng nhiều càng nhiều hơn, đem miệng tử ©υиɠ căng ra hết cỡ.

Dây leo ở bên cạnh cuốn lấy di động đưa lên, ý bảo Diệp Kiều tiếp tục đọc, Diệp Kiều quay đầu không muốn đọc. Nụ hoa đâm thọc tử ©υиɠ tốc độ đột nhiên liền nhanh hơn, khiến cho cậu đành phải đứt quãng mà đọc tiếp:

“Hạt giống... Như hạt sen..... Nhiều nhất.. lên... đến 700 hạt, ngô ngô ô!”

Nụ hoa bên trong tử ©υиɠ đột nhiên không ngừng phun ra hạt sen, bắn về vào tứ phía bên trong vách thịt, lực đạo thật lớn làm hạt sen ở trên vách thịt lăn hai vòng mới dừng lại

Tiểu tử ©υиɠ bị hạt sen bắn đến không ngừng xin tha, phun ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ để giảm bớt sự tấn công, dần dần nhóm hạt sen không cựa quậy nữa, nhưng toàn bộ tử ©υиɠ đều bị hạt sen chen đầy.

Nụ hoa phát hiện tiểu tử ©υиɠ thật sự đã đầy đến không thể nhét vào được nữa, một bên rời khỏi một bên tiếp tục phun hạt sen, đem hoa huyệt cũng dùng hạt sen lấp kín. “Ba!” Một tiếng rời khỏi hoa huyệt, tiếp tục tiến đến cúc huyệt, phóng ra một viên lại một viên hạt sen xâm nhập tràng đạo, không biết chen vào được bao nhiêu hạt sen, tử ©υиɠ đột nhiên phun ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, tiểu côn ŧᏂịŧ giống như vòi nước bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c.

Diệp Kiều bị kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cực hạn, hai mắt mông lung nhìn nụ hoa hút sạch dâʍ ɖị©ɧ, chen vào giữa hai chân, chậm rãi nở ra một đóa sen màu đỏ nhạt, tản ra mùi hương thơm ngát. Đại não hỗn loạn xẹt qua một ý nghĩ:

“Nếu dây leo có thể biến thành người, thì tốt biết mấy......”