Quyến Rũ Anh Trai Cùng Nhà

Chương 1: A, a, em từ bỏ, mau ra đi em chịu không nổi nữa.

“A, a... a, đau quá, cầu xin anh đấy, mau ra đi, không cần... a, không cần... tiếp tục nữa.”

Côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa hồng hung dữ ra ra vào vào bên trong tiểu huyệt phấn nộn, kích thước không phù hợp, máu của xử nữ hòa cùng với hỗn hợp dịch thể tình yêu của hai người tạo ra chất lỏng màu hồng phấn chảy từ miệng huyệt ra giường, hạ thân hai người vì giao hợp quá mạnh mà phát ra tiếng nước phụt phụt.

Mặt Ninh Kiều Kiều bị che kín bởi những rặng mây hồng, bởi vì người đàn ông dùng sức cắm quá mạnh, khiến cho cô không thể nói dù chỉ là một câu hoàn chỉnh. Hạ thân toàn là cảm giác đau và kí©ɧ ŧɧí©ɧ, người đàn ông bất ngờ dùng sức đâm tới chỗ sâu nhất của cô, một cảm giác tê dại nhảy từ dưới thân lên thẳng đỉnh não.

“A... không cần, ưm, không cần sâu đến vậy...”

“Mê sảng sao? Tiểu yêu tinh?” Ngoại trừ kêu rên, đây là câu nói đầu tiên của người đàn ông từ khi bắt đầu đến giờ.

“Khó chịu, anh mau đi ra, a, a...”

“Mạnh miệng.” Người đàn ông không quan tâm bắt đầu đâm về phía bên trong, mỗi lần đầu đâm đến chỗ sâu nhất của Ninh Kiều Kiều.

“Đau quá đi mất, đâm đến miệng tử ©υиɠ rồi....”

Xuyên qua ánh trăng, cô thấy rõ diện mạo của người đàn ông, người đàn ông trưởng thành vô cùng tuấn tú, ngũ quan óc cạnh rõ ràng, thân mình người này rất cao lớn, sức lực cũng cực kì lớn, giọng nói vô cùng dễ nghe. Vậy thì sao chứ, chẳng phải cũng làm ra những chuyện súc sinh như này hay sao?

Hôm nay là ngày đầu tiên Ninh Kiều Kiều bước chân vào Cố gia, cô cho rằng bản thân mình có thể thoát ly khỏi cô nhi viện, có thể sống cuộc sống tốt hơn, tiếp thu sự giáo dục tốt hơn, sau đó thi đậu đại học mà mình hâm mộ, trải qua tất cả thì yên ổn và vui vẻ thuận lợi cả một đời, nhưng côn ŧᏂịŧ đang ra ra vào vào dưới hạ thân cô nói cho cô biết, tạo hóa trêu ngươi, đêm đầu tiên tới Cố gia, rõ ràng đang ngủ ngon lành vậy mà bất chợt lại cảm giác có thứ gì đó đè nặng lên người khiến mình thở cũng nhọc nhằn, thứ kia còn liếʍ cổ nàng, vừa mở mắt lại thấy đó là một người đàn ông, còn chưa phản ứng lại được, vật kia của người đàn ông đxa trực tiếp đi vào. Cô bị cưỡng ép bởi một người đàn ông xa lạ.

Ngay từ đầu, Ninh Kiều Kiều không chảy nước khiến cho người đàn ông cũng không thoải mái, nhưng chọc một hồi, hạ thể của thiếu nữ đã bắt đầu ươn ướt.

“Chơi, tiểu yêu tinh, tiểu da^ʍ nữ, kẹp chặt đến như vậy, đêm nay ông đây phải chơi chết cô.”

Nghe người đàn ông liên tục nói bậy, Ninh Kiều Kiều vừa định nói cô không phải tiểu da^ʍ nữ, nhưng giây tiếp theo, môi đã bị phủ lên, hơi thở cực nóng của người đàn ông xâm chiếm khoang miệng cùng với mùi rượu nồng đậm.

Đầu lưỡi nóng bỏng linh hoạt khuấy đảo trong miệng Ninh Kiều Kiều, vòng qua đầu lưỡi của cô, chậm rãi vòng quanh.

“Ô.” Người đàn ông này không chỉ cướp đi lần đầu tiên của cô mà còn cướp đi nụ hôn đầu tiên của cô.

Tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ của người đàn ông thọc ra rút vào, lặp đi lặp lại, các nếp uốn trong huyệt đều bị vuốt phẳng, bộ ngực sữa cũng bị người đàn ông xoa đến biến dạng.

Người đàn ông rời khỏi môi Ninh Kiều Kiều, đầu lưỡi hai người kéo ra những sợi chỉ bạc vừa sáng vừa dài. Thiếu nữ bị người đàn ông hôn đến mức hai mắt mê man, sắc mặt càng ửng hồng hơn.

Người đàn ông cũng không hề dừng quá trình đâm vào rút ra, anh cúi đầu nhìn ngực Ninh Kiều Kiều, nghiền ngẫm rồi thốt lên một câu: “Lớn thật.” Tiếp sau đó anh cúi đầu nhậm lấy núʍ ѵú của thiếu nữ, mυ'ŧ vào giống như trẻ sơ sinh bú sữa, phát ra tiếng nước miếng róc rách.

Thiếu nữ nào đã trải nghiệm cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ kiểu này, cơ thể bắt đầu run nhè nhẹ, hạ thân chảy ra một đợt rồi lại thêm một đợt dịch thể.

“Ưm, a... không cần hút nữa, không có sữa...”

“Không có sữa thì sao lại lớn như vậy? Bên trong chắc chắn có sữa.”

Người đàn ông ngậm núʍ ѵú thiếu nữ trong miệng, theo tần suất run rẩy của thiếu nữ mà thọc vào rút ra, động tác chậm rãi chuyển sang nhẹ, nhưng cũng thâm nhập từng chút từng chút một, nhiều lần đánh thẳng tới ổ tử ©υиɠ.

Không biết qua bao lâu, miệng nam nhân rời khỏi núʍ ѵú thiếu nữ, lại một lần nữa hôn môi thiếu nữ, tần suất đâm vào rút ra bắt đầ nhanh hơn, tiếng thở nặng nề cũng bắt đầu lớn hơn.

Ninh Kiều Kiều biết anh có thể đang muốn bắn, bắt đầu dồn sức toàn thân xô người đàn ông trên người ra.

“Ưm, ưʍ... không, đừng bắn vào trong, mau ra đi, đừng bắn, sẽ có em bé đấy, cầu xin anh...”