Nhật Ký Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 34: Cô Đi Nơi Nào Tìm Chồng! 1

Nhà Hứa Xuyên cách chợ đêm bên này không xa, đi mười phút là đến.

Cậu ta kết thúc cuộc nói chuyện với Trần Niên, cũng không kêu bạn bè khác, tự mình đi đến chợ đêm.

Chợ đêm, mùi hương đồ ăn trộn lẫn với nhau, dụ khách hàng chảy nước miếng ròng ròng, Hứa Xuyên mắt nhìn thẳng, lập tức đi đến tận cùng bên trong.

Bên trong này một đoạn đều là xiên nướng BBQ ngẫu nhiên có cửa hàng cơm chiên, nguyên liệu nấu ăn đảo lăn lộn trong dầu, phát ra âm thanh “xoẹt xoẹt”.

Càng đi vào bên trong người đi đường càng nhiều, không ít cặp đôi, Hứa Xuyên từ xa liền nhìn thấy đèn biển hiệu phát sáng ở tận cùng bên trong, ánh mắt cậu ta sáng lên, bước chân hơi nhanh hơn.

Bên trong lều không lớn chen lấn đầy người, quạt thông gió một khắc cũng không ngừng hoạt động.

Trước bếp lò, một người phụ nữ trẻ tuổi đang quét dầu cho xiên thịt, động tác của cô nhanh nhẹn, bên này chuẩn bị xong, lại rải hương liệu cho bên khác, sau khi rải xong cô quay đầu, đặt mấy xâu thịt trên tay sang khay bên cạnh, một người phụ nữ khác lớn một bưng đi cho khách hàng.

Tuy đã nhìn thấy một lần, Hứa Xuyên vẫn cảm thấy một trận tim đập loạn nhịp, bày quán ở đoạn chợ đêm này, phần lớn là hơn 30 tuổi, trẻ tuổi như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Không những trẻ tuổi, cô còn…xinh đẹp như thế.

Mùa hè thời tiết nóng nực, độ ấm bên bếp lò càng cao, cho dù có quạt, người nướng thịt bên cạnh cũng nóng đến mồ hôi đầy đầu.

Mồ hôi tích tụ trên trán, hợp thành một giọt, từ giữa mày theo sống mũi trượt xuống, dừng ở chóp mũi chỗ, nhỏ giọt đến mặt đất rồi mở tung.

Hứa Xuyên nhìn chằm chằm nơi tích mồ hôi kia, tầm mắt dừng lại ở chóp mũi đối phương không dời ra được, cậu ta nuốt nước bọt, cảm thấy yết hầu có chút khô khốc.

Đối phương lớn lên ngũ quan cực đẹp, da thịt trắng nõn non mềm, đuôi mắt gợi lên một chút độ cong, mũi nhỏ đĩnh kiều, khóe môi hơi giương lên lại vô cùng đỏ tươi, như là thời thời khắc khắc mê hoặc người.

Bởi vì nóng bức, trên cổ cô cũng chảy ra rất nhiều mô hôi, mồ hôi từ cổ thon dài lăn lên xương quai xanh nhấp nhô, cuối cùng tiến vào trong quần áo, dính ướt một khối vải dệt nhỏ.

Hứa Xuyên cảm thấy thân thể càng nóng, cậu ta cưỡng bách mình dời tầm mắt, cầm khay đi lựa chọn đồ ăn, cậu ta thất thần, cầm hai xiên thịt, lại khống chế không được hai mắt của mình.

Từ bên trái nhìn qua, người này dáng người hoàn mỹ như cũ, eo kia một bàn tay là có thể ôm hết, đi xuống cặp mông mượt mà no đủ, một đôi chân thon dài thẳng tắp cũng đủ hút mắt, Hứa Xuyên ảo tưởng duỗi tay nâng cặp chân kia lên, dùng đầu lưỡi tấc tấc cúng bái.

Bên cạnh truyền đến một trận cười, Hứa Xuyên phục hồi tinh thần, cậu ta xấu hổ mà thu hồi tầm mắt, liếc mắt nhìn người bên cạnh, tầm mắt người nọ cũng thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm người đứng trước bếp lò, hắn thu hồi tầm mắt, nói với Hứa Xuyên: “Người anh em, mỗi người đều phải có bản lĩnh?”

Hứa Xuyên khụ một tiếng, không nói chuyện.

Buôn bán bận rộn, mội vị trí đều bị ngồi đầy, Hứa Xuyên đứng đợi, khi có một bàn có người trả tiền rời đi sẽ tay mắt lanh lẹ mà đi lên.

Người nọ vừa mới tìm cậu ta nói chuyện cũng tới, hắn cầm chai bia, mở bình uống một ngụm, nhướng mày với Hứa Xuyên: “Cậu trước hay tôi trước?”

Hứa Xuyên không lên tiếng. Lần trước tới đây một lần, cậu ta đã thấy không dưới năm người đến gần, đều không ngoại lệ bị cự tuyệt, Hứa Xuyên không cảm thấy cậu ta có thể hy vọng cái gì, cho nên không định tự tìm mất mặt.

Người nọ bên cạnh là người nôn nóng, thấy Hứa Xuyên không phản ứng, trực tiếp đứng lên đi đến phía trước, khóe miệng hắn ngậm mạt cười tự cho là phong lưu, đi đến bên cạnh Trình Hoan: “Mỹ nữ, em có nóng không?”