Ngôi Trường Phù Thủy

Chương 36: Sức mạnh

Mũi tên bạc là một thứ Vampire khó điều khiển nhất, ( sở dĩ bạc luôn là khắc tinh của mọi Vampire ), đồng thời gây hại rất nhiều cho khả năng tạo lá chắn phòng thủ. Mà hình như Kaito không ngán vụ này cho lắm:

- Tưởng dùng tên bạc mà ngon à ?

Cậu thật sự có thể dừng các mũi tên lại mặc dù việc này chiếm kha khá sức mạnh tâm trí của cậu làm cậu chậm đi. Chihiro thì tìm mọi cách, bay vun vυ't tránh né các mũi tên bạc, chỉ khi nào sát quá mới tạo màng chắn quanh người. Một điều khá hư cấu là 2 anh em vẫn tiếp tục tấn công được, hiệu quả tới nỗi Heiji, Kazuha và Aoko chỉ đứng làm cảnh là chủ yếu ( yên tâm là vẫn còn đất dụng võ )

- Này! - Shinichi, Ran và Shiho đều hét lớn dù biết là làm thế cũng chẳng khiến Chihiro biết được có một mũi tên đang lao tới đằng sau lưng con bé với tốc độ khủng khϊếp...

- Để ý chút đi! Mất mạng như chơi đấy! - Kaito quay sang càu nhàu cô em gái đang gãi đầu cười trừ sau khi dừng mũi tên suýt đâm trúng nó

Quan sát xong tình hình, Shinichi phán:

- Chúng ta phải đi ngay bây giờ!

- Nhưng chúng ta đâu thể mặc kệ Aoi được, đúng chứ ? ‐ Ran nói

- Thì mang con bé theo đi chứ! - Anh chàng da ngăm lên tiếng - Bọn này đưa nó tới đây là có lý do mà!

Ran và Shiho ngớ người còn Shinichi quay sang bảo hai đứa con gái:

- Anh ta đã tới thăm Aoi vào hôm nó thay dây buộc tóc mới! Có lẽ anh ấy là người đưa nó dây buộc tóc đó! Nếu vậy thì theo như Kazami nói...

- Thần sáng đúng chứ ? Cứ giữ tính như vậy thì hắn sẽ bóp nát team một lúc nào đó thôi! - Bourbon ( từ giờ gọi thế cho đỡ mất công ) hơi ngán ngẩm - Mà thôi giờ có một số thông tin đây...

Theo lời Bourbon, nếu đi qua cánh cửa chính thì tất cả sẽ bước ra từ... một cái tủ quần áo trong căn phòng khác. Căn phòng đấy là nơi Bourbon cho người canh gác bên ngoài để làm người ta nghĩ con nhóc trong phòng ( thực ra chỉ cần chuyển con bé đi nơi khác thôi không cần phải trông ). Trong phòng cũng có người nhưng là Thần sáng cài vào để... bịa ra kịch bản cho sự biến mất của Aoi. Còn một đường khác lằng nhằng hơn rất nhiều, là chui vào ngăn kéo tủ của phòng này thì sẽ tới được một hành lang dài. Gõ cửa căn phòng thứ 13 trên hành lang theo nhịp 4 - 2 - 4,  vào phòng rồi lật tấm thảm giữa phòng lên sẽ thấy một cầu thang đi xuống. Đi xuống tới bậc thứ 48 thì bịt mắt mình lại đếm từ 0 đến 69, sau đó sẽ thấy mình xuất hiện trong một phòng bếp,  chui vào lò nướng bánh mì ( yên tâm là hỏng rồi ) thì sẽ tới được đầu một cầu thang, cứ theo cái cầu thang chạy xuống thì sẽ ra được khỏi lâu đài...

- Khoan đã ai thiết kế ra cái lâu đài này vậy ? - Shinichi tròn mắt

- Chịu! Nhưng nhắc thêm là 1 khi ra khỏi căn phòng này là mấy đứa sẽ không quay lại được đâu! Vì trừ khi giữ chìa khóa tổng thì không thể tìm thấy phòng này được! Tụi này cũng chỉ giúp qua vòng một lần thôi! - Kir chốt hạ trước khi "đuổi khách" - Phải đi thì mau đi đi! Cẩn thận lính đấy!

Shinichi bế Aoi vào ngăn kéo, theo sau là Ran rồi đến Shiho. Tình hình bên ngoài bây giờ có vẻ tệ đi. Cái người tóc dài ( Gin ) đang bắt đầu trực tiếp lâm trận và hắn rất thiện chiến ( ý tác giả là hắn giỏi phép thuật )

Bằng pháp thuật, hắn hoàn toàn có thể  điều khiển toàn bộ tên lạc dưới đất lên đuổi theo hai anh em vòng vòng một cách dễ dàng. Chị Vermouth "xinh đẹp" thì đi khủng bố mấy đứa dưới đất, dù là 3 chọn 1 đi chăng nữa thì "chị xinh đẹp" vẫn có vẻ chiếm lợi thế hơn rất nhiều. Thế là tình hình càng ngày càng xấu cho phe mình

- A...a...a...a! - Trong lâu đài 3 ( hoặc 4 đứa tính cả Aoi ) vừa lao xuống cầu thang vừa hét lên như thế. Hiện tại có tầm vài chục tên lính đang chạy đằng sau cả bọn, nói đúng ra là đang đuổi theo. Đáng lẽ sẽ không bị đuổi sát đến thế nếu như Shinichi không suýt xô ngã chổng vó một bộ áo giáp sắt, làm cái mũ rơi xuống đất kêu loảng xoảng

- THẰNG ĂN HẠI!!!! - Shiho đã gào vào tai Shinichi như vậy đấy!

- HẾT CHAP ‐