Phái Lãng Mạn

Chương 7: Cắm vào (cao H)

Nơi đó của Ứng Lộc vừa dài và vừa thô, diễu võ dương oai chỉ vào cô.

"Thích không? Sờ nó đi."

Ứng Lộc nhướng mày và cố tình đặt dươиɠ ѵậŧ của mình trước mắt Tần Nguyệt.

"Làm đi," Lần này Tần Nguyệt phớt lờ hắn, quấn chân của mình lên, để hoa môi bại lộ trước mặt Ứng Lộc.

“Hừm, mấy ngày không gặp đã bớt sưng, xem ra thuốc có hiệu quả không tệ.” Ứng Lộc cúi đầu cẩn thận nhìn hoa môi của cô, bộ dạng này giống như đang đánh giá một món ngọc bích có giá trị không nhỏ.

“Nhanh lên!” Tần Nguyệt đã hết kiên nhẫn, cô thúc giục người đàn ông trên người mình.

Ứng Lộc cắn một cái lên ngực cô: "Bé lẳиɠ ɭơ, mới như vậy đã không đợi nổi sao? Chờ lát nữa em sẽ thấy tốt hơn."

Vừa nói hắn vừa thoa dầu bôi trơn đã chuẩn bị sẵn lên vùиɠ ҡíи của cô, ưỡn lưng nâng mông cô lên, đút vào bên trong âʍ đa͙σ của cô từng chút một.

_ _ _

Thật chật, kẹp hắn đến nỗi suýt bắn ra.

Ứng Lộc nhìn người phụ nữ nằm dưới thân mình lại bật khóc, cảm thấy có chút đau lòng. "Tôi chậm lại một chút nha?"

“Hừm…Không cần đâu,” Cô bấu tay vào lưng hắn, in hằn những dấu móng tay thật sâu. Trong khoảnh khắc hắn đã hoàn toàn tiến vào bên trong, du͙© vọиɠ trong mắt cô tan biến. Tần Nguyệt trở nên cực kỳ bình tĩnh, nhìn vào mắt hắn, "Kỳ thật em biết, tất cả những chuyện này đều là do anh bày ra."

Ứng Lộc dừng động tác, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm cô vài giây, không nhịn được phá lên cười.

"Vậy em còn đi cùng tôi."

"Em... Em chỉ muốn chứng minh rằng, em có thể cùng một loại người với các anh."

Cùng loại người? Ứng Lộc nhìn hai hàng nước mắt cô vô tình rơi.

Đó là loại người như thế nào?

Thân thể không ngừng quấn quít, rít gào ngoài cửa sổ gió, trời đã hoàn toàn âm u bao phủ lêи đỉиɦ thành phố.

Ứng Lộc cong hai chân của cô thành hình chữ M, một tay giữ bộ ngực đang lắc lư của cô, tay kia vuốt ve eo cô, chín nông một sâu mà làm cô.

Căn phòng cực kỳ yên tĩnh, tiếng giao hợp giống như tiếng suối róc rách sau khi phá băng. Tần Nguyệt đưa tay chạm vào sống mũi cao thẳng của hắn, lông mày dày rậm, vầng trán rộng lớn, khí phách vượt xa Cố Ngạn, không biết đã từng có bao nhiêu phụ nữ chìm đắm vào sự dịu dàng của hắn.

Khi ngón tay cô chạm vào đôi môi mỏng bạc tình của hắn, Ứng Lộc há miệng ngậm chặt đầu ngón tay cô, giống như nhấm nháp một món ngon mà mυ'ŧ liên tục thỏa thích, phía trước cũng không ngừng nghỉ, dươиɠ ѵậŧ của hắn bắt đầu co rút với tốc độ nhanh hơn, liên tục đâm vào điểm G của cô, ngón tay cũng tìm được phía dưới, mở ra nơi bí mật nắm lấy âʍ ѵậŧ mẫn cảm nhất mà vuốt ve.