CHUYỂN NGỮ: TEAM SUNSHINE
Anh lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Ngô Thanh Hoan, nhìn vào dáng vẻ tủi thân vì không cam lòng của cô.
"Cậu..."
Ngô Thanh Hoan ngước mắt lên, cô tức giận nói.
Cười cười cười, là người chịu thiệt mà vẫn còn cười được, nhìn dáng vẻ tươi cười chói mắt của Sở Tử Tuần, phổi của Ngô Thanh Hoan bị chọc tức đến mức sắp nổ tung.
Trong lòng cô rất tủi thân, bởi vậy cô không thể không xắn tay áo lên rồi cười lạnh một tiếng: "Sở Tử Tuần, thấy tớ không thi vào được top năm mươi, cậu thấy rất vui đúng không, bởi vì sau này cậu không phải bị tớ quấy rầy nữa đúng không, rõ ràng cậu đã thiếu kiên nhẫn với tớ từ lâu, không đúng sao? Cùng lắm là từ giờ trở đi, chúng ta bỏ qua tất cả, không cần..."
"A... a... "
Trong chốc lát, Sở Tử Tuần mạnh mẽ hôn lên môi Ngô Thanh Hoan, ngăn cô nói ra những lời gây tổn thương.
Ý định ban đầu của anh là đùa cô một chút, nhưng không ngờ Ngô Thanh Hoan lại thực sự từ bỏ, đương nhiên anh sẽ không đồng ý.
Đôi mắt của Sở Tử Tuần như sắp bốc hỏa, lúc đầu là ai tùy ý tới trêu chọc anh, bây giờ lại muốn bỏ đi một mình, sao có thể.
Nụ hôn của Sở Tử Tuần rất mãnh liệt và nóng bỏng, đầu lưỡi của anh quấn chặt lấy đầu lưỡi của Ngô Thanh Hoan rồi quấn lấy nhau .
Một tay anh ôm chặt cơ thể nhỏ nhắn của Ngô Thanh Hoan vào trong l*иg ngực, thân trên hai người áp sát vào nhau, không chừa một kẽ hở, tay còn lại ôm ở sau đầu cô, mãnh liệt càn quét vị ngọt trong miệng cô.
Ngô Thanh Hoan ngây người mấy giây rồi mới phải ứng lại, cô vừa bị Sở Tử Tuần cưỡng hôn sao?
Cô chớp mắt, ừm, kỹ thuật hôn của Sở Tử Tuần không tốt lắm, răng của anh vẫn còn đập vào lưỡi cô, nó hơi đau một chút.
Thế nhưng cô thực sự rất thích trên người mình tràn ngập mùi hương của anh, một chút hương bạc hà nhẹ nhàng, vừa sảng khoái vừa tươi mát.
Không biết đã qua bao lâu, sau nụ hôn mãnh liệt, Ngô Thanh Hoan lại ngẩng đầu lên một lần nữa, đôi mắt to ướŧ áŧ tràn đầy vui sướиɠ: "Sở Tử Tuần, cậu..."
"Tôi làm sao?"
Sở Tử Tuần đưa tay ra, ánh mắt sâu thẳm, anh nhẹ nhàng xoa lên đôi môi anh đào sưng đỏ vừa bị anh ngậm lấy.
"Có phải cậu cũng thích tớ một chút không?"
Ngô Thanh Hoan nở nụ cười, trong mắt tràn đầy niềm vui sướиɠ.
"Cậu cảm thấy như thế nào?"
Không phải là một chút mà là rất rất nhiều.
Sau đó Sở Tử Tuần rũ mắt xuống, hôn lên đôi mắt xinh đẹp của Ngô Thanh Hoan, một tay anh bao lấy bộ ngực đầy đặn của cô rồi nhẹ nhàng xoa nắn.
"Ừm."
Ngô Thanh Hoan đỏ mặt, cô ôm lấy cổ Sở Tử Tuần, kiễng chân lên rồi để cho đôi môi của Sở Tử Tuần tùy ý kí©ɧ ŧɧí©ɧ trên người cô.
Cô bị anh hôn đến mức cả người mềm nhũn.
Sở Tử Tuần vén áo của cô lên rồi cởi cúc áo ngực, bầu ngực trắng nõn to tròn lập tức bật lên đập vào mắt anh, khiến chiếc yết hầu của anh không thể không di chuyển.
Anh cúi đầu xuống, dùng đầu lưỡi liếʍ lên đầṳ ѵú của cô, vừa mυ'ŧ vừa cắn, cảm nhận đầṳ ѵú của cô bắt đầu trở nên cứng rắn trong miệng anh.
Đi xuống một chút nữa, đôi môi của Sở Tử Tuần tìm đến rốn cô rồi vừa hôn vừa liếʍ. Sau khi hôn đủ, anh xoay người Ngô Thanh Hoan lại, áp vào góc tường, rồi hôn lên vòng eo gợi cảm của cô, eo của cô rất nhỏ, chỉ dùng một tay là ôm trọn.
Xuống thêm một chút nữa là cặp mông trắng nõn ưỡn cong của cô, hai tay Sở Tử Tuần không ngừng nhào nặn, sau khi chơi đủ trò, anh cúi xuống rồi vùi đầu vào mông Ngô Thanh Hoan.
"A..."
Ngô Thanh Hoan không thể đứng vững, nếu không có vòng tay của Sở Tử Tuần làm chỗ dựa, cô đã khuỵu xuống đất.
Người con trai mà cô thích đang liếʍ nơi vô cùng nhạy cảm của cô, dâʍ ŧᏂủy̠ của cô chảy ra nhiều hơn, giống như nước chảy miễn phí.
Sở Tử Tuần hít một thật sâu, trong mũi tràn đầy mùi hương của cô, anh mãn nguyện thở dài một hơi.
Đối với thân thể của cô, anh đã khao khát từ lâu.
Từ bây giờ trở đi, anh sẽ khám phá nó hoàn toàn.