Tôi sợ hãi đứng thẳng dậy. Tại sao Lưu Thư Mặc lại hứng lên khi xem những đoạn video chúng tôi quay khi câu lạc bộ của chúng tôi tham gia vào các hoạt động?!
Thậm chí tại sao anh ấy lại cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi nhìn cảnh quay tôi?! Hơn nữa, tại sao lại có nhiều cảnh quay tôi tới như vậy?!
Nhưng tôi không thể nào suy nghĩ nhiều được nữa vì Lưu Thư Mặc càng xem video càng thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Thứ đó của anh ấy trực tiếp biến thành một cây gậy bóng chày khổng lồ, nóng như lửa đốt. Nó thật to, thật dày và thật cương cứng. Các tĩnh mạch căng phồng trong miệng tôi. Nó không ngừng to lên bên trong bαo ©αo sυ. Tôi sợ đến mức chỉ biết cố gắng ngậm lấy cái dươиɠ ѵậŧ dày cộp này bằng hết tất cả sức lực. Tôi mυ'ŧ nó mạnh đến mức có cảm giác như sắp bị lệch hàm.
Tại sao trước đó hệ thống không nói với tôi rằng khi bαo ©αo sυ được sử dụng, tôi sẽ có cảm giác như đang bị thổi vào miệng chứ?
Không lâu sau, một ít chất lỏng chảy ra từ qυყ đầυ. Chết tiệt, tôi dường như có thể nếm được mùi vị của nó. Chúa ơi, đây là mùi vị của tϊиɧ ɖϊ©h͙ sao?
Tôi thậm chí còn chưa nếm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chính mình lần nào đâu, vậy tại sao tôi lại phải ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lưu Thư Mặc chứ?!
Lưu Thư Mặc dường như đã hứng tình. Anh ấy bắt đầu duỗi bàn tay của mình, di chuyển nó trên dươиɠ ѵậŧ của anh ấy, và đồng thời, cũng vuốt ve tôi.
Nhưng không hiểu vì lý do gì mà khi anh ấy đút dươиɠ ѵậŧ vào, tôi lại cảm thấy nó trong miệng, còn khi anh ấy di chuyển bàn tay của mình lên xuống, cảm giác mà tôi cảm nhận được lại là ở trên dươиɠ ѵậŧ của mình?!
Ban đầu, mọi thứ quá khủng khϊếp, tôi thậm chí không có thời gian để nghĩ về các vị trí mà các cảm giác được chuyển đến.
Tóm lại, tôi chưa từng trải qua cảm giác này bao giờ.
Một mặt, tôi đang cho Lưu Thư Mặc chơi. Mặt khác, Lưu Thư Mặc đang cung cấp dịch vụ thủ da^ʍ cho tôi.
Ngoại trừ bản thân tôi, chưa ai từng chạm vào dươиɠ ѵậŧ của tôi.
Tôi giữ mình trong trắng nhiều năm như vậy, nhưng rốt cuộc tôi vẫn thất bại.
Hơn nữa, tôi đã bị một Chúa tể vĩ đại giật dây. Thật là một sự ô nhục lớn!
Tuy nhiên, kỹ thuật của Lưu Thư Mặc thực sự tuyệt vời, cảm giác sướиɠ hơn vô số lần so với khi tôi tự mình thủ da^ʍ.
Anh ấy dùng lực vừa đủ, và cả thân dươиɠ ѵậŧ lẫn các quả bóng đều được chăm sóc cẩn thận.
Nếu không phải vì đang bị dươиɠ ѵậŧ của anh ấy nhét mạnh vào miệng, thì tôi thực sự đã cảm thấy sung sướиɠ tột độ.
“Ưm…! Đừng, đừng làm nhanh như vậy… Được rồi mà… Anh là đang muốn làm tôi hư rớt hay sao?! ”
Một giây trước đó, tôi vẫn đang mải mê được phục vụ. Ngay giây tiếp theo, cú đâm nhanh của Lưu Thư Mặc đã suýt khiến tôi phải trả giá bằng mạng sống. Miệng của tôi bị ép mở rộng hết mức có thể khiến răng tôi bị đau và hàm của tôi có cảm giác bị lệch.
Tôi không kiềm được mà phàn nàn, tuy nhiên, Lưu Thư Mặc không thể nghe thấy. Anh ấy ngày càng trở nên nhẫn tâm hơn.
Vì anh ấy không thể nghe thấy tôi, nên tôi cũng bỏ cuộc và bắt đầu la hét ầm ĩ.
“Ưm… Lưu manh, đồ lưu manh xấu xa! Đừng di chuyển nữa, dừng lại… ”
“A… A… ưm…”
“Chờ… Chờ tôi tỉnh lại… Ưm… xem tôi… đối phó với anh như thế nào!”
Được rồi, tốt hơn hết tôi không nên nói chuyện, âm thanh tôi phát ra nghe giống như mấy tiếng rêи ɾỉ đáng xấu hổ trong phim người lớn vậy.
Tôi thậm chí không thể chịu được âm thanh do chính mình tạo ra!
Lúc này, Lưu Thư Mặc phát ra một tiếng rêи ɾỉ trầm thấp. Ngay sau đó, một dòng chất lỏng phun ra từ mã mắt, trực tiếp lấp đầy miệng tôi.
Vào lúc này, tôi vô cùng vui mừng.
Đó là bởi vì tôi đã được sử dụng triệt để. Tôi sắp sửa đổi từ bαo ©αo sυ trở lại thành Tiểu Vũ rồi!
Khoảnh khắc tôi mong đợi đã không xảy ra, vì ngay cả sau khi Lưu Thư Mặc ném tôi vào thùng rác, tôi vẫn ở trong phòng ngủ của Lưu Thư Mặc.
Lưu Thư Mặc đang tắm trong phòng tắm vào lúc này.
Về phần mình, tôi vẫn đang nằm trên chiếc bàn cạnh giường ngủ của anh ấy.
Đó là sơ suất của tôi, tôi đã để quên một hộp bai cao su với tổng cộng 10 chiếc bαo ©αo sυ ở bên trong, Lưu Thư Mặc chỉ mới sử dụng một cái cách đây không lâu.
Khi anh ấy ném tôi vào thùng rác, tôi đã hóa vào một chiếc bαo ©αo sυ khác chưa được sử dụng và vẫn còn nguyên trinh trên cái bàn cạnh giường.
Đúng lúc này, Hệ thống cũng đặc biệt ân cần nhắc nhở: Phải dùng hết cả hộp bαo ©αo sυ rồi mới có thể trở lại bình thường.
“Mẹ kiếp, ngay từ đầu mày đã không nói với tao rằng phải dùng hết cả hộp, mày lừa tao à?!”
Tôi không thể không hét lên vì tức giận!
Tuy nhiên, lúc này tôi còn có thể làm gì nữa chứ?
Tôi ngoan ngoãn nằm trên bàn cạnh giường, chờ mong Lưu Thư Mặc tắm xong sẽ làm thêm một hiệp, mong sao có thể sử dụng hết số bαo ©αo sυ trong hộp này càng sớm càng tốt.
Sau khoảng 20 phút, Lưu Thư Mặc đã tắm xong. Nhưng tôi không thể ngờ rằng anh ấy sẽ bước ra chỉ với một chiếc khăn tắm quấn quanh nửa người dưới. Anh ấy không để tôi nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh ấy dù chỉ một chút. Khi đi đến gần tôi, anh vô cảm ném tôi vào ngăn kéo ở tủ đầu giường.
Tôi bị ném vào lãnh cung rồi sao?!
Sau khi dành cả đêm trong ngăn kéo, cuối cùng tôi đã trở về với xá© ŧᏂịŧ của mình vào đầu giờ sáng, lúc 5 giờ.
Tôi đã lo lắng cả đêm, nhưng khi tôi thức dậy và nhìn thấy bản thân đẹp trai và tươi tắn trong gương. Tôi thậm chí cảm thấy rằng tôi có thể tiếp tục sống, tràn đầy sức sống.
Chỉ là lúc này, miệng của tôi bị lệch không khép lại được. Rõ ràng là có thứ gì đó đã buộc nó phải mở rộng trong một thời gian dài, trên răng tôi vẫn còn sót lại cảm giác đau nhức.
Hóa ra trải nghiệm bị đối xử thô bạo đêm qua thực sự còn lưu lại trên cơ thể tôi?!
Ngày hôm qua, tôi đã tự an ủi mình. Dù sao, người bị đυ. chỉ là cái bαo ©αo sυ chứ không phải bản thân tôi. Không sao đâu, không sao đâu.