Phó Tiên Sinh Và Phó Phu Nhân

Chương 20: Ꮯôn Ŧhịt̠ của Phó Hàn Xuyên thật lớn

Ngay lúc này Phó Hàn Xuyên nghĩ, không chỉ muốn mua áσ ɭóŧ có khóa kéo ở phía trước cho Lâm Chi Hạ mà còn muốn mua thêm qυầи ɭóŧ gợi cảm buộc dây hai bên, cái loại mà chỉ cần nhẹ nhàng lôi kéo nơ bướm, qυầи ɭóŧ sẽ từ trên thân thể mà rơi xuống.

Phó Hàn Xuyên cũng không có hoàn toàn cởϊ qυầи lót của cô xuống, chỉ kéo đến giữa đùi liền ngừng lại.

Lúc qυầи ɭóŧ cùng tiểu huyệt tách ra, còn kéo theo một sợi chỉ bạc trong suốt.

Sợi chỉ đứt gãy trong không khí, hơi thở da^ʍ mỹ liền tràn ngập trước mặt.

Lâm Chi Hạ đang ở tư thế ngồi tách hai chân, qυầи ɭóŧ bị đùi căng ra ngoài, vải dệt bị lực lôi kéo làm chúng dài ra.

Vốn dĩ là qυầи ɭóŧ bảo thủ nhưng giờ đây lại có vài phần như quần chữ Đinh (丁).

Vì vậy mà tiểu huyệt của Lâm Chi Hạ bại lộ trần trụi, thịt mềm đỏ hồng, lộ ra khe thịt nhiễm một tầng ánh nước da^ʍ mỹ.

Đại khái là vừa rồi bị Phó Hàn Xuyên sờ mà sáng lấp lánh một mảnh, tầm mắt chuyển hướng đến mông, nơi đó cũng đang ướt dầm dề.

Phó Hàn Xuyên tỉ mỉ xem kỹ một phen, từ đáy lòng cảm thán nói: "Thật đẹp."

Tuy là khen nhưng Lâm Chi Hạ nghe vào liền tay chân luống cuống, càng thêm khẩn trương.

Cô khẩn trương, tiểu huyệt cũng theo đó co rút lại, hai cánh môi âʍ ɦộ nhẹ nhàng mấp máy, tất cả đều bị Phó Hàn Xuyên thu lại vào trong mắt.

Cánh tay run run, ngón tay bắt lấy làn váy, muốn che lại nhưng lại không dám, chỉ có thể âm thầm cố nhịn.

Phó Hàn Xuyên thõa mãn thú vui xấu xa của mình, sau đó động tác lưu loát cởi bỏ lưng quần, kéo xuống khóa kéo, qυầи ɭóŧ màu đen cũng đi xuống...

côn th*t bị trói buộc lập tức nhảy lên.

Cực to lại thô dài, thân màu đỏ tím đang thẳng tắp ngẩng đầu, tư thế giương nanh múa vuốt, nhìn qua nóng hôi hổi.

Sau đó là một trận lay động, côn th*t thô to ngừng lại ở trên qυầи ɭóŧ như là một khẩu đại pháo.

Hơn nữa còn hướng đến tiểu huyệt của Lâm Chi Hạ.

Hơi thở nguy hiểm lan tràn, dương v*t và người cơ hồ muốn dán chặt vào nhau.

Cô không thể không khẩn trương, nhắc nhở nói: "Anh đã nói không thao tiểu huyệt..."

Ngay lúc Lâm Chi Hạ đang chăm chú oán giận thì một tay Phó Hàn Xuyên đã bắt lấy côn th*t, thuần thục lại nhanh chóng bắt đầu loát động.

Anh dùng tay tự thủ da^ʍ...

Vẫn là làm cho cô tròn mắt...

Lâm Chi Hạ từng giúp Phó Hàn Xuyên thủ da^ʍ qua. côn th*t dữ tợn từ đầu đến cuối cô đều sờ qua, lại chưa từng từ góc độ này quan sát trực tiếp như vậy.

Cô mới nhìn vài lần mà cả người liền nóng lên, đặc biệt là trên mặt, một trận nóng rát tê dại.

Đôi mắt né tránh, không dám xem nữa.

Phó Hàn Xuyên trầm giọng uy hϊếp nói: "Không được nhắm mắt, nhìn anh."

Lâm Chi Hạ hoảng sợ, không nghĩ tới sẽ bị anh phát hiện. Mà mệnh lệnh của anh lại không thể không nhìn, vì vậy cô mở mắt, nhìn bàn tay anh từ trên xuống dưới loát động côn th*t.

Thật sự lớn, thật sự dài... Đến tay Phó Hàn Xuyên cũng nắm không được hết.

Lâm Chi Hạ lại nghĩ đến lòng bàn tay nho nhỏ của mình, khả năng 1/3 cũng chưa nắm hết đi.

Trên qυყ đầυ còn có một cái lỗ nhỏ, thế nhưng cùng tiểu huyệt của cô giống nhau, bị sờ một hồi sẽ tiết ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt.

Thì ra đàn ông cũng sẽ chảy nước, cô còn tưởng rằng chỉ biết bắn tinh.

Trên mặt Lâm Chi Hạ vì thẹn thùng mà ửng hồng, nhưng hai mắt lại xem đến ngon lành, không có một chút cảm giác bị cưỡng bách.

Nhìn côn th*t rồi lại nhìn đến tinh hoàn, cũng có phản ứng co rụt lại, cô kinh ngạc trừng lớn đôi mắt.

Trong trường, học khóa sinh lý hoàn toàn là cho có, căn bản không có dạy tới kiến thức này. Còn AV gì đó, với tính cách này của Lâm Chi Hạ thì nhìn năm phút cô cũng không dám.

Nhưng trước mắt cô lúc này chính là Phó Hàn Xuyên, là người chồng cùng cô thân mật cũng là người đối xử tốt nhất với cô.

Cô không nhịn được muốn hiểu biết càng nhiều, bao gồm cả côn th*t của anh.

côn th*t cách tiểu huyệt một khoảng chỉ bằng cái nắm tay, thời điểm loát động không ngừng ẩn ẩn như có một cổ nhiệt khí hướng vào bên trong tiểu huyệt.

Lại một nguồn nhiệt ập đến dẫn tới nhục bích ở tiểu huyệt mấp máy liếʍ mυ'ŧ, d*m thủy chảy ra ướt dầm dề, cô theo bản năng muốn kẹp chặt chân lại.

Dư quang của Phó Hàn Xuyên nhìn đến ánh mắt ngơ ngác của Lâm Chi Hạ, khóe miệng nâng cao nhiều hơn một độ cong như có như không, giọng khàn khàn hỏi: "côn th*t của anh lớn không?"

Lâm Chi Hạ không nhận thấy được sự khác thường, từ đáy lòng cảm thán ra tiếng: "Thật lớn..."

Phó Hàn Xuyên một bên thủ da^ʍ, một bên lại kiềm lòng không được mà cười ra tiếng. Anh cực kỳ thích phản ứng mê mang thành khẩn còn mang theo sắc tình này của cô.

- ----------------------------------

"côn th*t của anh lớn không" =))) Quắn quéo quắn quéooo 🤭